Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3311: Chém

Ngoại trừ nhân viên tình báo ra, còn có một ít ngự quỷ nhân ẩn núp bị kéo vào trong quỷ mộng, những người này cũng không phải nhân viên tình báo, mà là nhân viên hành động của tổ chức Quốc Vương, phụ trách chế tạo một ít sự kiện linh dị, cùng với ám sát một ít nhân vật quan trọng.

Có thể nói, phía sau rất nhiều sự kiện linh dị mất khống chế đều có bóng dáng của nhân viên hành động.

Sau khi Dương Gian nghe được những tin tức này lập tức nổi giận, tìm một thanh đao lớn, chém chết mấy tên nhân viên hành động ngay tại chỗ.

“Dương tiên sinh, cậu bình tĩnh một chút, cho dù muốn tôi trả giá như thế nào cũng được, làm ơn đừng giết tôi, tôi không muốn chết.

Có người cầu khẩn, nhưng mà đáp lại hắn vẫn là một đao chém vào đầu, chém đến người này kêu thảm thiết liên tục.

“Dương tiên sinh, cậu nghe tôi giải thích, tôi không phải thật lòng muốn gia nhập tổ chức Quốc Vương, tôi chỉ là bất đắc dĩ, tổ chức Quốc Vương dùng người nhà của tôi uy hiếp tôi...

Dương Gian vẫn cứ không muốn nghe bọn họ nói nhảm, xách dao lại chém lên người những người này, trực tiếp giết chết trong thế giới trong mộng.

Chém người liên tiếp, làm hắn mệt đến thở dốc.

Nhưng mà cơn giận trong lòng hắn vẫn chưa biến mất:

“Mấy thứ rác rưởi các anh, cố ý tạo ra sự kiện linh dị, không biết hại chết bao nhiêu người, còn muốn xin tha? Hôm nay có bao nhiêu tính bấy nhiêu, tất cả đều ở lại thế giới trong mộng hết cho tôi, đừng có mơ mà rời đi, chờ sau khi tôi xử lý tổ chức Quốc Vương xong lại quay lại từ từ đối phó các anh"

“Dương Gian, cậu cũng đừng giả vờ làm người tốt, người chết trong tay cậu cũng không ít, thật sự cho rằng gia nhập tổng bộ, trở thành đội trưởng thì cậu sẽ thoát tội được hay sao? Tôi đã xem qua hồ sơ vụ án của cậu Cũng có người không có ý định xin tha, trực tiếp mắng chửi.

Dương Gian nói:

“Tôi cũng chưa từng nói bản thân là người tốt, tôi cũng giết không ít người, không dám nói tất cả đều đáng chết, nhưng ít nhất phần lớn đều không phải thứ tốt lành gì, hơn nữa số người mà tôi cứu được đến cả tôi cũng đếm không hết, càng không biết giải quyết bao nhiêu sự kiện linh dị, loại người như anh không có tư cách phê phán tôi"

“Nếu miệng anh đã thối như vậy, vậy để chó của tôi chơi với anh một lúc, đừng cắn chết hắn, chừa cho hắn một hoi."

Hắn thậm chí còn lười ra tay, ra lệnh cho quỷ cẩu.

Quỷ cẩu nhe rằng, vô cùng hung ác nhào về phía người đàn ông nói chuyện.

Thôn trang trong mộng lại quanh quẩn lên tiếng kêu thảm thiết, người này đã bị quỷ cẩu cắn đến biến hình, vết thương chồng chất, thảm không nỡ nhìn, nhưng mà vẫn chưa chết, còn sống, chỉ là nằm trên mặt đất đau khổ kêu thê thảm.

Những người khác nhìn mà ớn lạnh toàn thân.

Tuy rằng biết hậu quả khi rơi vào trong tay Dương Gian sẽ rất thê thảm, nhưng mà không ngờ Dương Gian lại biến thái như thế, thả chó cắn người, còn không cho cắn chết, nhất quyết phải tra tấn lặp đi lặp lại.

Dương Gian lạnh lùng liếc nhìn những người khác, không tiếp tục xả giận nữa.

Tạm thời quăng mấy người này ở đây, dù sao cũng không thoát được, muốn giết cũng không cần phải quá vội vã.

Lúc này.

Linh dị của quỷ mộng đã xâm lấn một nửa đại sảnh này, hơn nữa tốc độ càng lúc càng nhanh, nếu cứ tiếp tục như thế thì không cần đến một tiếng đồng hồ, trạm tình báo này của tổ chức Quốc Vương lập tức bị Dương Gian đích thân phá hủy.

“Đều đã đến nước này, có lẽ đối phương cũng phải xuất hiện rồi.

Lúc này Dương Gian nhíu mày nhìn đại sảnh tàn khuyết không còn đầy đủ.

Nếu đại sảnh quái dị chỉ cho phép ý thức tiến vào này là một khu linh dị, như vậy chắc chắn phải cần ngự quỷ nhân đến duy trì, giống như lâu đài mông ma lúc trước vậy, mà quỷ mộng đã xuất hiện ở nơi này được một lúc, cũng kéo không ít ý thức của người sống vào trong thế giới quỷ mộng, đối phương chắc chắn đã phát hiện ra được gì đó.

Dương Gian không ở lại đại sảnh này nữa, hắn cảm thấy hiện tại bản thân ở trong thế giới quỷ mộng sẽ an toàn hơn, nếu tùy tiện đi ra ngoài có khả năng sẽ bị theo dõi.

“Không chỉ đối phương chưa xuất hiện, đến cả Liễu Tam cũng chưa tìm ra, nếu Liễu Tam thật sự ở chỗ này thì chắc chắn sẽ bị quỷ cẩu kéo vào trong quỷ mộng"

Lại đợi một lúc.

Trong thôn trang yên tĩnh lại có thêm năm tên xui xẻo khác, bọn họ cũng giống như những nhân viên tình báo khác, ý thức bị bắt xuất hiện trong thôn trang này, sau đó bị đóng đinh tại chỗ giống như cọc gỗ, không thể nào nhúc nhích.

Có lẽ là tổn thất quá lớn, hoặc là quỷ cẩu xâm lấn quá hung dữ.

Giờ phút này, chính giữa đại sảnh tàn khuyết có trưng bày một cái đàn dương cầm màu đen, lúc này đàn dương cầm màu đen bắt đầu khởi động đàn tấu, một giai điệu trống rỗng, quỷ dị quanh quẩn ở xung quanh, thậm chí giai điệu này còn vượt qua sự cản trở của linh dị, truyền đến giữa thế giới quỷ mộng, sau đó khuếch tán mở rộng trong thế giới quỷ mộng.

Lúc này các nhân viên tình báo bị nhốt trong thế giới quỷ mộng đều nghe được giai điệu này, ánh mắt bọn họ sáng lên lại có chút kinh hỉ, giống như là cứu tinh của bọn họ đã đến rồi.

“Điệu nhạc này thật kỳ lạ, còn đặc biệt hơn khi nghe được từ cái radio kia.

Ánh mắt Dương Gian nghiêm lại, nhìn chằm chằm vào đàn dương cầm ở cách đó không xa.

1130 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận