Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3488: Năng Lực Mới

Nữ thi vừa dời vị trí khác, cái quan tài này cũng giống như đã bị mất đi cân bằng nào đó, trực tiếp sụp đổ, hoàn toàn biến thành cát bụi, đồng thời cái gò đất cao cao này cũng bắt đầu nhanh chóng sụp xuống.

Dương Gian bắt lấy cơ hội này, lập tức thử mang đi nửa con lệ quỷ của xe buýt linh dị.

Trong chớp mắt hắn đã thành công.

Nữ thi bên trong quan tài thoát khỏi trói buộc của thuyền U Linh, đến cả lệ quỷ của xe buýt linh dị ở bên cạnh cũng thoát khỏi trói buộc.

Đợi đến khi Dương Gian rút bàn tay ra khỏi đống nước bùn dơ bẩn, một bộ thi thể rách nát không còn chút khí tức nào đã bị hắn đào ra.

“Cuối cùng cũng tìm được mày"

Giờ phút này, khóe môi Dương Gian cũng lộ ra một chút vui vẻ.

Nhưng lúc này hắn vẫn chưa chú ý đến, nữ thi bị hắn quăng sang bên cạnh cách đó không xa cũng đã biến mất ngay tại chỗ.

Bên trong khoang thuyền U Linh, Dương Gian xách theo nửa bộ tử thi rách nát, cục đá lớn trong lòng cuối cùng cũng coi như hạ xuống.

Chỉ cần lấy được sức mạnh linh dị của lệ quỷ này, như vậy hắn sẽ có được năng lực phá vỡ linh dị và hiện thực, thậm chí còn có thể lấy được sức mạnh linh dị mạnh mẽ khác, dù sao xe buýt linh dị cũng là một thứ cực kỳ khủng bố, lệ quỷ này đã bị đâm nát chỉ còn lại một nữa, nhưng mà đối với Dương Gian mà nói, nó vẫn là một tồn tại vô cùng khủng bố.

“Lập tức rời khỏi nơi này. Dương Gian xách theo thi thể rách nát, lập tức chạy ra khỏi thuyền U Linh.

Lúc này Thuyền Trưởng vẫn còn chưa quay về, xem ra Diệp Chân đã trả giá không ít, kéo dài thời gian thành công, nếu không lần hành động này sẽ không thuận lợi đến như thế. Dương Gian vừa nhanh chóng chạy trốn rời đi, vừa thử bắt đầu khống chế lệ quỷ mới.

Quỷ ảnh đen nhánh kích động, giống như mực nước, bắt đầu xâm lấn về phía thi thể rách nát kia. Theo quỷ ảnh xâm lấn, bộ tử thi tàn tạ này giống như sống lại, không ngờ lại bắt đầu nhúc nhích, ngoại trừ cái này ra, những nơi vặn vẹo bị hư tổn lại bắt đầu khôi phục với tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy được, nhưng mà dị thường này xuất hiện cũng không phải vì bản thân lệ quỷ, mà là vì quỷ ảnh đang khống chế nửa bộ thi thể rách nát này.

Làm quỷ ảnh, bản thân nó đã có sẵn năng lực ghép nối thi thể, cho là Dương Gian là một ngự quỷ nhân, không dám tùy ý khống chế lệ quỷ mới mà thôi, cho nên Dương Gian rất hiếm khi sử dụng năng lực này.

Theo quỷ ảnh liên tục xâm lấn, dần dần, Dương Gian bắt đầu thành lập được một ít liên hệ với bộ thi thể rách nát này.

Dương Gian có thể cảm giác được một loại sức mạnh linh dị cực kỳ khung bố đang dung nhập vào trong quỷ ảnh, nhưng mà hiện tại loại sức mạnh khủng bố này đang rơi vào trong yên lặng, một khi nó khôi phục lại, hắn tuyệt đối không thể nào khống chế được, sẽ bị loại linh dị này ăn mòn toàn thân trong tích tắc, cuối cùng giọng khách sẽ át giọng chủ, chính hắn ngược lại sẽ trở thành một mảnh ghép của lệ quỷ, cho nên việc theo đuổi sức mạnh linh dị vượt quá khả năng khống chế của bản thân là một hành động vô cùng nguy hiểm.

Nhưng mà hiện tại trong tình huống này, Dương Gian cũng không rảnh để ý quá nhiều việc đến thế. Không có sự giúp đỡ của linh dị trong lệ quỷ tàn khuyết này, Dương Gian hoàn toàn không có khả năng đối phó với Thuyền Trưởng, đến nỗi nguy hiểm, đó là chuyện sau này, chỉ cần hiện tại lệ quỷ vẫn còn yên lặng, vẫn chưa khôi phục lại là được rồi.

“Có gì đó không đúng lắm.

Trong lúc Dương Gian vừa rút lui vừa khống chế lệ quỷ mới, trực giác nào đó đang nói cho hắn, dường như có thứ gì đó đang đi theo hắn, làm trong lòng hắn cảm thấy có chút bất an.

Nhưng mà hắn dùng quỷ nhãn thăm dò xung quanh lại không nhìn thấy bất cứ thứ gì, xung quanh cũng không có nguy hiểm gì.

“Ảo giác sao? Hay là mình đã bị lệ quỷ đang trốn ở nơi nào đó âm thầm theo dõi rồi, chỉ là mình chưa phát hiện ra mà thôi"

Dương Gian nhíu mày, hắn âm thầm đề phòng, nhưng vẫn chưa dừng lại.

Dù thật sự sẽ có lệ quỷ xuất hiện ở nơi này thì hắn cũng không thể chậm trễ thêm nữa.

Ở lại trên thuyền U Linh càng dài thì hắn sẽ càng thêm nguy hiểm.

Bởi vậy, dù Dương Gian biết rõ xung quanh hắn có gì đó không đúng lắm nhưng hắn vẫn cứ không để ý đến, vì có chuyện càng quan trọng hơn đang đợi hắn đi thực hiện.

Mà ngay lúc hắn hoàn thành hành động, rút lui khỏi thuyền U Linh.

Ở bên ngoài, Diệp Chân thật sự đã đặt cược tất cả mọi thứ để ngăn cản không cho Thuyền Trưởng tiến vào trong thuyền U Linh, nhưng dù là thế, Diệp Chân cũng gặp phải nguy hiểm trùng trùng, thậm chí có rất nhiều lần còn chưa kịp sử dụng đến năng lực của kẻ chết thay đã suýt chút nữa chết đi rồi, may mà còn có một con rối búp bê quỷ dị đang bò trên lưng hắn, con búp bê da người này liên tục mở miếc, nhắc nhở Diệp Chân biết những nguy hiểm sắp đến.

Nếu không phải như thế, Diệp Chân đã chết từ lâu rồi, không thể nào sống được đến tận bây giờ. “Đây rốt cuộc là cái thứ gì vậy, vì sao lại đáng sợ như thế, Diệp mỗ mình không phải là đối thủ của nó, may mà mình đã nghĩ ra phương án để đối phó với định quan tài từ lâu rồi, nếu không thật sự đã chết ở nơi này rồi.

1135 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận