Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3402: Ba Mục Tiêu

Còn Liễu Tam...Hắn có quá nhiều người giấy, trốn trong các góc của thành phố Đại Hải, tổ chức Quốc Vương muốn hành động thì cũng không có cách nào tránh thoát được tầm mắt của hắn, cho nên người của tổ chức Quốc Vương chắc chắn sẽ không buông tha cho hắn. Còn việc vì sao Dương Gian lại không nghĩ đến bản thân cũng nằm trong số này, đó là bởi vì người của tổ chức Quốc Vương đều biết được thực lực của hắn, muốn giết chết hắn thì phải điều động khá nhiều nhân lực mới được, hơn nữa còn phải chuẩn bị sẵn tâm lý sẽ bị hắn liều mạng xử lý vài người mới được, dù sao trong giới linh dị đều biết hắn đang nắm giữ một cây đinh quan tài.

Cũng chính vì thế, Dương Gian cảm thấy bản thân có nguy hiểm rất nhỏ, ít nhất không thể nào là nhóm người bị nhắm đến đầu tiên được.

“Diệp Chân, cậu đang ở đâu? Người của tổ chức Quốc Vương đã hành động"

Suy nghĩ xong, Dương Gian lấy điện thoại di động ra gọi cho Diệp Chân.

Tuy rằng linh dị quấy nhiễu mạnh mẽ cũng ảnh hưởng đến tín hiệu di động, nhưng lại không ảnh hưởng Dương Gian thực hiện điều ước, để điện thoại di động duy trì trạng thái liên lạc.

“Tôi đang xử lý chuyện của nhà tôi, lần này đàn em của tôi chết rất nhiều, cái đám rác rưởi này đến cả mấy người vừa mới trở thành ngự quỷ nhân cũng không buông tha, đuổi tận giết tuyệt người diễn đàn linh dị của Diệp mỗ tôi, thậm chí đến cả quản lý của tôi cũng đều chết hết, hiện tại không còn bao nhiêu người còn sống” Giọng nói của Diệp Chân khàn khàn, còn mang theo một chút lửa giận.

“Lúc này tốt nhất cậu nên gác mấy chuyện đó sang một bên, người của tổ chức Quốc Vương có thể sẽ ra tay ngay lập tức, nếu không đánh đuổi họ đi, đám đàn em còn sót lại của cậu cũng sẽ không sống nổi.

Dương Gian nói.

“Cũng có lý, báo thù là số một, những chuyện khác có thể tạm gác sang một bên, chờ tôi, hai chúng ta hợp tác là đủ để tung hoành thiên hạ.

Diệp Chân nói xong lập tức cúp máy.

Dương Gian vốn còn định để Diệp Chân đi chi viện cho những đội trưởng khác, kết quả còn chưa kịp mở miệng.

Được rồi, đến là được, Diệp Chân đi đối phó với tên quốc vương nào cũng được, chỉ cần hắn ra tay, đối phương ít nhất cũng phải sắp xếp một vị quốc vương để đối phó hắn.

Nghĩ thế, Dương Gian cũng không đi giao nhiệm vụ cho Diệp Chân nữa.

Hắn cũng giống như Trương Tiện Quang, là loại người không thể quản lý được, có phong cách làm việc riêng.

“Bây giờ đã chuẩn bị xong hết mọi thứ có thể chuẩn bị, chờ xem rốt cuộc người của tổ chức Quốc Vương có đến hay không"

Dương Gian nói thầm trong lòng.

Người của tổ chức Quốc Vương muốn nắm lấy cơ hội này để đánh đổ các đội trưởng, mà Dương Gian cũng đang muốn nương cơ hội lần này để giết chết đối phương, chỉ cần có thể thắng, cho dù có đánh đổi một vài thứ thì cũng rất đáng.

Giờ phút này, người của tổ chức Quốc Vương đã đi đến khu vực quỷ hồ phuong tỏa, họ không dám tùy ý hành động, mà cẩn thân quan sát động tĩnh ở xung quanh.

“Thì ra là thế, mấy đối trưởng kia đều tản ra hết rồi, họ tạo thành một lớp phòng ngự, đối kháng với đám lệ quỷ từ trên thuyền U Linh đi xuống, hơn nữa hiện tại số lượng lệ quỷ bên trong khu vực mà họ phụ trách đã nhiều đến mức không thể xử lý được, lần hành động này không có khả năng thất bại.

Bên trong một tòa cao ốc tối đen truyền đến một giọng nói khàn khàn, là giọng của người đàn ông đội mũ lịch thiệp kia.

“Người của họ phân tán, người của chúng ta cũng không thể phân tán theo, đối phương không phải dạng vừa, đều là loại người rất lợi hại, chúng ta đã có quá nhiều đồng bọn chết đi, nếu lại chết thêm vài người nữa thì tổ chức Quốc Vương của chúng ta cũng sẽ tiêu đời, cho nên lần này nhất định phải cực kỳ cẩn thận mới được. Bởi thế lần này tôi kiến nghị đầu tiên chúng ta nên đánh lén trước, trực tiếp giết chết vài tên đội trưởng cảu đối phương, sau đó mới khai chiến, chỉ cần làm đối phương giảm quân số trước, chúng ta mới có thể chiếm được ưu thế"

Người nói chuyện là một người nước ngoài có cơ thể mập mạp, hắn đeo đai lưng, cơ thể toàn là sẹo lồi, chỉ là những vết sẹo lồi xám xịt kia tỏa ra mùi hôi thối thoang thoảng.

Hắn chính mà một trong số các vị quốc vương, danh hiệu của hắn ở trong tổ chức Quốc Vương chính là: Đồ Tể. “Bốn người Vương Sát Linh, Hà Ngân Nhi, Lục Chí Văn và Liễu Tam là bốn vị đội trưởng nhất định phải giết chết, họ còn sống sẽ mang đến rất nhiều phiền phức cho chúng ta.

Người truyền giáo lên tiếng, hắn đã quyết định danh sách từ lâu.

“Tại sao không phải là tên Dương Gian kia? Hắn mới là boss của nhóm người đó"

Có người hỏi.

Chủ nhân trang viên lạnh lùng nói: “Hắn rất lợi hại, muốn đối phó hắn thì ít nhất cần có ba vị quốc vương, hơn nữa có khả năng sẽ bị đối phương giết chết một hai người, tôi không kiến nghị tập trung tấn công hắn trong lần đánh lén đầu tiên này, nhưng mà cũng không thể hoàn toàn không để ý đến người này, phải cẩn thận hắn đến chi viện, cho nên tôi sẽ đi ngăn cản hắn một đoạn thời gian.

“Bốn mục tiêu là quá nhiều, như vậy sẽ phân tán sức mạnh của chúng ta, lần đánh lén này của chúng ta nhiều nhất chỉ giết chết ba mục tiêu, cho nên phải giảm thiểu một mục tiêu mới được, như vậy mới càng ổn thỏa. Người đàn ông đội mũ lịch thiệp nói.

1146 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận