Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3564: Lan Truyền

“Vậy là tốt rồi, tôi biết dạo gần đây bởi vì Dương Gian rời đi, mọi người đều chịu rất nhiều áp lực, nhưng chúng ta nhất định phải cố chống đỡ, đến cả chuyện nguy hiểm như đánh nhau với tổ chức Quốc Vương chúng ta cũng đã vượt qua rồi, hiện tại không thể chỉ vì một ít sự kiện linh dị mà đã tự rối loạn nội bộ, chúng ta cần phải tỉnh táo lại"

Đồng Thiến nói, đồng thời cỗ vũ mọi người.

“Đồng Thiến, tôi đang nghĩ, không biết có cách gì để liên lạc với đội trưởng hay không?"

Hoàng Tử Nhã nhìn hồ máu cách đó không xa, nói nhỏ.

“Đội trưởng đang thử tìm cách khống chế huyết quỷ, đừng quấy rầy hắn, nếu như bởi vì chúng ta tùy tiện quấy rầy dẫn đến xảy ra vấn đề gì, vậy thì không có ai có thể gánh vác được hậu quả này, tôi sẽ tiếp tục phong tỏa khu vực này, không cho bất cứ ai đến gần, mãi đến khi đội trưởng quay về mới thôi.

Lý Dương nói.

“Vậy...Được rồi, Hoàng Tử Nhã lập tức vứt suy nghĩ này ra sau đầu.

Lý Dương lại nói:

“Nhưng mà hôm nay tôi đã nói chuyện này ra ngoài, có lẽ cũng sẽ không giấu được quá lâu nữa, chắc chắn sẽ nhanh chóng bị lan truyền, sau này tôi sẽ thường xuyên đến nơi này tuần tra, đề phòng ai đó có ý đồ xấu với đội truong"

“Cũng đúng, nhưng mà trước đó có phải là nên cất món vũ khí linh dị kia của Dương Gian đi không? Cứ để nó cắm ở nơi đó, lỡ như bị ai đó trộm đi mất, vậy sẽ là tổn thất cực lớn.

Đồng Thiến nói. Vũ khí linh dị của Dương Gian thật sự rất quý giá, bên trên có dao bổ củi, còn có đinh quan tài. Trong thời đại dần dần trở nên hỗn loạn này, vũ khí linh dị mạnh mẽ là thứ mà rất nhiều ngự quỷ nhân đều khát khao.

“Trước khi đội trưởng tiến vào bên trong hồ máu đã quyết định để vũ khí ở lại bên ngoài, vậy chắc chắn không phải là sơ sót, nó nhất định có ý nghĩa gì đó, hơn nữa bên trong vũ khí linh dị kia còn có nguyền rủa linh dị đáng sợ, ngoại trừ đội trưởng ra, một khi có ai khác chạm vào thì đều có khả năng sẽ bị nguyền rủa giết chết, muốn lấy nó đi cũng không phải chuyện đơn giản, tôi cảm thấy không cần thiết để ý đến chuyện này.

Lý Dương nói.

Hắn khá hiểu Dương Gian, hắn đoán có khả năng cao món vũ khí linh dị cắm ở bên cạnh hồ máu là để chuẩn bị đề phòng gì đó, cho nên hắn không có ý định phá rối sự sắp xếp này, giữ nguyên hiện trạng là tốt nhất.

Dương Gian đã yên lặng trong hồ máu suốt ba tháng dài dằng dặc, không biết sống chết? Trên đời này không có bức tường nào không lọt gió, Lý Dương vừa nói tin tức của Dương Gian ra ngoài xong, mặc dù tất cả mọi người đều giữ bí mật, nhưng theo thời gian dần trôi qua, chuyện này vẫn cứ bị lan truyền ra ngoài.

Người đầu tiên biết được tin tức này là tổng bộ và các đội trưởng của tổng bộ, bọn họ có chức vụ và quyền hạn rất cao, có tư cách biết được những sự kiện lớn trong giới linh dị đầu tiên.

“Khụ khụ, đến cả Dương Gian cũng không thể tránh khỏi cửa ải lệ quỷ khôi phục sao?"

Thành phố Đại Đông, bên trong một căn phòng an toàn nào đó vang lên giọng nói khàn khàn vô cùng quái dị.

Dưới một ngọn đèn trắng bệch, Vương Sát Linh nằm trên giường bệnh, cơ thể hắn quấn đầy băng vải, xung quanh tràn ngập mùi đàn hương nồng nặc, nhưng cho dù là thế thì cũng rất khó át đi mùi hư thối tanh tưởi tỏa ra từ trên người hắn.

Nhưng cho dù là thế, Vương Sát Linh vẫn cố gắng chống đỡ, dùng thân thể thối nát này tiếp tục sống sót.

“Ba tháng? Đã quá dài rồi, khả năng cao là Dương Gian đã không chịu đựng được cửa ải này, xem ra thời đại của đội trưởng đã sắp kết thúc"

Vương Sát Linh chậm rãi nói, mặt hắn cũng quấn đầy băng vải, chỉ để lại lỗ mũi và miệng, còn đôi mắt thì đã bị linh dị ăn mòn hư thối từ lâu, hắn như thế này đã không thể xuất hiện trước mặt mọi người được nữa, chỉ có thể ở bên trong phòng an toàn kéo dài hơi tàn, sau đó thông qua điện thoại chỉ huy từ xa, sắp xếp một số chuyện.

May mà hắn khá đặc biệt, cho dù không thể nhúc nhích, nhưng chỉ cần hắn vẫn còn sống là còn có thể ra lệnh cho vong hồn của ông bà nội và ba mẹ đi làm bất cứ chuyện gì.

Cũng chính vì thế, Vương Sát Linh vẫn có thể khống chế chặt chẽ toàn bộ cục diện ở thành phố Đại Đông.

“Hiện tại mình còn chưa thế chết được, mình nhất định phải sống sót, hiện tại A Trấn mới mang thai sáu tháng, còn chưa được, mình ít nhất cũng phải chịu đựng thêm hai tháng nữa, đời thứ tư của nhà họ Vương sinh đời nhất định không thể xuất hiện bất cứ vấn đề nào"

Vương Sát Linh âm thầm tính toán thời gian.

Hắn cảm thấy có khả năng cao hắn sẽ không chờ được đến lúc đời thứ tư của nhà họ Vương bình an ra đời, cho nên mang thai tám tháng có lẽ đã đủ rồi, chỉ cần thời cơ chín muồi, hắn sẽ lập tức ra lệnh cho cấp dưới tiến hành giải phẫu sinh mổ cho A Trấn.

Chi cần đời thứ tư sinh ra là hắn có thể cam tâm tình nguyện trút hơi thở cuối cùng, kết thúc cuộc đời đau khổ này.

Mà ở thành phố Đại Xuyên.

1008 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận