Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 2336: Thuốc Nhuộm

Lúc này, sắc mặt của Dương Gian thấy đổi đột ngột, hắn lập tức quát to:

“Toàn bộ lui lại, tránh xa mấy lọ thuốc nhuộm.”

Hắn vừa nói ra câu này, Chu Trạch lập tức vội vàng lùi lại, không dám tới gần, cả Trương Tiện Quang và Dương Hiếu cũng dừng bước lại.

“Xảy ra chuyện gì vậy?”

Gương mặt của Dương Hiếu hiện lên vẻ bình tĩnh, hắn hỏi.

Thế nhưng, ngay lúc Dương Hiếu vừa hỏi xong.

Bên trong lọ thuốc nhuộm màu đỏ lập tức nổi lên gợn sóng, sau đó có một người chậm rãi đứng lên từ trong lọ thuốc nhuộm kia.

Lọ nhuộm màu đỏ sền sệt như máu va chạm trong tối vang lên âm thanh rầm rầm, một đầu người quỷ dị nổi lên trên mặt nước, rồi chậm rãi thò ra bên ngoài thùng nước.

Thứ kia máu me khắp nơi, từ thùng nước xuất hiện một người giống Dương Gian như đúc, chỉ có điều là toàn thân người này đỏ bừng, cả người toàn là máu, vô cùng quỷ dị.

“Đây là…. Anh?”

Những người khác thấy tình hình này thì ngây người.

Thế nhưng lại xuất hiện một tình huống khiến cho bọn họ càng cảm thấy sợ hãi hơn nữa.

Con quỷ đứng lên từ trong thùng thuốc nhuộm chẳng những giống Dương Gian như đúc, giờ phút này cái trán của con quỷ kia còn nứt ra một lỗ hổng vô cùng dữ tợn, con mắt đỏ tươi lập tức chuyển động, quỷ dị dòm ngó hết thảy mọi thứ ở xung quanh.

Quỷ Nhãn?

Không chỉ vậy, mà trong lọ, thuốc nhuộm màu đỏ liên tục chảy ra ngoài, rất nhanh đã nhuộm đỏ cả một khu vực xung quanh, thế nhưng thuốc nhuộm màu đỏ kia vẫn không tiếp tục lan rộng ra, ngược lại nó còn chậm rãi chồng chất lên nhau, xem xét thế nào cũng giống như là muốn đứng lên.

Không, không phải, hình như thuốc nhuộm màu đỏ kia thật sự muốn đứng lên, nó tạo thành một cái bóng màu đỏ cao lớn, xuất hiện ở sau lưng con quỷ.

“Đùa cái gì vậy.”

Dương Gian lui về sau mấy bước theo bản năng.

Con quỷ đang bắt chước hắn?

Chẳng những có thể bắt chước Quỷ Nhãn, mà còn có thể bắt chước bóng quỷ? Không, không chỉ có Quỷ Nhãn, bóng quỷ, mà một cái tay kia của con quỷ còn vô cùng đỏ, mặc dù màu sắc không đúng, nhưng đó chắc chắn là bàn tay quỷ.

Con quỷ thật sự đã biến thành Dương Gian.

Chỉ trong khoảnh khắc tiếp theo, lệ quỷ trong lọ xoay người một cái rồi nhảy ra ngoài vô cùng linh hoạt, nó ngó chừng Dương Gian, cũng đang quan sát ba người Chu Trạch, Dương Hiếu, Trương Tiện Quang. Chỉ là toàn thân của con quỷ vẫn đỏ tươi như cũ như được tạo thành từ máu tươi, tràn ngập khí tức đen tối khó nói thành lời.



Trong lọ thuốc nhuộm màu đỏ, vì Dương Gian xích lại gần nên mới để lại một cái bóng. Nhưng chỉ cần thế, lệ quỷ có hình dáng y đúc Dương Gian bước khỏi lọ thuốc nhuộm.

Nó giống hệt Dương Gian, từ chiều cao tới tướng mạo, ngay cả thứ đặc thù như cũng y hệt, thứ khác biệt duy nhất là màu da.

Lệ quỷ này có màu sắc giống với màu sắc ở trong lọ thuốc nhuộm, sền sệt và đỏ tươi, như một xác chết máu me đầm đìa sau khi bị lột da.

Nhưng Dương Gian không để ý, hắn không ngờ lệ quỷ lại có thể khống chế mắt quỷ, quỷ ảnh, thậm chí ngay cả bàn tay của quỷ giống mình.

Bắt chước? Sao chép?

Hay là một cái bóng linh dị phản chiếu lại từ Dương Gian?

Chuyện vẫn chưa rõ.

“Không nên tới gần lọ thuốc nhuộm, đừng để hình ảnh của mình phản chiếu lên mặt nước, vì nó sẽ tạo ra một con Lệ quỷ giống hệt mọi người. Hơn nữa, trên người Lệ quỷ này còn có thể sao chép khả năng khống chế lệ quỷ của mọi người.”

Dương Gian đã nhìn rõ ý đồ của nó, hắn nhắc nhở lại một lần nữa.

Lệ quỷ cả người nhuốm máu, nó nhìn chằm chằm vào Dương Gian, ánh mắt cực kì quỷ dị, không phải là ánh nhìn dò xét của một người bình thường, mà là cái nhìn hung dữ khó có thể giải thích được.

“Quỷ không có khả năng ngụy trang, chỉ có con quỷ có điểm đặc biệt mới bắt chước được giống hệt người sống."

Dương Hiếu bình tĩnh nói:

“Cho nên vẻ ngoài của quỷ không phải điểm mấu chốt, mấu chốt ở chỗ lệ quỷ này có thể bắt chước khả năng khống chế lệ quỷ của anh tới mức độ nào, nếu như khả năng bắt chước của lệ quỷ cao hơn anh thì cực kì nguy hiểm. Tôi và Trương Tiện Quang không có cách nào chống lại loại linh dị này, nếu quỷ họa thật sự ở trong lọ thuốc nhuộm, chúng ta có thể sẽ bị xóa sổ.”

“Nguyên nhân chúng ta tồn tại được là nhờ những lọ thuốc nhuộm này, thuốc nhuộm có khả năng vẽ đè lên bức họa. Nói cách khác, những thuốc nhuộm này là khắc tinh với linh hồn của chúng ta."

Trương Tiện Quang nghe thấy thế thì không nói lời nào, hắn đi về phía trước, ngón tay hắn chạm vào một giọt thuốc nhuộm màu đỏ tươi như máu ở trên mặt đất.

Ngay sau đó, một cảnh tượng không thể tưởng tượng nổi liền xảy ra.

Ngón tay của hắn đang tan chảy, mà giọt thuốc nhuộm màu đỏ tươi giống như màu máu kia lại rơi trên mặt đất, một nửa ngón tay của hắn đã biến mất không còn dấu vết, không thể khôi phục.
“Dương Hiếu, anh nghĩ đúng rồi đó, những thuốc nhuộm này khắc chế linh hồn của chúng ta, chúng ta đã tìm được cách để xóa đi linh hồn, có lẽ sau này sẽ có không ít người được giải thoát.”

Ánh mắt Trương Tiện Quang lóe sáng, hắn nói.

“Giờ cần lo tình hình hiện tại mới đúng, nếu Dương Gian không giải quyết lệ quỷ này, tất cả chúng ta đều phải chết, thậm chí toàn bộ thế giới ở trong bức tranh cũng mất khống chế.”

Dương Hiếu nói:

“Con quan sát kỹ một chút, lệ quỷ kia có có đặc tính gì. bao nhiêu linh dị đặc thù. Nếu lệ quỷ này thành công sống sót, cộng với việc nó có thể khác chế chúng ta, chúng ta sẽ bị tiêu diệt.”

“Cho nên, hiện giờ chỉ còn một cách.”

Dương Gian tiếp lời nói:

“Phải tiêu diệt nó.”

“Có khả năng sao?”

Dương Hiếu hỏi, hắn có hơi mông lung.

Vì hắn không biết đến cùng sức mạnh Dương Gian ra sao.

“Đương nhiên.”

Dương Gian có lòng tin, hắn ra hiệu một cái:

“Chu Trạch, anh lùi lại, trông coi hai người họ, đừng để bọn họ bị xóa đi, cứ để tôi đối phó thứ này.”

“Được rồi.”

Chu Trạch vẫn thấy sợ hãi, hắn lui lại, đứng chung một chỗ với Dương Hiếu và Trương Tiện Quang.

Vừa bảo vệ cũng vừa tự vệ.

Thế nhưng hắn vừa di chuyển, lệ quỷ toàn thân đỏ tươi kia đột nhiên lại để ý tới hắn, mắt quỷ chuyển động, mọi thứ xung quanh nhanh chóng nhuộm thành một mảng màu đỏ.

“Quỷ vực?”

Tất cả mọi người hiện lên suy nghĩ này trong đầu.

“Chúng ta không thể đụng vào quỷ vực, nếu không sẽ bị xóa đi trong nháy mắt.”

Trương Tiện Quang nói, vẻ mặt khẩn trương, nhưng hắn không hề lùi lại.

Ở đây không có đường lui, dù có chạy cũng không có khả năng chạy khỏi tốc độ khuếch tán của Quỷ Vực.

“Mày có thể sử dụng quỷ nhãn và quỷ vực? Nhưng tao muốn nhìn xem con lệ quỷ như mày có thể phát huy bao nhiêu phần của thứ này."

Dương Gian cũng mở quỷ nhãn của mình ra.

Chỉ trong một khoảnh khắc.

Trên người hắn phát ra ánh sáng màu đỏ, ánh sáng đỏ nhanh chóng lan ra bốn phương tám hướng.

Hai mảng ánh sáng màu đỏ va chạm, nếu dùng mắt thường quan sát thì sẽ không nhìn thấy được sự khác biệt, dường như hai quỷ vực này giống nhau như đúc, riêng chủ nhân sở hữu nó lại khác nhau, một mảnh quỷ vực là thuộc về lệ quỷ từ lọ thuốc nhuộm, còn lại là của Dương Gian.

Dương Gian khẽ nhíu mày, hắn không khách khí mở ra bốn tầng quỷ vực.

Thế nhưng hắn lại cảm thấy quỷ vực của chính mình đang bị ăn mòn và áp chế với tốc độ rất nhanh, không còn khả năng đối đầu.

“Quỷ nhãn của lệ quỷ đạt tới trình độ này rồi? Đây không phải là một loại bắt chước đơn giản, trong thế giới này, dường như quỷ nhãn của nó là thật, cũng như giống như những linh hồn này, dù không thể rời khỏi bức tranh, nhưng ở bọn họ sống với tư cách con người trong thế giới này.”

Vẻ mặt Dương Gian nghiêm túc, hắn đã đánh giá thấp lệ quỷ.

Nhưng nó chưa đủ để hắn phải sợ.

Bốn tầng quỷ nhãn không đủ, vậy thì tầng thứ năm.

Năm tầng quỷ vực đủ để đưa thứ linh dị có phần kinh khủng này vào không gian linh dị, tầng năm quỷ vực đã khá mạnh, có thể so sánh với không gian linh dị của bưu cục quỷ.

Tốc độ đàn áp đã chậm lại.

Tác dụng mà tầng năm của quỷ vực phóng thích ra rất rõ ràng, quỷ vực của Dương Gian không bị áp chế nữa, chúng đã đạt đến trạng thái cân bằng.

“Bị chặn rồi?”

Chu Trạch thở phào nhẹ nhõm, ban nãy vì khẩn trương mà lòng bàn tay hắn ướt đẫm mồ hôi.

“Chỉ đạt tới trình độ tầng năm quỷ vực thôi à? Vậy cũng dễ, không khó lắm.”

Dương Gian thầm nói ở trong lòng.

Nhưng hắn vừa mới nghĩ thế thì đột nhiên, lệ quỷ mở thêm một quỷ nhãn đỏ tươi nữa, hiện quỷ vực của lệ quỷ đã thành tầng thứ sáu.

Tầng quỷ vực này đủ để điều khiên mọi thứ trong quỷ vực, bao gồm cả người sống.

Nhưng dường như Dương Gian đã sớm chuẩn bị, hắn mở tiếp một quỷ nhãn nữa.

Tầng sấu đối kháng tầng sáu.

Khi linh dị đối đầu với nhau sẽ mất đi hiệu lực, cả hai không thể ảnh hưởng đến nhau.

Chỉ thấy sắc mặt Dương Gian đột nhiên âm trầm xuống: “Ngay cả sáu tầng quỷ vực cũng có thể mở? May mà mình đã chuẩn bị trước, không thì ăn thiệt rồi. Lệ quỷ này đáng sợ hơn tưởng tượng của mình, nếu năng lực bản thân không đủ, làm không tốt cái là bị đồ lậu kia đánh bại.”

“Quỷ nhãn đã như thế, vậy lệ quỷ khác thì sao?”

Giờ phút này, Dương Gian không quan sát nữa, hắn chủ động tấn công, nhanh chân chạy đến chỗ của lệ quỷ, trong tay hắn cầm theo một thanh rìu, khí thế hùng hổ, hắn cướp được lưỡi búa này từ tay linh hông kia. Đây là linh dị vật phẩm chỉ có thể tồn tại trong thế giới trong bức tranh.

Nhưng ngay lúc này, hắn chú ý tới một chi tiết, trong tay của lệ quỷ lại không có rìu.

Rõ ràng nó mô phỏng lại được lệ quỷ nhưng không bắt chước được vật phẩm linh dị?

Là bị hạn chế, hay do lưỡi búa không phù hợp với quy luật mô phỏng nên không có cách nào xuất hiện được?

Thế nhưng bây giờ đây lại là thành ưu thế của Dương Gian.

Cả hai quỷ vực không ai nhường ai.

Chỉ sau một lúc, khi quỷ ảnh đụng vào nhau.

Quỷ ảnh màu đỏ và quỷ ảnh màu đen đối đầu, hai bên đối đầu với nhau một cách tương xứng. Chuyện này thật khó lòng tưởng tượng nổi.
Phải biết, quỷ ảnh của Dương Gian ở trong trạng thái chết, có thể phát huy năng lực lớn nhất, kết quả là quá trình đối đầu cùng với quỷ ảnh màu đỏ kia thật ra cũng chỉ là phần phụ trong quá trình chém giết lẫn nhau mà thôi.

Ưu thế này cũng không quá rõ ràng.

Không cách nào chuyển thành thắng lợi được.

“Thế này đủ rồi, dù lượng linh dị bằng nhau nhưng mình vẫn có ưu thế.”

Dương Gian đang đến gần, quỷ nhãn của hắn và quỷ ảnh đang đối đầu với nhau, lệ quỷ không có cách nào ngăn cản hắn đi về phía trước.

Lệ quỷ máu me khắp người đứng yên ở chỗ đó không nhúc nhích, một đôi mắt quỷ dị vẫn nhìn hắn chằm chằm như cũ.

Rất nhanh sau đó, Dương Gian lao đến, hắn giơ rìu lên rồi bổ xuống người lệ quỷ máu me khắp người này.

“Chờ một lát, thứ này cũng được vẽ lên, vô dụng...”

Dương Hiếu đột nhiên nhận ra gì đó nên mới vội vã nhắc nhở.

Thế nhưng đối phương ra tay quá nhanh, hắn nhắc nhở cũng chậm rồi.

Rìu đã chém xuống, đủ để bổ lệ quỷ ra thành hai phần, nhưng lúc chạm đến lệ quỷ máu me khắp người kia chiếc rìu lập tức tan ra trong nháy mắt, còn yếu hơn cả tờ giấy, không khiến lệ quỷ bị thương.

Có lẽ Lệ quỷ cũng biết trước kết quả này.

Tay quỷ đầy máu tươi, chớp mắt bóp lấy cổ của Dương Gian.

Sức lực mạnh tới doạ người, cùng lúc đó bàn tay quỷ linh dị cũng xuất hiện, từng bàn tay đỏ tươi như máu xuất hiện nhanh chóng bắt lấy cơ thể Dương Gian, dường như muốn xé nát người hắn.

“Thứ ở trong bức tranh cũng không thể đối phó với lệ quỷ này?”

Dương Gian nhìn thấy chiếc rìu trong tay.

Chỉ trong nháy mắt, thân thể của hắn bị xé nứt, máu tươi chảy xuống, xương cốt vặn vẹo từng khúc, ngay cả giãy dụa mấy cái cũng không hề có động tĩnh.

“Không phải chứ? Thua rồi?”

Khuôn mặt vốn bình tĩnh của Trương Tiện Quang có thêm mấy phần kinh ngạc.

Cơ thể Chu Trạch run lên, đột nhiên hắn cảm thấy khó thở, Dương Gian chết ở chỗ này, hắn cũng sẽ bị chôn cùng ở tại chỗ này, hắn không thể dựa vào bản thân để rời khỏi nơi này.

Thi thể tàn tạ chậm rãi rơi xuống từ trong tay của lệ quỷ.

Lệ quỷ máu me khắp người nhanh chóng để ý đến Chu Trạch, không thèm nhìn hai vong hồn ở bên cạnh.

“Chúng ta có lẽ lên ra tay từ trước, giờ thì muộn rồi.”

Trương Tiện Quang trầm giọng nói.

Dương Hiếu mở miệng nói:

“Vô dụng, năng lực linh dị của chúng ta đến từ cái lọ thuốc nhuộm này, chiếc rìu kia bị xóa đi trong nháy mắt, chúng ta cũng giống như vậy, mà mọi việc vẫn còn chưa kết thúc, tiếp tục xem tiếp đi.”

“Anh có ý gì?”

Trương Tiện Quang la lớn nói.

Thế nhưng hắn còn chưa kịp nói xong.

Trên thi thể tàn tạ kia của Dương Gian đột nhiên liền mở ra mấy cái quỷ nhãn, một mảnh ánh sáng màu hồng xuất hiện bao trùm lấy cơ thể, không tới một giây sau, Dương Gian bị lệ quỷ xử lý lần nữa sống dậy.

Đây là bảy tầng quỷ vực do hắn khởi động lại.

Dương Gian lập tức ra tay khi vừa tỉnh lại, hắn lạnh lùng biến ra bàn tay quỷ màu đen trực tiếp bắt lấy cái đầu của Lệ quỷ máu me khắp người kia.

Lệ quỷ giãy giụa kịch liệt, quỷ thủ màu đỏ như đang đối đầu cố với Dương Gian.

Rất nhanh sau đó, lệ quỷ đã tránh thoát được.

Dương Gian lập tức lui lại, kéo ra khoảng cách, hắn chỉ bình tĩnh nói một câu:

“Dù có hơi phiền phức nhưng cuối cùng vẫn thắng.”

Bàn tay của hắn vẫn còn đang rỉ máu, nắm thật chặt một con mắt.

Mà bên trên cái trán của lệ quỷ lại thiếu đi một phần máu thịt.

Quỷ nhãn đang sống sờ sờ đã bị Dương Gian nhân cơ hội lấy đi, bóc ra khỏi cơ thể.

Đây chính là điểm yếu của quỷ nhãn.

Thiếu đi một con mắt có sẽ khiến lượng linh dị của quỷ nhãn bị suy yếu, nếu như trước đây, kệ quỷ này có thể mở ra sáu tầng quỷ vực, thì bây giờ nhiều nhất chỉ có năm tầng.

Cán cân lập tức bị nghiêng về một phía.

Dương Gian chiếm được ưu thế.

Dù lệ quỷ có thể sử dụng quỷ vực đến sáu tầng, chỉ cần thêm một chút đã có thể khởi động lại, nhưng chỉ chênh lệch một chút cũng có nghĩa đối phương đã thất bại trong cuộc đối đầu này.

“Vừa rồi đã xảy ra chuyện gì vậy? Sao lại khôi phục nhanh như thế?”

Chu Trạch thấy như đang gặp quỷ, thời gian hắn còn làm sứ giả chưa từng gặp qua tình huống này.

“Cơ thể tự hồi phục, chỉ có mãnh quỷ mới có năng lực như vậy.”

Vẻ mặt của Trương Tiện Quang nghiêm nghị:

“Không ngờ anh còn có chiêu này, bây giờ người trẻ tuổi đều ưu tú như thế? Vượt qua đám chúng tôi năm đó.”

Ánh mắt của Dương Hiếu lóe lên, cũng cảm nhận được một chút kinh ngạc.

Dương Gian đem lại cho hắn quá nhiều vui mừng, vượt qua dự tính.

Sau khi người và quỷ bị cán cân đánh vỡ, Dương Gian dùng lại tầng sáu quỷ vực.

Giờ phút này, quỷ không thể đối đầu với hắn được nữa.

Thiếu một quỷ nhãn, quỷ bị sáu tầng quỷ vực áp chế, đứng im trong nháy mắt, không có cách nào động đậy được.

Chỉ trong chốc lát, quỷ nhãn của Lệ quỷ lại thiếu đi hai con.

Ngay sau đó lệ quỷ không thể phản kháng lại tầng năm quỷ vực của Dương Gian, dù không bị đánh bay nhưng thân thể của lệ quỷ đã bắt đầu tan ra, nhanh chóng hóa thành một bãi thuốc nhuộm đỏ tươi chảy xuống mặt đất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận