Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3301: Thuê

“Cậu không cần phải sợ, sẽ không có ai bắt một đứa bé như cậu đi đánh đánh giết giết với người khác, chỉ là cậu ở lại nơi này không có tác dụng gì, tánh mạng của cậu liên quan mật thiết với Liễu Tam, không bằng đi xem, nói không chừng cậu có thể giúp đỡ ở phương diện nào đó” Dương Gian nói: “Chuyện này do tôi quyết định, cứ thế mà làm"

“Mẹ tôi chắc chắn sẽ không đồng ý, anh hết hi vọng đi” Hùng Văn Văn nói.

Dương Gian nói:

“Tôi sẽ thông báo cho mẹ của cậu, mẹ của cậu chắc chắn sẽ đồng ý.

Hắn vẫn quyết định lôi Hùng Văn Văn đi, có lẽ không có tác dụng gì, nhưng mà đi góp cho đủ số lượng cũng được, hơn nữa nói không chừng ở thời khắc quan trọng nào đó cũng cần phải dùng đến năng lực tiên đoán này.

Hùng Văn Văn vẫn kiên quyết kháng cự, cực lực phản đối, nhưng mà không có tác dụng gì, Dương Gian đã quyết định, đến lúc đó dù như thế nào thì hắn cũng sẽ kéo Hùng Văn Văn rời khỏi thành phố Đại Xương. Sau khi sắp xếp một số công việc trong công ty xong, Dương Gian cũng không tiếp tục ở lại nơi này.

Trời đã gần sáng, hắn còn cần đi đến một chỗ.

Đó là một thành phố nhỏ cực kỳ bình thường, Nhưng mà Dương Gian đã để lại linh dị của quỷ hồ ở khu vực xung quanh thành phố bình thường này, để tiện cho việc hắn đến đây.

Bên trong thành phố nhỏ cũ xưa này có một cái hẻm nhỏ.

Hẻm nhỏ đã có từ rất lâu đời, mặt đất toàn là đá xanh gập ghềnh, cửa hàng ở hai bên trái phải đều là kiểu kiến trúc gạch mộc cũ xưa, khá là hiếm thấy trong xã hội hiện đại hóa như bây giờ.

Mục đích của Dương Gian lại là một tiệm thuốc Đông y sừng sững gần trăm năm bên trong hẻm nhỏ này.

Tiệm thuốc Đông y này là do một ông cụ thời dân quốc cuối cùng xây dựng nên.

Nhưng mà vào lúc này, tiệm thuốc đã đóng cửa, bên trong hẻm cũng rất yên ắng, không có bất cứ ai đi lại.

Dương Gian dùng quỷ nhãn nhìn chằm chằm vào tiệm thuộc.

Linh dị quấy nhiễu đáng sợ xuất hiện, hiệu thuốc ở trước mắt hắn hư ảo vặn vẹo, giống như có thể biến mất khỏi tầm nhìn của hắn bất cứ lúc nào, nhưng mà người bình thường nhìn xem thì tất cả mọi thứ lại như bình thường.

Nhưng mà ngay lúc Dương Gian đứng ở trước cửa tiệm thuốc suy tư, một cánh cửa nhỏ kế bên cửa chính của tiệm thuốc đột nhiên mở ra.

Một cô gái trưởng thành xinh đẹp có làn da trắng nõn xuất hiện ở phía sau cánh cửa nhỏ, cô mặc một chiếc váy màu trắng, đứng trong bóng tối giống như có thể tỏa ra ánh sáng nhạt, cực kỳ bắt mắt.

“Dương Gian, sư phụ sẽ không gặp cậu, ông ấy không muốn tham dự vào đấu tranh trong giới linh dị, sư phụ tồn tại là vì muốn chứng kiến một người đặc biệt ra đời, đối với sư phụ mà nói, hỗn loạn chính là một loại cơ hội, cho nên cậu đi về đi.

Tiểu Như mở miệng nói.

Hiển nhiên, ông chủ tiệm thuốc đã biết mục đích của Dương Gian khi đi đến nơi đây.

“Tôi đến nơi này chỉ là vì muốn xem thử thái độ của người đứng đầu thời dân quốc như thế nào, không phải đến để xin giúp đỡ, nhưng mà tôi cũng đã đoán trước được sẽ có kết quả như thế này"

Dương Gian gật đầu, cũng không ở lại lâu, định rời đi ngay. Nhưng mà đúng lúc này, một giọng nói vui vẻ có phần ngả ngớn vang lên ở phía sau:

“Ông ta không có hứng thú với chuyện này, nhưng mà tôi thì chưa chắc.

Ngay sau đó, một cô gái trẻ tuổi xinh đẹp mặc sườn xám đỏ, dáng người thướt tha mang giày cao gót đỏ, xoắn éo xuất hiện ở vùng tối sau lưng Tiểu Như.

“Hồng tỷ?"

Dương Gian nheo mắt hỏi.

“Thấy tôi ngạc nhiên đến vậy sao?"

Hồng tỷ nhẹ nhàng cười, vòng qua Tiểu Như bước ra khỏi tiệm thuốc.

Dương Gian nói:

“Không quá ngạc nhiên, mấy người thời dân quốc các cô đều quen biết lẫn nhau, cô xuất hiện ở chỗ này cũng coi như hợp tình hợp lý, sao nào, cô có hứng thú với trận chiến này?”

“Nói thật, không hứng thú cho lắm, thời đại mà chúng tôi ở còn hỗn loạn hơn hiện tại rất nhiều, nếu chúng tôi tham dự vào thì lịch sử đã thay đổi từ lâu, nhưng mà chúng tôi cũng không làm điều đó, bởi vì nếu so sánh với linh dị thì rất nhiều chuyện đều nhỏ nhặt không đáng kể, hơn nữa lúc đó chúng tôi cũng có chiến tranh trong giới linh dị, cậu chắc chắn sẽ không thể tưởng tượng được mức độ tàn khốc của nó"

Hồng tỷ nói.

“Nếu đã thế, vậy cô đi ra đây làm gì, trò chuyện với tôi sao?"

Dương Gian liếc nhìn hỏi.

Hồng tỷ nói:

“Cũng không hắn là thế, tuy là tôi không có hứng thú, không muốn tham dự, nhưng mà nếu như cậu muốn mời viện binh, vậy cậu có thể đưa ra một cái giá, nếu giá cả thích hợp thì tối nay tôi lập tức đi theo cậu, thế nào.

Cô nói xong còn chớp chớp mắt nhìn Dương Gian, vô cùng quyến rũ.

“Cô muốn bao nhiêu tiền?"

Dương Gian hơi đảo mắt, hắn biết Hồng tỷ đang để ý đến quỷ tiền trong tay của hắn.Dù sao tất cả quỷ tiền mà tổng bộ có được đều đang nằm trong tay hắn, có lẽ những nơi khác trong giới linh dị cũng có, nhưng chắc chắn sẽ không nhiều bằng những gì hắn có được.

“Vậy phải xem xem trong lòng cậu tôi đáng giá bao nhiêu"

Hồng tỷ mỉm cười nói, cô cũng không vội vã ra giá ngay.

“Trong tay tôi cũng không có quá nhiều quỷ tiền, chỉ có bốn mươi đồng, nếu cô có thể xử lý một tên quốc vương thì tôi trả cho cô hai mươi đồng"

Dương Gian nghiêm túc nói.

1139 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận