Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3345: Điều Kiện

Diệp Chân vừa đi đến bên cạnh con rối thi thể vừa nói:

“Yên tâm đi, tôi đã hỏi ra vị trí của bánh lái, đồng thời còn hỏi ra được thứ càng quan trọng hơn, đó chính là muốn điều khiển thuyền U Linh này thì dựa vào bánh lái không là vẫn chưa đủ, còn cần một thuyền trưởng Trong lúc nói chuyện, hắn đã đi đến trước con rối thi thể, mà con rối thi thể đáng sợ kia cũng không tấn công hắn, ngược lại còn giãy giụa xiêu vẹo tiến đến gần Diệp Chân, hơn nữa còn từ từ leo lên người của hắn, cuối cùng hai cánh tay thon dài mềm như bông rũ xuống, toàn bộ cơ thể áp lên lưng của Diệp Chân, đồng thời cũng không quên quay đầu lại nhìn về phía Dương Gian, khóe miệng còn lộ ra nụ cười quỷ dị.

“Rốt cuộc anh đang làm cái gì? Còn muốn mang theo con quỷ này trên người sao?"

Dương Gian vô cùng kinh ngạc nói.

“Đương nhiên rồi, nó đã bị Diệp mỗ tôi khống chế, sẽ không xảy ra chuyện gì, cậu không cần phải lo.

Diệp Chân vô cùng kiêu ngạo nói, sau đó còn sờ đầu con rối thi thể kia.

Dương Gian lập tức nói:

“Thứ này tà tính như thế, mang theo bên người sớm muộn gì cũng sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn, tốt nhất là nên xử lý ngay vào lúc này, nếu anh không ra tay được thì tôi có thể giúp đỡ"

“Không cần, tôi tự có chừng mực"

Diệp Chân lập tức từ chối.

Dương Gian nhìn chằm chằm vào con rối thi thể quỷ dị kia, hắn rất muốn tách rời thứ này, nhưng mà Diệp Chân như thế này, nếu hiện tại hắn ra tay chắc chắn cũng sẽ bị cản lại, đến lúc đó lại tránh không được phải đánh nhau một trận, mà đánh nhau trên thuyền U Linh là hành vi cực kỳ ngu xuẩn.

“Rời thuyền xong rồi tính tiếp.

Hắn chỉ có thể tạm thời đè ép suy nghĩ này xuống, chờ sau khi rời khỏi thuyền U Linh rồi lại nghĩ cách xử lý cái thứ quỷ quái này.

“Nói đến chuyện bánh lái và thuyền trưởng đi?

“Không cần gấp, chờ tôi vài phút, tôi đi lấy bánh lái về đã.

Diệp Chân nói xong, cõng con rối thi thể nhanh chóng đi vào sâu trong khoang thuyền.

Không bao lâu sau, cơ thể hắn lập tức biến mất trong bóng tối.

Hiển nhiên vị trí đặt bánh lái còn sâu hơn trong dự đoán của Dương Gian, nếu cứ tiếp tục tìm kiếm từng phòng một thì không biết còn phải gặp bao nhiêu nguy hiểm, hiện tại Diệp Chân lấy được tin tình báo từ trên người con rối thi thể kia, có thể tiết kiệm được khá nhiều phiền phức, coi như là một tin tức tốt.

Rời đi không đến ba phút, bóng dáng của Diệp Chân lại một lần nữa từ trong bóng tối đi ra, lúc này trong tay hắn lại có thêm một cái bánh lái bằng gỗ cũ xưa, trên bánh lái có một vài chỗ hư hao, giống như là bị người ta cố ý chặt một miếng xuống.

“Đây là bánh lái của thuyền U Linh, nơi này rất nguy hiểm, không thể tiếp tục ở lại nữa, chúng ta phải đi ra ngoài ngay"

Diệp Chân quăng bánh lái cho Dương Gian, sau đó nghiêm túc nói.

Dương Gian nhận được bánh lái xong lập tức nói.

“Anh còn có mặt mũi nói nguy hiểm sao, cái thứ sau lưng anh mới gọi là nguy hiểm đó?

“Haha, đây chỉ là một con thú cưng mà Diệp mỗ tôi nuôi thôi, ngoan lắm, sẽ không có nguy hiểm. Diệp Chân cười nói.

Dáng vẻ này của hắn cực kỳ giống như kiểu chủ nhân nuôi chó mà không chịu đeo dây thừng vậy. Dương Gian không nói thêm gì nữa, chỉ cầm bánh lái bắt đầu rút lui khỏi khoang thuyền: “Lúc này anh nói ngoại trừ bánh lái ra thì chúng ta còn cần thuyền trưởng nữa đúng không? Nói về thuyền trưởng của thuyền U Linh này đi, thuyền trưởng có thể điều khiển thứ này chỉ sợ cũng không phải thứ đơn giản gì."

“Thuyền trưởng không có ở trên thuyền.

Diệp Chân nói thẳng:

“Chúng ta không có cách để trở thành thuyền trưởng, ngoài ra, thuyền trưởng không phải người, mà là một con lệ quỷ, đồng thời cũng là ngọn nguồn linh dị của con thuyền U Linh này, thuyền trưởng cũng chính là người đã giấu cái bánh lái này đi.

“Anh nói thế này làm tôi có hơi khó hiểu. Nếu thuyền trưởng là quỷ, vậy vì sao lại giấu bánh lái đi chứ?"

Dương Gian nói.

Diệp Chân nói:

“Chuyện này thì tôi không rõ, dù sao thì nó nói cho tôi như thế."

“Rõ ràng là quỷ, nhưng lại có được tư duy của con người sao? Chẳng lẽ ngọn nguồn linh dị của thuyền U Linh là một con quỷ có được ý thức của người sống? Hơn nữa sau khi thuyền trưởng rời khỏi thuyền U Linh rồi thì nó đi đâu? Hiện tại trong giới linh dị cũng không có tin tức gì về phương diện này được truyền ra, hay là nói cái thứ này cố ý trốn đi?"

Dương Gian nhíu mày, trong đầu liên tục xuất hiện các loại suy nghĩ.

Cùng lúc đó, hai người họ cũng bình an rời khỏi khoang thuyền khủng bố đen nhánh kia, đi về đến phòng điều khiển"

“Nếu điều khiển thuyền U Linh cần phải có bánh lái và thuyền trưởng, như vậy hiện tại chúng ta chỉ có bánh lái không có thuyền trưởng, cũng có nghĩa là bánh lái này không có tác dụng gì?"

Dương Gian nhìn bánh lái trong tay nói.

Diệp Chân nói:

“Ít nhiều gì vẫn còn có chút tác dụng, nó có thể xác nhận phương hướng của thuyền U Linh, còn nữa, nếu chúng ta lấy bánh lái đi, nhưng vậy thuyền trưởng thuyền U Linh sẽ không có cách nào tùy ý điều khiển con thuyền này nữa, mang đến một chút phiền phức cho đối phương cũng coi như không tệ.

“Nếu gần như chỉ như thế này thì lần này mạo hiểm lên thuyền U Linh lại không đạt được tác dụng quá lớn, cho dù không có bánh lái thì người của tổ chức Quốc Vương vẫn có cách để dẫn đường thuyền U Linh tiếp tục đi về phía trước.

Dương Gian nói.

Hắn lấy bánh lái là muốn điều khiển thuyền U Linh, lái con thuyền này đi ngược trở về, hiện tại làm không được, đương nhiên sẽ có chút không cam lòng.1144 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận