Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3222: Chủ Nhân

“Đây là địa bàn của tôi, tôi sẽ tiếp đón cậu thật nồng nhiệt, cậu có thể yên tâm.

Giọng nói của chủ nhân trang viên vẫn vang lên.

Quỷ nhãn của Dương Gian đã bị linh dị quấy nhiễu, không thể xác định được vị trí, quỷ hỏa cũng không thể nào ép buộc đối phương xuất hiện, rất rõ ràng, chủ nhân trang viên này cũng không phải là dạng vừa. Nhưng mà từ trước đến nay mỗi khi Dương Gian đánh nhau với người khác chưa bao giờ nương tay, hắn muốn phân chia cao thấp, cũng muốn quyết định sống chết trong thời gian ngắn.

“Ta phóng thương này ra ngoài, chắc chắn sẽ đâm thủng người đang nói chuyện Dương Gian cầm trường thương màu đỏ trong tay, từng sợi máu đỏ tươi từ trong trường thương thẩm thấu ra bên ngoài, hắn hạ giọng nói nhẹ, giống như ma quỷ đang bắt đầu nguyền rủa đáng sợ, một câu nói đơn giản những không hiểu sao lại làm người ta cảm thấy sợ hãi, giống như bản thân đã bị thứ gì đó đáng sợ theo dõi.

Sau khi ước nguyện xong, hắn không chút do dự phóng thương ra ngoài.

Lúc này, đầu trường thương đã bị một loại sức mạnh linh dị đáng sợ nào đó ảnh hưởng, bay sâu vào một nơi bên trong lâu đài, chỉ trong nháy mắt đã biến mất.

Hiển nhiên, điều ước của Dương Gian đã thành sự thật, bắt đầu từ bây giờ, trường thương linh dị không đâm trúng chủ nhân trang viên thì sẽ không bao giờ dừng lại.

“Chờ nó kích hoạt môi giới thì có lẽ dao bổ củi cũng sẽ chém ra mới đúng, nhưng mà nhìn từ kết quả thì hình như hiệu quả cũng tốt, chủ nhân trang viên không muốn lộ mặt, vừa thử át chủ bài của mình vừa kéo dài thời gian, chờ viện binh đến thì phải liều chết rồi.

Quỷ nhãn của Dương Gian chuyển động, nhìn chằm chằm về hướng mà trường thương biến mất, sau đó không chút do dự mà đuổi theo.

Đòn tấn công sau khi ước nguyện chỉ là bước đầu tiên, bước thứ hai chính là lợi dụng quỷ ước nguyện để xác định rõ vị trí của đối phương, lấy được cơ hội ra tay một lần nữa.

Một góc nào đó trong lâu đài tối tăm, nơi mà quỷ hỏa không thể nào đốt đến được.

Trường thương màu đỏ giống như có được sự sống, bay nhanh sang, thỉnh thoảng sẽ hơi dừng lại một chút, giống như một con lệ quỷ đang cầm theo vũ khí tìm kiếm mục tiêu.

Bóng dáng một người đàn ông chừng năm mươi tuổi, trông có chút già nua bao phủ bên trong bóng tối, bước những bước đi nặng nề, di chuyển trên hành lang yên lặng, mỗi khi bước ra ngoài một bước, dưới chân sẽ để lại một dấu chân có số đo không phù hợp, hơn nữa phía sau cũng dần dần bắt đầu xuất hiện tiếng bước chân xa lạ.

Ngay từ đầu chỉ có một tiếng bước chân, nhưng mà theo thời gian trôi đi, tiếng bước chân ở phía sau đã càng lúc càng nhiều.

Chỉ mới đi một đoạn đường, tiếng bước chân ở phía sau lưng chủ nhân trang viên đã trở nê vô cùng dày đặc, giống như vô cùng vô tận, nhưng mà chuyện quái dị là ở phía sau lại không có ai, chỉ là dấu chân lại liên tiếp xuất hiện cái thứ hai, cái thứ ba.

Chủ nhân trang viên giống như người dẫn đầu, là người mà các bước chân kia theo đuổi.

Đợi đến khi chủ nhân trang viên đi đến dưới cửa sổ một hành lang, cửa sổ pha lê kia mới chiếu rọi ra một khung cảnh đáng sợ, hành lang vốn dĩ đang trống không lại hiện ra vô số bóng người, có một người mặt không có chút biểu tình nào, lạnh lùng chết lặng, cơ thể tàn khuyết, hư thối, đang liên tục đổ máu, rõ ràng là một đám lệ quỷ.

Hình ảnh phản chiếu trên cửa sổ chỉ nhoáng lên rồi biến mất, ở bên ngoài hiện thực, phía sau lưng chủ nhân trang viên vẫn trông không, chỉ liên tục xuất hiện dấu chân.

Hơn nữa những dấu chân này sẽ xuất hiện ra ngoài cũng là vì những vũng nước còn đọng lại dưới mặt đất. “Thật là một vị đội trưởng xúc động, gấp gáp muốn xử lý tôi đến thế sao? Như vậy phải làm cho vị đội trưởng trẻ tuổi này nếm chút mùi đau khổ"

Gương mặt của chủ nhân trang viên không có chút biểu tình nào, tuy rằng chưa từng gặp mặt Dương Giang nhưng dường như hắn có thể biết rõ mỗi một hành động của Dương Gian.

Vì bên trong tòa vương cung lâu đài này, hắn là vương giả chân chính, không ai có thể cãi lời hắn.

Bất cứ thứ gì, chỉ cần không tôn trọng hắn, tất cả đều đã biến thành vong hồn, hơn nữa còn thuần phục hắn, vĩnh viễn đi theo phía sau hắn.

Giây tiếp theo.

Cơ thể của chủ nhân trang viên năm mươi tuổi này biến mất ngay tại chỗ, chờ đến khi xuất hiện lại lần nữa, hắn đã ở một vị trí khác trong lâu đài.

Chỉ là hắn vừa mới đi, ngay sau đó, một thanh trường thương màu đỏ từ một đầu khác của hành lang lập tức bay đến, nhưng mà lại vồ hụt, nó chỉ có thể hơi dừng lại tại chỗ một chút, sau đó lại thay đổi phương hướng bay về phía một vị trí khác.

Quỷ hỏa âm trầm tiếp tục đốt vào những nơi sâu hơn bên trong lâu đài, nước vẫn tiếp tục lan rộng, mọi thứ đều bị linh dị bao trùm.

Cho dù là chủ nhân trang viên thì cũng không thể nào trốn tránh tiếp được nữa, chỉ có thể xuất hiện. “Đừng tìm nữa, ở bên trong Theo thế lửa của quỷ hỏa đột nhiên tắt ngúm, bóng dáng của chủ nhân trang viên hiện lên, cản trước mặt Dương Gian đang chuẩn bị tiến lên.

1061 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận