Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3386: Thời Khắc Cuối Cùng

Còn có rất nhiều tình huống tương tự diễn ra, linh dị đang ăn mòn tất cả các góc ở nước ngoài.

Cùng lúc đó, số lượng lệ quỷ bị ngâm trong quỷ hồ cũng giảm dần với tốc độ cực kỳ kinh người.

Hơn nữa theo số lượng lệ quỷ giảm dần, linh dị của quỷ hồ cũng mạnh hơn, vì không cần phân ra một phần linh dị để đi áp chế những lệ quỷ kia nữa.

Cho nên, diện tích quỷ hồ ở thành phố Đại Hải bắt đầu khuếch tán với tốc độ kinh người.

Cũng may, trước khi thuyền U Linh xuất hiện thì những đội trưởng khác cũng đã sơ tán khu vực xung quanh rồi, nếu không quỷ hồ mà Dương Gian thả ra không biết sẽ bao phủ đến bao nhiêu người. Nhưng dù là thế, hắn vẫn cố gắng hết sức khống chế phạm vi.

Vì chỉ là người dân ở khu vực này sơ tán rồi, thành phố Đại Hải rất lớn, những khu vực khác còn có người thường, nếu quỷ hồ không chịu khống chế thì chỉ dựa vào bốn phần quỷ hồ mà Dương Gian khống chế cũng đã đủ để bao phủ cả một thành phố.

Giờ phút này, Dương Gian mặt lạnh tanh đứng trên mặt hồ, hắn không chìm xuống, mà là đang khống chế quỷ hồ ở dưới chân.

“Thả lệ quỷ ra thôi là đủ rồi, nếu người của tổ chức Quốc Vương không có ra tay quy mô lớn với người bình thường của nước mình, vậy mình cũng không cần làm dậy nên sóng lớn, bao phủ thành phố của đối phương, chuyện của giới linh dị thì cứ để cho người trong giới linh dị giải quyết.

Cuối cùng hắn vẫn kiềm chế lại.

Nếu không hắn sử dụng quỷ hồ ảnh hưởng đến thủy vực, không biết sẽ nhấn chìm bao nhiêu khu vực ở nước ngoài.

Dương Gian không muốn chủ động làm người khơi mào, hắn cũng sợ những tên quốc vương của tổ chức Quốc Vương bị kích thích, không ra tay với ngự quỷ nhân, ngược lại trực tiếp ra tay với những người thường trong thành phố.

Dưới tình huống có quỷ vực, muốn xóa sạch dân cư trong một thành chỉ cần mấy chục giây, thậm chí là mười mấy giây.

Cho nên đôi bên đều kềm chế, đều không muốn đi đến bước đó.

“Quỷ hồ đúng là làm người ta vừa yêu vừa sợ mà, nhưng mà như vậy là được rồi sao?"

Liễu Tam cúi đầu nhìn khu vực xung quanh đã bị bao phủ, nhịn không được mở miệng hỏi.

Dương Gian nghe được đáp lời:

“Hiên tại bên trong quỷ hồ đã không còn giam giữ con lệ quỷ nào nữa, tất cả đều đã bị thả ra ngoài, chỉ sợ những ngự quỷ nhân của tổ chức Quốc Vương phải đau đầu rồi, nhưng mà hiện tại đối với chúng ta mà nói thì việc thả lệ quỷ ra cũng không có bất cứ giúp đỡ gì, tác dụng duy nhất chính là quét sạch quỷ hồ, chuẩn bị sẵn sàng để tiếp theo đói giam giữ lệ quỷ trong thuyền U Linh “Hiện tại xung đột linh dị đã sắp kết thúc, một khi xung đột linh dị kết thúc, lệ quỷ trên thuyền U Linh không bị ảnh hưởng nữa, đến lúc đó có khả năng đều sẽ rời thuyền, nhưng mà những con quỷ kia vừa xuống khỏi thuyền thì phải đối mặt với quỷ hồ trước, có lẽ sẽ không còn quá nhiều quỷ có thể vượt qua cửa ải quỷ hồ kia, đến lúc đó đội trưởng lại ra tay, chắc là sẽ có thể khống chế tổn thất do sự kiện thuyền U Linh này tạo ra trong một phạm vi hợp lý.

“Như vậy là đủ rồi, các đội trưởng, chúng ta phải chuẩn bị liều mạng rồi.

Lục Chí Văn nói, sau đó nghiêm túc liếc nhìn những người khác.

“Hành động thôi Ngay lập tức, tất cả các đội trưởng tứ tán đi ra ngoài, lấy thuyền U Linh làm trung tâm, bao vây những khu vực xung quanh lại, tạo thành một hàng phòng ngự, không cho lệ quỷ tiến vào những khu vực khác trong thành phố Đại Hải. Mỗi một đội trưởng đều có một khu vực phụ trách riêng, mỗi người đều tự chịu đựng một phần áp lực. Chỉ riêng Chu Đăng vẫn luôn đi theo bên cạnh Hà Ngân Nhi, bảo vệ người chiêu hồn của cổ trấn Thái Bình này, ngay cả người không mặt cũng đứng canh gác ở khu vực cách đó không xa, hình như cũng không quá yên tâm về Hà Ngân Nhi.

“Bây giờ là lúc anh lên sân khấu đấy, Trương Tiện Quang"

Ngay lúc này, Dương Gian duỗi tay về vào sâu bên trong hồ nước, một thi thể đặc biệt bị hắn vớt từ trong hồ lên.

Sau đó mặt nước bên cạnh phản chiếu ra bóng người của quỷ cẩu, mà bên cạnh quỷ cẩu còn có một bóng người mờ nhạt đang đong đưa.

Nhưng mà bóng người kia lại nhanh chóng biến mất, hình như đã nhập lại làm một với cái thi thể đang trôi nổi trên mặt nước này.

Ngay sau đó.

Trương Tiện Quang đã mất đi quỷ hồ và quỷ mộng hạn đột nhiên mở mắt ra.

Ý thức của hắn đã quay về bên trong cơ thể, cũng đã tỉnh lại trong hiện thực.

“Trong thời khắc quan trọng này, cuối cùng thì Dương Gian vẫn quyết định thả Trương Tiện Quang ra sao?"

Tất cả đội trưởng đều nhìn thấy cảnh này.

Nhưng mà các đội trưởng đều không phản đối.

Vì lúc này thật sự rất cần sự giúp đỡ của bất cứ người nào.

Dù sao, trận này không thể thua được.

“Đây là nơi nào?"

Lúc này Trương Tiện Quang đã thoát vây tỉnh táo lại, ý thức của hắn bị nhốt bên trong thế giới quỷ mộng rất lâu, hơn nữa còn vẫn luôn ở trong căn phòng học hẹp hòi kia, không có cách nào hoạt động tự do, hiện tại khó tránh khỏi có chút không quen.

Hoạt động thân thể có chút cứng đờ lạnh băng, hắn từ từ từ mặt nước đứng lên. “Đây là thành phố Đại Hải, người của tổ chức Quốc Vương quyết định khai chiến ở thành phố Đại Hải, tình hình hiện tại rất không lạc quan.

Dương Gian nghiêm túc nói.

1103 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận