Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3523: Đốt

“Cái chỗ này quái dị thật, lại đi dùng quan tài để ghép lại thành cửa, hơn nữa nơi này không có cửa sổ, cũng không có giếng trời, hoàn toàn không giống như một ngôi nhà bình thường"

Dương Gian nhíu mày.

Nếu đổi lại là trước kia, hắn sẽ không muốn đặt chân bước vào bên trong ngôi nhà này.

Không đúng.

Nếu là lúc trước thì đến cả cửa Dương Gian còn không mở ra được, cuối cùng có khả năng sẽ bị cơn mưa ở bên ngoài xối đến chiến.

Lúc trước không đi xử lý sự kiện linh dị này đúng là một quyết định vô cùng đúng đắn.

Ai mà ngờ được mức độ nguy hiểm giữa quỷ ô tầng bốn và quỷ ô tầng năm lại chênh lệch nhiều đến thế này chứ. Lúc trước khi ở tầng thứ tư Dương Gian còn có thể thành thạo, thích làm gì thì làm, chờ đến khi tiến vào tầng thứ năm, dù có là Dương Gian của hiện tại thì cũng không thể không thu lại cảm xúc xem thường, bắt đầu cảnh giác đề phòng.

Hắn cũng không muốn bị thua ở nơi này.

Dương Gian bước vào ngôi nhà này, mặc dù nơi đây vẫn tối đen, nhưng ít nhất sẽ không bị dầm mưa, mà đợi đến khi hắn mở quỷ nhãn ra, không còn bị bóng tối xung quanh ảnh hưởng, bắt đầu cẩn thận quan sát nơi đây thì lại cảm nhận được linh dị quấy rối cực mạnh.

Khi hắn nhìn vào sâu bên trong ngôi nhà thì sẽ gặp linh dị quấy nhiễu rõ ràng nhất, tầm nhìn của quỷ nhãn đều trở nên vặn vẹo.

Nhưng vấn đề này cũng không thể làm khó Dương Gian của hiện tại.

Ngay sau đó, từng ngọn lửa màu xanh nhạt đột ngột xuất hiện ở xung quanh hắn, những ngọn lửa đó nhanh chóng lớn lên, bắt đầu bốc cháy hừng hực.

Sự xuất hiện của quỷ hỏa đã thắp sáng tất cả mọi thứ xung quanh, đồng thời tình hình bên trong ngôi nhà này cũng hoàn toàn lộ ra trước mặt Dương Gian.

Hắn thấy căn nhà này trống không, không có bất cứ thứ gì, không có người sống, cũng không có người chết, càng không thấy lệ quỷ khủng bố, nếu có thì cũng chỉ có một đống ô che mưa màu đen bị vứt lộn xộn trên mặt đất, hơn nữa những cái ô che mưa này đều không giống như, có một vài cây chỉ mới hư hỏng nhẹ, có cây đã hư hoàn toàn chỉ còn lại khung ô, có một vài cái đang bị bung ra, cũng có số ít là đang trong trạng thái đóng lại... Dương Gian nhìn vào cái ô che mưa trong tay hắn, cũng đã bị hư hỏng một ít, hắn tiện tay quăng ra ngoài. Ô che mưa trong tay xen lẫn vào trong đống ô che mưa bị vứt bỏ ở trong góc phòng, ngoại trừ việc nó có hơi ướt ra thì không còn bất cứ chỗ nào đặc biệt khác.

“Một cái ô đại diện cho đã từng có một người hoặc quỷ tiến vào tầng thứ năm này.

Trong lòng Dương Gian xuất hiện ý tưởng này, hơn nữa logic này không có vấn đề.

Vì ô che mưa của tầng thứ năm sẽ không bị mưa xối hư, chỉ có ô che mưa tầng thứ tư tiến vào nơi này mới có thể không cản được cơn mưa to kia, xuất hiện dấu hiệu hư hao.

“Nhưng vấn đề là, nếu đã có người giống như mình đi vào tầng thứ năm, sau đó trốn vào trong nhà để tránh mưa, vậy thì, nhưng người đó đi đâu rồi? Dù có chết thì cũng phải có thi thể mới đúng, hay là bọn họ đều đã vào tầng thứ sáu hết rồi?"

Không ai có thể giải đáp thắc mắc này của Dương Gian, hắn chỉ có thể tự lần mò từ từ tìm tòi.

Mang theo nghi vấn này, hắn bước lên con đường do rất nhiều ô che mưa màu đen tạo thành, đi thẳng vào sâu trong nhà.

Nếu đã không thể đoán được cái gì, vậy thì dùng sự thật để nói chuyện vậy.

Dương Gian liên tục đi đến, quỷ hỏa xung quanh cũng bao phủ đến nơi này, quỷ hỏa đốt cháy ô che mưa màu đen, hơn nữa còn xem chúng nó như củi lửa mới, ngọn lửa lại càng lớn mạnh hơn.

Một số ô che mưa màu đen bị quỷ hỏa đốt cháy dần hư hao, biến mất.

Nhưng lại có một vài cái ô dù có bị đốt đến cỡ nào thì từ đầu đến cuối vẫn không hề thay đổi, nhưng số lượng ô che mưa như thế rất ít, không có bao nhiêu, ngoài ra chúng nó đều có một điểm chung đó chính là đều trong trạng thái được bung ra, hơn nữa đều còn nguyên vẹn không có bất cứ hư hao gì, chỉ cần là ô che mưa có một chút xíu lỗ thủng thì đều không thể nào cản được quỷ hỏa.

“Mấy cái ô che mưa không bị đốt kia là ô che mưa của tầng thứ năm sao? Nếu mình đoán không sai thì chỉ cần cầm nó lên là có thể thuận lợi tiến vào tầng thứ sáu?"

Dương Gian dừng chân lại, hắn duỗi tay cầm lấy một cái ô che mưa màu đen không có cách nào bị đốt cháy lên. Nhưng ngay khi bàn tay của hắn sắp sửa chạm vào ô che mưa, một bóng người đột ngột xuất hiện bên trong quỷ hỏa đang bốc cháy hừng hực.

Bóng dáng kia bị bao phủ bên trong ánh lửa, hơn nữa còn liên tục đến gần hắn.

Hơn nữa cảm giác này còn rất quen thuộc.

Rất giống cảm giác bị nhìn lén khi hắn ở trong quỷ mộng lúc trước.

Dương Gian lập tức thu tay lại, sau đó đột ngột xoay người, đồng thời còn quăng trường thương màu đỏ trong tay ra ngoài.

Hắn chỉ theo bản năng đánh trả.

Thậm chí còn không có thời gian đi tự hỏi quá nhiều.

Nhưng khi trường thương bay đến nơi đó xé rách quỷ hỏa, Dương Gian đã đã thấy rõ bóng dáng kia.

Đó là một nữ thi, thi thể mặc quần áo vô cùng cũ kỹ, thậm chí trên quần áo còn có vài lỗ thủng, hơn nữa điều quỷ dị chính là trên mặt nữ thi này còn phủ một lớp vôi trắng cực dày, làm người ta không thể nào thấy rõ gương mặt của nó.

1120 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận