Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3312: Quốc Vương

Các phím đàn trắng đen trên dương cầm liên tục lên xuống, giống như có người nào đó đang diễn tấu, nhưng lại không thấy được người diễn tấu.

Quỷ cẩu hình như cũng ngửi được nguy hiểm, nó cúi thấp người về phía đàn dương cầm, nhe răng, chuẩn bị sẵn sàng để tấn công.

“Dương Gian, nói thật cho cậu biết vậy, người phụ trách nơi linh dị này chính là một vị quốc vương của tổ chức Quốc Vương, hắn rất thần bí, không có ai từng thấy hắn, cũng không có ai biết thân phận của hắn, chúng ta chỉ biết hắn có một danh hiệu, gọi là dương cầm gia, hiện tại cậu đã dẫn dụ dương cầm gia đến nơi đây, chuyện này sẽ không kết thúc dễ dàng như thế"

Một nhân viên tình báo đang cười mỉa nói.

“Trong thế giới ý thức, dương cầm gia là loại người nguy hiểm nhất, nếu thật sự đánh nhau ở chỗ này, Dương Gian cậu chết là cái chắc, nếu hiện tại cậu rời khỏi nơi đây thì có lẽ còn không có chuyện gì, chờ lát nữa muốn đi thì cũng chưa chắc sẽ đi được.

Cũng có người cực kỳ tin tưởng đối với dương cầm gia, cảm thấy Dương Gian ở chỗ này thì không phải là đối thủ của hắn.

“Một tên quốc vương mà thôi, cũng không phải chưa từng giết, cho dù là so đấu ý thức thì người thắng cuối cùng chắc chắn cũng là tôi.

Dương Gian lạnh lùng nói, trong giọng điệu vẫn lộ ra vẻ cực kỳ tự tin.

Quỷ cẩu của hắn từng nuốt luôn lâu đài mộng ma và học đường linh dị, ở phương diện xâm lấn ý thức thì không có ai có thể chống đỡ được, cho dù có là quốc vương có danh hiệu dương cầm gia cũng không được.

Khúc dương cầm quái dị kia vẫn còn đang diễn tấu.

Lúc này, không biết từ khi nào, phía trước đàn dương cầm màu đen kia đột nhiên xuất hiện một bóng người mơ hồ, bóng người kia giống như có thể biến mất bất cứ lúc nào, không thấy rõ gương mặt, chỉ biết người kia mặc áo bành tô màu đen, giống như một quỷ hồn, nghiêm túc đàn đàn dương cầm. Bóng người mơ hồ mặc áo bành tô kia có lẽ là dương cầm gia trong lời bọn họ nói.

Mà theo dương cầm gia xuất hiện, trong âm nhạc trống rỗng quỷ dị loáng thoáng để lộ ra một loại sức mạnh đáng sợ không thể miêu tả thành lời.

Hiện tại Dương Gian cảm giác ý thức của mình giống như bị khống chế, muốn bay về phía cái dương cầm màu đen kia, bị cái đàn dương cầm kia hút vào trong, rơi vào trong bóng đêm.

Nhưng mà Quỷ cẩu vừa gầm gừ, hắn lập tức thoát khỏi loại cảm giác này. Nhưng mà những người khác lại không may mắn như thế.

Những người bị kéo vào thế giới quỷ mộng, hiện tại cơ thể đang dần dần nhạt dần, không ngờ lại bắt đầu rời khỏi nơi này, muốn quay trở về trong đại sảnh vàng son lộng lẫy kia. Không chỉ như thế, tốc độ xâm lấn của quỷ cẩu cũng càng lúc càng chậm.

Dương cầm gia vẫn đang diễn tấu, hắn không nói một lời, dường như đã chìm đắm vào trong đó, tần suất diễn tấu càng lúc càng nhanh, nhạc khúc vốn kinh hoạt kỳ ảo vì nhịp điệu càng nhanh hơn, dần dần thay đổi thành một loại khác, không còn giống như một điệu nhạc, càng giống như một đống tạp âm loạn xạ, chói tai bén nhọn, làm người ta nhịn không được đau khổ che lỗ tai lại.

“Đây là đòn tấn công linh dị, hơn nữa còn là đòn tấn công nhắm vào linh dị, đàn dương cầm màu đen kia không phỉa là một cái nhạc cụ bình thường, chắc chắn là một món vật phẩm linh dị vô cùng nguy hiểm"

Lúc này Dương Gian bịt tai lại, mặc dù hắn đã trốn ở trong thế giới quỷ mộng cũng không có cách nào tránh được âm thanh đáng sợ kia.

Lúc trước hắn cũng từng thấy một cái đàn dương cầm màu đen ở khách sạn Caesar, nhưng mà cái đàn dương cầm kia cũng không phải là vật phẩm linh dị, chỉ là một cái đàn dương cầm bình thường, nhưng mà bên trên đàn dương cầm lại ghi chép lại một đoạn âm nhạc linh dị, vô cùng nguy hiểm.

Hiện tại xem ra, ba đoạn âm nhạc, một cái đàn dương cầm màu đen tập hợp lại với nhau mới coi như là một bức tranh hoàn chỉnh.

Chỉ là bây giờ dương cầm gia đã có được một đoạn âm nhạc, một cái đàn dương cầm màu đen linh dị, hơn xa hai đoạn âm nhạc trong tay Dương Gian.

“Kéo hắn vào trong thế giới quỷ mộng, sau đó cắn chết hắn.

Lúc này sắc mặt Dương Gian vô cùng đau đớn, sau đó nhanh chóng hạ mệnh lệnh.

Đối kháng ý thức cũng không thể giúp ích cho hắn quá nhiều, hoàn toàn phải dựa vào quỷ cẩu.

Quỷ cẩu nghe được mệnh lệnh lập tức gầm nhẹ, xông về phía dương cầm gia đang diễn tấu.

Đòn tấn công của quỷ cẩu vô cùng hung mãnh, va chạm linh dị đã bắt đầu rồi. Dương Gian có thể nhìn thấy Quỷ cẩu đang nhanh chóng xông về phía dương cầm gia, hơn nữa tất cả những nơi trong đại sảnh bị quỷ cẩu chạy lướt qua đều bị thay thế bằng thôn trang tĩnh mịch, một con đường nhỏ cong cong kéo dài về phía trước, vẫn luôn kéo dài đến trước cái đàn dương cầm màu đen kia. Rất rõ ràng, quỷ cẩu còn đang tiếp tục xâm lấn khu linh dị này của đối phương.

Tiếng đàn dương cầm càng thêm dồn dập rồi tốc độ diễn tấu của dương cầm gia càng nhanh hơn, điệu nhạc vốn đã chói tai lại thay đổi một lần nữa.

Lúc này thứ đàn dương cầm diễn tấu ra đã không còn là giai điệu, mà là một tiếng hét chói tai vô cùng khủng bố không thể nào miêu tả thành lời, tiếng thét chói tai này đâm thẳng vào trái tim người nghe, giống như có một con lệ quỷ đang ngang nhiên chui vào trong đầu người nghe, làm người nghe vô cùng đau đớn, đầu giống như muốn nứt toạc ra.

1117 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận