Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3441: Nợ

“Tôi không đếm kỹ, chắc là năm người. Hồng tỷ cười nói:

“Cho nên cậu nợ tôi hai trăm đồng, đây là một số tiền cực khủng"

Hai trăm đồng?

Sắc mặt Dương Gian tối sầm, hắn chỉ có nhiều nhất bốn mươi đồng, vốn dĩ nghĩ Hồng tỷ nhiều nhất cũng chỉ có thể xử lý hai tên quốc vương, sao có thể ngờ được cô giết một lèo hết năm tên chứ.

“Tạm thời tôi không có nhiều tiền như thế.

Hồng tỷ hơi mỉm cười nói:

“Không sao, tôi tin cậu sẽ không quỵt nợ, có thể cho cậu thiếu nợ trước, sau này tôi rảnh lại đến đòi nợ cậu sau"

“Tôi có thể dùng thứ này gán nợ.Dương Gian nói xong, lấy cái đồng tiền cũ xưa kia ra. Đây vốn dĩ chính là một món vật phẩm linh dị của Hồng tỷ. “Cậu cứ giữ nó đi, tôi không cần, hiện tại cậu không cần phải trả tiền gấp, sau này thời gian còn dài, cậu có thể từ từ để dành tiền, tôi tin chắc dựa vào năng lực của cậu thì sẽ để dành đủ tiền nhanh thôi.

Hồng tỷ cười từ chối ý định dùng vật phẩm linh dị để gán nợ của Dương Gian.

Dương Gian cũng đã nhìn ra được, Hồng tỷ không phải muốn đòi tiền, mà là muốn mượn cơ hội này để quấn lấy hắn.

Đây cũng không phải là tin tức tốt gì.

Bị một người như thế này quấn lên là một chuyện cực kỳ nguy hiểm.

Dương Gian nói:

“Cho dù thế nào thì lần này cô ra tay cũng đã giải quyết giúp tôi một chuyện phiền phức, theo lý thuyết tôi cũng phải nên cảm ơn cô, nhưng suy xét đến những việc cô từng làm trước đó, tôi vẫn còn chút do dự về cô, chỉ là hi vọng sau này chúng ta còn có cơ hội hợp tác, không cần bất hòa với nhau.

“Ai nói trước được chuyện sau này chứ? Được rồi, hôm nay nói tới đây thôi, tôi phải đi rồi, nơi này cũng đã không còn cái gì vui nữa, tôi phải đi đến một nơi khác.

Hồng tỷ hơi mỉm cười, sau đó cô lại xoay người, tiếp tục sải từng bước chân uyển chuyển rời đi.

Dương Gian không cản cô, chỉ bình tĩnh nhìn cô rời đi.

“Thật sự là một người nguy hiểm?

Liễu Tam nhìn thấy Hồng tỷ rời đi rồi mới lắc đầu trầm giọng nói.

“Không phải chỉ có một mình cô ta mới nguy hiểm, còn có Trương Tiện Quang nữa.

Dương Gian trầm giọng nói:

“Sau khi hắn ta xử lý vài tên quốc vương xong đã biến mất không thấy đâu nữa, bây giờ chắc cũng đã rời khỏi thành phố Đại Hải rồi, dù sao thì giao dịch giữa tôi và hắn ta đã kết thúc, hiện tại không còn bị trói buộc, có thể đi làm bất cứ chuyện gì mà hắn muốn.

“Chỉ mong sau này hắn có thể yên phận một chút, không cần xảy ra vấn đề gì, nếu không lại là một phiền phức”

“Nếu hiện tại đã biết được mọi chuyện, vậy tiếp theo cần phải dọn dẹp hiện trường, chúng ta còn nhiều việc lắm"

Dương Gian lại nói.

Hiện tại không biết có bao nhiêu linh dị và nguy hiểm đang ẩn núp bên trong thành phố Đại Hải, tiếp theo mấy đội trưởng bọn họ còn phải ở lại nơi này một đoạn thời gian để xử lý mấy vấn đề còn lại này.

Nhưng mà Dương Gian nói rất đúng, chuyện lần này còn chưa kết thúc.

Bởi vì bên trên mặt biển cách thành phố Đại Hải không xa, một lớp sương mù dày đặc lại xuất hiện lần nữa, một con thuyền cũ xưa vặn vẹo như ẩn như hiện bên trong đống sương mù dày đặc kia, mà ở bên trên boong tàu, một bóng người đang đứng sừng sững ở đó không nhúc nhích, giống như đang nhìn về phía thành phố Đại Hải ở noi xa.

Hồng tỷ rời đi, tin tức các quốc vương còn lại đều bị giết sạch sẽ cuối cùng cũng được xác định.

Điều này làm cho mấy người Dương Gian thở phào nhẹ nhõm, vì những người còn lại của tổ chức Quốc Vương vẫn còn có chút nguy hiểm, nếu lại phát động lần tấn công thứ hai thì họ thật sự chịu không nổi, tuy rằng tình hình hiện tại cũng đã tổn thất rất nhiều, nhưng ít nhất cục diện cũng không có tồi tệ đến mức không có cách nào xử lý được.

Hiện tại Dương Gian và các đội trưởng lại vẫn còn đủ sức để đi xử lý các sự kiện linh dị trong thành phố Đại Hải. Mà sau khi Hồng tỷ rời đi, tin tức về tổ chức Quốc Vương cũng dần dần được lan truyền trong giới linh dị. Người nhận được tin tức đầu tiên chính là tổng bộ.

Tào Duyên Hoa thức trắng đêm ở tổng bộ, ông chỉ hút thuốc, nhíu mày ngồi một mình trong văn phòng yên lặng chờ đợi, trên bàn ông còn bày vài cái điện thoại, mỗi khi một cái điện thoại vang lên cũng có nghĩa là có một tin tức cực kỳ quan trọng truyền đến, mà tin tức ngày hôm nay lại cực kỳ quan trọng.

Cho nên Tào Duyên Hoa không dám ngủ, tuy rằng đã cực kỳ buồn ngủ, nhưng ông vẫn tát cho mình vài bạt tay, để bản thân giữ vững tinh thần.

“Chiến đấu trong giới linh dị sẽ không kéo dài quá lâu, họ gặp mặt chỉ cần đánh nhau vài phút là đã có thể biết được thắng thua, dựa theo tình huống bình thường thì nhiều nhất chỉ khoảng nửa tiếng nữa sẽ có tin tức quan trọng truyền đến, mình muốn biết kết quả của trận chiến tranh này như thế nào, là chúng ta thắng hay là tổ chức Quốc Vương thắng Trong lòng Tào Duyên Hoa vừa giãy dụa lại thấp thỏm, có đôi khi ngón tay đang cầm điếu thuốc của ông còn khẽ run rẩy.

Vì cuộc chiến đấu của hai mươi mấy người này có thể ảnh hưởng đến toàn bộ thế cục của thế giới, liên quan đến việc sống chết của rất nhiều người.

“Có Dương Gian ở đó, trận chiến này không thể thua được.

Tào Duyên Hoa nhắm mắt lại, trong đầu bắt đầu nhớ đến một người.

Đó là giáo sư Vương Vương Tiểu Minh đã chết.

1153 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận