Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3431: Người Nâng Quan

“Cảm ơn đã thông cảm. Vương Sát Linh gật đầu, sau đó lại cam đoan:

“Chờ tôi khôi phục lại, tôi sẽ lại xử lý một tên quốc vương, lần này là vì bị ba tên quốc vương tấn công cùng một lúc cho nên tôi mới rơi vào tình trạng này, nếu như là một chọi một thì tôi tự tin có thể xử lý được bất cứ ai của đối phương"

Sau khi trải qua sự kiện lần này hắn cũng đã trưởng thành rất nhiều, trong lời nói cũng để lộ ra sự tự tin. Hiển nhiên hắn cũng đã bắt đầu biết rõ giá trị của ba đời nhà họ Vương, có định vị rõ ràng hơn đối với bản thân.

“Đừng quá tự tin, bên trong đám quốc vương của đối phương cũng có một vài người vượt mức bình thường, một khi gặp được sẽ chết ngay lập tức"

Dương Gian nhắc nhở nói.

Vương Sát Linh nói:

“Tôi nghĩ tôi sẽ không xui xẻo đến mức trùng hợp gặp được đối thủ như thế, nhưng mà tôi sẽ nhớ kỹ lời nhắc nhở của cậu, chỉ là tôi sẽ không tham dự vào những chuyện tiếp theo, cậu phải chú ý nhiều hơn.

“Đương nhiên rồi"

Dương Gian gật đầu nói.

Không bao lâu sau, Dương Gian và Vương Sát Linh tách ra, hắn còn phải đi xử lý chuyện khác, không rảnh ở chỗ này nói chuyện với Vương Sát Linh mãi.

Những lời Vương Sát Linh nói lúc nãy rất đúng, hiện tại lần tấn công đầu tiên của tổ chức Quốc Vương chắc là cũng gần như kết thúc, điều này cũng có nghĩa lần tấn công thứ hai sẽ nhanh chóng tiến đến, mà không ai biết được lần tấn công thứ hai sẽ được triển khai như thế nào, cho nên Dương Gian cảm thấy cần phải đi liên lạc với những đội trưởng khác, xác định tình hình trước mắt.

Nhìn thoáng qua, Dương Gian không hề chần chừ, lập tức đi về phía khu vực của Liễu Tam, dù sao thì dưới tình huống như thế này cũng chỉ có người giấy của Liễu Tam mới có thể lấy được tin tình báo trong thời gian ngắn nhất.

Quỷ vực bao phủ, hắn lập tức biến mất tăm.

Chờ đến khi Dương Gian xuất hiện lại lần nữa, hắn đã đứng ở giữa khu vực mà Liễu Tam phụ trách, hơn nữa cũng đã có người giấy của Liễu Tam đứng ở bên cạnh Dương Gian.

Nhưng mà người giấy Liễu Tam lại cứ đứng yên tại chỗ không nhúc nhích, không có bất cứ động tĩnh gì.

“Liễu Tam"

Dương Gian gọi thử, nhưng lại không ai trả lời.

Hắn bước qua, duỗi tay chạm vào thử, người giấy Liễu Tam lập tức mất cân bằng ngã quỵ trên mặt đất, thân thể cứng đờ căng chặt, không có chút mềm mại nào.

“Chết rồi?"

Dương Gian lập tức nhíu mày, hắn phát hiện người giấy Liễu Tam này đã không có sức mạnh linh dị, hiện tại chỉ là một người giấy bình thường mà thôi, đứng ở đằng đó ngoại trừ trông có chút đáng sợ ra thì không có bất cứ tác dụng gì nữa.

“Rõ ràng người giấy vẫn còn y nguyên không bị hư hao gì, nhưng mà sức mạnh linh dị bên trong người giấy liên kết với hắn lại biết mất, đây là tai họa ngầm để lại sau khi đánh nhau với quốc vương, hay là Liễu Tam cũng đã gặp chuyện không may gì rồi?” Hắn lập tức có một ít phỏng đoán.

Bởi vì chỉ khi ngự quỷ nhân hoàn toàn bị khống chế, không có cách nào sử dụng sức mạnh linh dị thì người giấy này mới có thể cũng yên tĩnh trở lại, dưới tình huống bình thường thì cho dù người giấy Liễu Tam bị chặt đứt đầu, xé rách cơ thể thì linh dị còn sót lại bên trong vẫn có thể làm cho người giấy hoạt động.

“Tìm xem thử"

Dương Gian lại mở quỷ nhãn ra, hắn nhìn lướt qua đường phố xung quanh.

Lúc này đã có không ít người giấy rải rác trên đường phố, mấy người giấy kia cũng giống như người giấy lúc nãy, hoàn toàn mất đi linh dị đứng ở đầu đường, không hề nhúc nhích.

Hơn nữa quỷ vực của Dương Gian càng lan rộng ra ngoài, số lượng người giấy như thế cũng càng lúc càng nhiều hơn.

“Rốt cuộc Liễu Tam đã gặp phải chuyện gì, vậy mà lại bị thiệt hại nhiều người giấy đến thế.

Dương Gian thầm nghĩ trong lòng.

Đợi đến khi quỷ vực của hắn bao phủ lấy một tòa nhà cao tầng, một người giấy đứng ở đại sảnh tòa nhà lại không hề yên lặng, ngược lại đột nhiên vặn vẹo xoay cổ, nhìn về phía Dương Gian đang đứng.

“Quả nhiên vẫn còn người giấy có thể cử động"

Dương Gian lập tức bước một bước về phía trước.

Hắn vừa bước ra bước chân này, lập tức làm lơ khoảng cách trong hiện thực, trực tiếp đi thẳng đến bên trong đại sảnh của tòa nhà này, gặp được người giấy có thể nhúc nhích kia.

“Dương Gian, cậu đến rồi.

Người giấy này mở miệng nói chuyện, hiển nhiên lúc nãy nó nhúc nhích là cố ý thu hút sự chú ý của Dương Gian.

“Hình như tình hình của anh không được ổn lắm, có cần giúp đỡ không?"

Dương Gian bình tĩnh nói, sau đó hắn để ý đến tòa nhà này.

Nơi này không có gì nguy hiểm, cũng không có kẻ địch, hơn nữa tính tới thời điểm hiện tại thì cả tòa nhà chỉ có một cái người giấy này.

Người giấy Liễu Tam lắc đầu nói:

“Không cần, lúc trước tôi vừa mới liều mạng với một tên quốc vương xong, hai bên đều có tổn thất, cuối cùng đối phương thấy đánh mãi vẫn không giết được tôi, không muốn dây dưa với tôi nữa, hiện tại tên quốc vương kia đã trút lui rồi, thực đáng tiếc, tôi không thể giữ hắn lại được.

Giọng điệu của hắn lộ ra một chút bất đắc dĩ.

“Anh liều mạng với tên quốc vương nào thế?"

Dương Gian hỏi.

“Cái ông già luôn giơ tay ở bến tàu sông Hương lần trước đó.

Liễu Tam nói:

“Người của tổ chức Quốc Vương gọi ông ta là Người Nâng Quan"

Trong lúc chờ chương bạn có thể đọc:

nBẬC THẦY PHONG THỦY: hài hước, đô thị, phong thủy, đoán mệnh, huyền nghi, linh dị....

1133 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận