Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3556: Hi Vọng

“Rất khó, lệ quỷ trên xe buýt kia cũng không phải thứ đơn giản gì, nếu ở thời đại trước kia, tôi còn có thể giúp đỡ cậu một chút, nhưng hiện tài thì... tôi bất lực"

Ông cụ mắt mù nói. Ông biết rất nhiều về chiếc xe buýt kia, cũng vì thế mới hiểu được tình cảnh hiện tại của Dương Gian khó khăn đến mức nào.

“Tôi đến nơi đây cũng không phải để tìm kiếm sự giúp đỡ, mà chỉ muốn biết một đáp án mà thôi, chỉ khi biết rõ ràng tất cả mọi chuyện rồi, tôi mới có thể đưa ra phán đoán chính xác nhất"

Dương Gian nói.

“Xem ra cậu cũng không có ý định bước vào trong quan tài nằm.

Giờ phút này, trên gương mặt già nua của ông cụ mù xuất hiện nụ cười.

Dương Gian nói:

“Nằm trong quan tài kéo dài hơi tàn cũng không khác gì chết đi, tôi sẽ không bước vào trong quan tài"

“Tốt lắm, hiện tại tôi bắt đầu có chút chờ mong cậu có thể vượt qua cửa ải lần này, sau đó lại tiếp tục trưởng thành lần nữa"

Ông cụ bị mù nói:

“Nếu cậu có thể sống sót thì nhớ quay về đây để tôi nhìn xem cậu, có lẽ lúc đó ông già tôi đây còn chưa chết, vẫn còn thở, nhưng mà cậu phải nhanh lên, đừng để tôi chờ quá lâu"

“Cái này không thành vấn đề."

Dương Gian nói.

Hắn không có lý do gì từ chối một yêu cầu nhỏ nhặt như thế cả.

“Nếu cậu còn muốn tìm hiểu thêm chuyện gì thì tôi có thể nói cho cậu biết. Lúc này ông cụ bị mù bắt đầu trở nên nhiệt tình, ông muốn giúp đỡ gì đó cho Dương Gian “Không cần, tôi có cách của chính tôi, hơn nữa tôi cũng phải đi rồi, không thể lãng phí quá nhiều thời gian ở chỗ này"

Dương Gian nói.

Ông cụ bị mù nói:

“Tôi hiểu, dù sao cậu cũng chỉ còn lại hai ngày, đúng là rất sốt ruột, cậu còn trẻ, đi làm việc đi, chờ mong lần sau sẽ còn gặp lại cậu.

Dương Gian gật đầu, chuẩn bị rời đi, sau đó đột nhiên nhớ đến chuyện gì đó, lấy một chồng tiền giấy màu sắc rực rỡ từ trong túi ra, đặt lên bàn.

“Đây là một trăm đồng tiền quỷ, là số tiền tôi đã hứa hẹn với Hồng tỷ, bây giờ tôi đi chuyến này còn chưa biết sống chết, hi vọng ông có thể giúp tôi chuyển số tiền này cho cô ấy"

“Được, chuyện nhỏ"

Ông cụ bị mù nói.

Dương Gian thấy mọi chuyện đã xong xuôi, lúc này mới rời đi.

Hắn có thể thiếu nợ bất cứ người nào, chỉ riêng số tiền này của Hồng tỷ không thể nợ, không phải bởi vì hắn không dám đắc tội Hồng tỷ, mà là một trăm đồng này là do Hồng tỷ xứ lý mấy tên quốc vương mới có, hắn là đội trưởng chấp pháp của tổng bộ, đương nhiên phải làm theo quy định, không thể quỵt nợ số tiền treo thưởng của tổng bộ được.

Nếu hôm nay hắn quỵt nợ, vậy tổng bộ sẽ không còn chút uy tín nào, sau này nếu còn xuất hiện tình huống như thế, sẽ không thể nào mời viện binh được nữa.

“Sư phụ, hắn ta đi rồi sao?"

Dương Gian rời đi không được bao lâu, Tiểu Như đã bưng một chén nước đen thui đi ra.

Ông cụ mắt mù lại chậm rãi nằm xuống giường tre, ông ho khan khẽ, khóe môi cong lên lộ ra nụ cười:

“Đi rồi, hơn nữa hắn ta không còn sống được quá hai ngày.

“Sư phụ mong hắn chết đến thế sao?"

Tiểu Như đặt chén thuốc xuống tò mò hỏi.

“Không, không, sư phụ hi vọng hắn có thể sống sót.

Ông cụ mắt mù nói.

“Vậy tại sao sư phụ còn cười vui vẻ đến thế?"

Tiểu Như hỏi.

“Con sai rồi, hôm nay sư phụ vui vẻ như thế là bởi vì Dương Gian đã quyết định không uống thuốc Đông Y để kéo dài sinh mệnh, càng không bước vào bên trong quan tài để sống tạm... Rõ ràng hắn có cách để bảo toàn tính mệnh, nhưng lại vứt bỏ tất cả không cần, hắn là một người cực kỳ quyết đoán, nếu hắn có thể sống sót, có lẽ thời đại này sẽ là thời đại tiếp cận đến biến số kia gần nhất, sư phụ có thể nhìn thấy hi vọng trên người của hắn. Ông cụ bị mù vừa nói vừa nở nụ cười.

“Hắn sẽ là biến số kia sao? Con cảm thấy không giống Tiểu Như nói.

“Hắn tên là Dương Gian đúng không? Tiểu Như, nhớ cho kỹ tên của người này, giúp sư phụ để ý hắn nhiều một chút"

Ông cụ bị mù nói.

“Vâng, sư phụ"

Tuy rằng Tiểu Như vẫn không đánh giá cao Dương Gian, nhưng mà sư phụ đã lên tiếng, cô cũng chỉ có thể đồng ý.

Mà sau khi Dương Gian rời khỏi tiệm thuốc Đông Y, trong lòng cũng đã có quyết định.

Hắn không có sự lựa chọn nào khác, chỉ có thể thử đi khống chế quỷ huyết.

“Nhưng mà trước khi chính thức hành động, mình phải chuẩn bị trước một vài thứ.

Dương Gian nghĩ thầm trong lòng.

Hắn không hành động ngay, mà quyết định an bài hậu sự của bản thân trước, dù sao thì lần này rất có khả năng hắn sẽ không về được.

Dương Gian gọi một cuộc điện thoại.

Đầu dây bên kia nhanh chóng được kết nối.

“Đội trưởng, tôi là Lý Dương, có sắp xếp gì mới sao?"

Bên kia điện thoại vang lên giọng nói của Lý Dương. Dương Gian nói thẳng:

“Nói ngắn gọn, lần này sau khi tôi đối kháng với thuyền U Linh xong, bản thân đã xảy ra chút vấn đề, lệ quỷ sắp khhôi phục, tôi dự định đi khống chế quỷ huyết ở vùng ngoại thành để tìm kiếm cân bằng mới, trong khoảng thời gian này, anh sẽ là người phụ trách tất cả mọi chuyện lớn nhỏ trong thành phố Đại Xương, tôi có để lại mười cái quan tài ở nhà Vương San San, nếu có đồng đội nào sắp chịu đựng không nổi, lệ quỷ khôi phục, thì tôi cho phép anh sử dụng mười cái quan tài kia.

Sau đó hắn lại nói cho Lý Dương biết tác dụng của hai loại quan tài đen và đỏ.

1117 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận