Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3396: Thành Công

Nhưng mà Chu Đăng lại vẫn cứ thờ ơ như cũ, hắn nói:

“Cô phải tin tưởng mấy người Lý Dương, Dương Gian cho bảy người họ tạo thành tiểu đội chắc chắn là đã công nhận thực lực của họ, nếu họ bị tiêu diệt toàn bộ một cách dễ dàng như thế thì sẽ không cho họ tham gia vào hành động lần này rồi, cho nên chúng ta cứ lo chuyện của bản thân là được, không cần quan tâm"

“Đáng ghét.

Hà Ngân Nhi không nói lại Chu Đăng, lập tức vừa giận vừa bực.

Nhưng mà ngay lúc này, bên phía Lý Dương lại truyền đến tin tức mới, lần này tin tức truyền đến không phải là tin dữ, mà là tin tốt.

Đã xử lý lệ quỷ xong, các đội trưởng trưởng không cần lo lắng.

Tin tức rất ngắn gọn, nhưng mà cũng rất quan trọng.

Tin tức này vừa truyền ra ngoài, lập tức làm cho các đội trưởng khác yên tâm không ít, ít nhất họ biết mấy người Lý Dương thật sự có thể đảm nhiệm chức trách của một đội trưởng, tuy rằng thiệt hại mất một người là Lâm Long, nhưng mà đây cũng là chuyện bất khả kháng, dù sao trong sự kiện linh dị làm sao có thể không có người chết được, huống chi là trong tình huống phức tạp như hiện nay.

“Cô xem, mấy người Lý Dương đã giải quyết rồi, hơn nữa tốc độ còn rất nhanh"

Chu Đăng nhếch miệng cười nói.

Hà Ngân Nhi sa sầm mặt nói:

“Đối mặt một con lê quỷ đã thiệt hại mất một đồng đội, nếu sau đó lệ quỷ lại tiếp tục xuất hiện, bên phía bọn họ sẽ lại lục tục xuất hiện thương vong, có lẽ nơi đó sẽ trở thành nơi để đột phá, đến lúc cần thiết thì vẫn phải đi qua giúp đỡ, chúng ta là đội trưởng, nên làm nhiều thêm chút việc.

“Có lẽ đây là lần đầu tiên họ xử lý chuyện như thế này không có kinh nghiệm, cho nên mới vấp phải trắc trở, tôi cảm thấy họ trải qua bài học này, sau này có lẽ sẽ không dám lơ là nữa.

Chu Đăng lại rất có tin tưởng với mấy người Lý Dương Trên thực tế, trải qua chuyện lần này, mấy người Lý Dương, Tô Phàm, Lưu Kỳ, Trương Lôi, Văn Trung đúng là cũng trưởng thành hơn một chút, trở nên càng thêm cảnh giác.

“Tuy rằng đã không có việc gì, nhưng còn chưa phải lúc để mọi người thả lỏng, trong khoảng thời gian này quỷ có thể đến đây bất cứ lúc nào.

Lúc này Đồng Thiến đi ra khỏi căn phòng tối om kia, cô vừa đi vừa làm nhòe đi lớp quỷ trang trên mặt, để tránh linh dị ăn mòn cô.

Nhưng dù là thế, da mặt của Đồng Thiến cũng bị thối rữa một ít, làm cho cô cảm thấy cực kỳ đau đớn. Nhưng mà quỷ mặt của cô lại vẫn còn nguyên vẹn không bị hư hao gì, giống hệt như những gì Dương Gian từng phỏng đoán lúc trước, quỷ mặt kết hợp với quỷ trang chính là phối hợp hoàn mỹ.

“Có lẽ phải điều chỉnh chiến lược lại, trước khi Đồng Thiến hoàn thành quỷ trang xong, tôi kiến nghị không nên lập tức tiếp xúc với lệ quỷ, chờ Đồng Thiến trang điểm xong hai gương mặt quỷ kia xong, sáu người chúng ta lại cùng nhau hành động, bảo đảm không có sơ sót gì xảy ra, hơn nữa nhất định phải sử dụng búp bê chết thay trước lệ quỷ tấn công đến bản thân, nếu không còn sẽ xuất hiện tình huống giống như Lâm Long"

Lý Dương trầm giọng nói.

“Đúng là nên làm như thế.

Mấy người khác cũng gật đầu.

Sau khi thảo luận ngắn gọn xong, họ thậm chí còn không có thời gian để cảm khái trước cái chết của đồng đội đã phải lập tức bắt đầu hành động bước tiếp theo.

Nhưng mà Vương Sát Linh phụ trách một khu vực khác lại rất nhẹ nhàng, hắn đứng yên tại chỗ không nhúc nhích, bốn con lệ quỷ khủng bố ở bên cạnh cùng nhau hành động, du đãng ở xung quanh, nhưng nếu như có lệ quỷ đến gần, như vậy vong hồn của ba mẹ và ông bà nội hắn sẽ xé nát lệ quỷ trong thời gian ngắn nhất. Giờ phút này, Vương Sát Linh bắt đầu hiểu được sự khủng bố của ông bà nội hắn, mấy con lệ quỷ mà quỷ hồ cũng không có cách nào nhấn chìm kia khi đối mặt với vong hồn của ông bà nội, thậm chí còn không kịp giãy dụa đã bị mạnh mẽ nhốt lại.

Không được bao lâu, bên người Vương Sát Linh đã bày ba cái rương vàng.

“Lúc trước khi đối mặt với quỷ đói không thắng được không phải là vì vong hồn của ông bà nội mình không đủ khủng bố, mà là vì quỷ đói đã nuốt một cây đinh quan tài, điều này dẫn đến tình hình trở nên phức tạp, hiện tại mình hoàn toàn có thể ứng phó với cục diện này một cách nhẹ nhàng, hơn nữa sau khi mình trở thành ngự quỷ nhân xong, bản thân cũng có được một ít năng lực tự bảo vệ, hoàn toàn có thể thả quỷ ở bên người ra ngoài, không cần lúc nào cũng bảo vệ mình"

Sau khi Vương Sát Linh tiếp xúc với hai vợ chồng Vương Lục xong, hắn càng thêm quen thuộc năng lực của ba đời nhà họ Vương, cũng càng thêm hiểu rõ về sự khủng bố của ông bà nội. Phương pháp sử dụng lệ quỷ lúc trước của hắn là hoàn toàn sai.

“Nhưng mà hiện tại mình cần phải lo lắng xem khi nào thì người của tổ chức Quốc Vương quyết định ra tay, nếu mình là họ thì chắc chắn sẽ chờ đến lúc thuyền U Linh thả ra linh dị đạt đến mức độ cao nhất mới ra tay, bởi vì lúc đó tất cả đội trưởng đều phải chịu áp lực lớn nhất, hoàn toàn không có cách nào quan tâm đến những chuyện khác, hơn nữa đội trưởng đầu tiên bị nhắm đến có khả năng cao sẽ bị giết, bởi vì một khi đối phương xuất hiện thì chắc chắn sẽ bắt tay nhau làm cho một vị đội trưởng phải xuống sân khấu trước. Vương Sát Linh đỡ mắt kính, yên lặng nghĩ thầm trong lòng.

Hắn không muốn trở thành cái người bị tấn công đầu tiên kia, tuy rằng suy nghĩ như thế rất ích kỷ, nhưng đó cũng là lẽ thường.

1206 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận