Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3542: Giảm Giá

Lâm Uẩn Huy cũng không hề kinh ngạc, chỉ hơi suy nghĩ một chút:

“Lúc trước cũng từng có ngự quỷ nhân nghĩ đến việc vào cướp cửa hàng bán quan tài này, nhưng lại rất nguy hiểm, vì lúc trước khi tôi còn sống chưa từng nghe được có ai đã từng thành công"

“Tìm hiểu tình hình trước lại tính tiếp.

Dương Gian nói.

Dù hắn có ý định này, nhưng cũng sẽ không làm việc xúc động, nhất là dưới tính huống hắn có thể mua nổi quan tài như hiện tại, cho nên càng phải cân nhắc kỹ lưỡng giữa lợi và hại hơn.

Không bao lâu sau, hai người đã đứng trước cửa tiệm bán quan tài lẻ loi này.

Cửa chính của cửa hàng bán quan tài mở rộng, bên trong đốt một ngọn đèn dầu vàng tối tăm.

Đèn dầu được treo giữa không trung, miễn cưỡng coi như chiếu sáng lên toàn bộ cửa hàng.

Từng cái quan tài có kích thước và hình dạng giống hệt nhau được bày biện bên trong cửa hàng, điểm khác biệt duy nhất chính là màu sắc của chúng nó, có quan tài được sơn màu đen, bên trên được viết một chữ điện, có vẻ âm u quỷ dị, có quan tài lại có màu sơn đỏ, tươi đẹp như máu, trông cũng khá đáng sợ.

Còn có quan tài có màu gỗ thôi, hình như là vì còn chưa được làm xong, chưa được quét sơn.

Dương Gian đứng ở trước cửa quan sát nhanh bên trong, xác định tình hình của cửa hàng bán quan tài này, sau đó mới có chút đề phòng cảnh giác bước vào.

Từ những gì hắn quan sát được, hình như cửa hàng bán quan tài này không có gì khác với những cửa tiệm khác trên phố quỷ, cũng đều mở cửa buôn bán, chỉ là vật phẩm buôn bán khác nhau mà thôi.

Nhưng trực giác lại nói cho Dương Gian, cửa tiệm bán quan tài này chắc chắn có chỗ gì đó đặc biệt, nếu không thì cửa hàng này cũng sẽ không buôn bán một mình ở khu vực xa xôi tách biệt như thế.

Mới vừa bước đến cửa của tiệm bán quan tài, cửa hàng vốn yên lặng tĩnh mịch đột nhiên vang vọng ra một giọng nơi sâu kín:

“Nhìn xem đi, quan tài tốt nhất, chỉ cần mười đồng.

Mười đồng?

Dương Gian hơi thay đổi sắc mặt, cái giá này còn rẻ hơn giá lần trước khi hắn đến, hơn nữa còn rẻ hơn rất nhiều, giảm giá một lần tám đồng tiền.

Xem ra việc buôn bán của cửa hàng bán quan tài này càng ngày càng ế ẩm, không thể không giảm giá.

Tuy nhiên dù cửa tiệm bán quan tài đã giảm giá, nhưng với Dương Gian hiện tại mà nói, mười đồng cũng là một số tiền không nhỏ.

Để đề phòng không cho chuyện ngoài ý muốn xảy ra, Dương Gian vừa vào cửa cũng đã lấy tiền quỷ ra, lần này hắn cũng đã rút kinh nghiệm, chỉ cầm một tờ bảy đồng và một tờ ba đồng, không quá nhiều, vừa đủ để mua một cái quan tài.

Tay cầm tiền quỷ đi vào tiệm bán quan tài sẽ cảm thấy yên tâm hơn một chút.

Bây giờ thì cửa tiệm bán quan tài vốn có vẻ vô cùng âm u cũng đã trở nên không còn quá đáng sợ nữa. “Nếu như muốn giam giữ lệ quỷ thì cậu phải mua quan tài màu đen, còn nếu muốn đối phó với vấn đề lệ quỷ khôi phục giống như tôi lúc trước thì cậu phải mua quan tài màu đỏ.

Lâm Uẩn Huy đi ở bên cạnh mở miệng nhắc nhở.

Nhưng dù cô không nhắc nhở thì Dương Gian cũng biết được tác dụng của hai loại quan tài khác nhau.

Cho nên lần này thứ hắn cần mua chính là một cái quan tài màu đỏ.

Có lẽ hắn không nhất định sẽ phải dùng đến cái quan tài màu đỏ này, nhưng phòng bệnh hơn chữa bệnh.

“Tôi muốn mua một cái quan tài màu đỏ"

Dương Gian hơi giơ tiền quỷ trong tay lên nói.

Hiện tại hắn vẫn không muốn kiếm thêm chuyện phiền phức gì, định dựa theo quy tắc bình thường để mua quan tài.

Nếu tất cả đều thuận lợi thì hắn sẽ hoàn thành vụ mua bán này, sau đó rời khỏi phố quỷ, tránh cho cành mẹ đẻ cành con.

Âm thanh không tìm được ngọn nguồn lại sâu kín vang vọng khắp cửa tiệm bán quan tài:

“Quan tài màu đỏ đã bán hết rồi, chọn cái khác đi.

Bán hết rồi? Dương Gian nhìn mấy cái quan tài màu đỏ như son được trung bày bên trong cửa hàng, sắc mặt lập tức lộ ra vẻ khác thường.

Một đống quan tài màu đỏ như thế này mà nó lại dám nói là bán hết rồi?

Chẳng phải là đang nhắm mắt nói bậy bạ sao?

“Tôi muốn cái quan tài này. Dương Gian bước vài bước sang bên cạnh, duỗi tay đặt lên trên nắp quan tài của một cái quan tài màu đỏ.

“Đã có người đặt trước cái quan tài đó rồi, không thể bán cho cậu.

Giọng nói kia lại tiếp tục quanh quẩn bên trong của tiệm bán quan tài.

“Vậy cái này thì sao?"

Dương Gian lại dời mục tiêu đến cái quan tài màu đỏ kế bên.

“Cũng có người đặt trước rồi"

“Cái này thế nào?"

“Đã được đặt trước"

66 77 Dương Gian phát hiện dù hắn có lựa cái quan tài màu đỏ nào thì đều chỉ có một câu trả lời duy nhất là đã bị đặt trước.

Nhưng từ sau khi cổ trấn Thái Bình bị quỷ hồ bao phủ đến bây giờ, hoàn toàn không có bất cứ người sống nào tiến vào phố quỷ, đào đâu ra người cố ý đến nơi này đặt trước quan tài chứ.

Dù có thì cũng không thể nào mua sạch hết tất cả quan tài màu đỏ được.

“Phải làm thế nào mới chịu bán quan tài màu đỏ cho tôi.

Dương Gian sa sầm sắc mặt hỏi. “Chỉ khi ngươi khách thứ hai trả tiền đặt cọc cao hơn người khác thứ nhất thì mới có thể mua được quan tài đã bị đặt trước"

Giọng nói kia giải thích.

1101 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận