Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3485: Chơi Vậy Ai Chơi?

Giờ phút này, Diệp Chân xuất phát từ thành phố Đại Hải cuối cùng cũng đã chạy đến nơi, hắn cười lớn nói:

“Dương Gian, đối kháng với thuyền U Linh sao có thể thiếu tôi được? Cùng nhau hợp tác đi thôi, để cho giới linh dị đều xem được, chúng ta cùng nhau bình định loạn thế, khai sáng tương lai, những tên đồng đội rác rưởi của cậu chỉ biết cản chân cản tay, hoàn toàn không xứng sánh ngang với cậu.

“Diệp Chân sao? Đúng là đến chậm không bằng đến đúng lúc.

Ánh mắt Dương Gian không khỏi lóe lên.

Hắn lập tức không chút do dự mở miệng nói:

“Diệp Chân, anh giúp tôi một việc, cầm chân tên Thuyền Trưởng kia vài phút, đừng để nó đi theo tôi, tôi có chút việc cần phải rời đi một chút.

"Hừm?"

Diệp Chân vừa mới đắm chìm bên trong ánh mặt trời, chậm rãi rơi xuống đất, nghiêng đầu có chút khó hiểu nhìn Dương Gian Dương Gian đã bắt đầu hành động, hắn trực tiếp chìm vào bên trong quỷ hồ, lập tức biến mất tăm.

Không bao lâu sau, Dương Gian lại một lần nữa trồi lên khỏi mặt nước.

Chỉ là lần này vị trí của Dương Gian đã cách thuyền U Linh rất gần, cực kỳ gần rồi. Dương Gian vừa xuất hiện cũng đã biết rõ hắn sẽ bị Thuyền Trưởng theo dõi, cho nên hắn không hề do dự, lao thẳng về phía thuyền U Linh.

Thuyền Trưởng thấy Dương Gian, lập tức hành động, cơ thể cứng đờ nhanh chóng thay đổi phương hướng, sau đó đuổi theo Dương Gian, tuy rằng bước chân của nó rất chậm chạp, nhưng hành động lại vô cùng quỷ dị, nó gần như chỉ bước vài bước mà khoảng cách giữa nó và thuyền U Linh đã được nhanh chóng kéo gần lại. Nếu lại không có ai cản trở, vậy thì trước khi Dương Gian kịp leo lên thuyền U Linh, Thuyền Trưởng hoàn toàn có khả năng đuổi kịp chặn đường hắn lại.

“Muốn chạy sao, đã hỏi ý kiến của tôi chưa đấy?"

Lúc này, Diệp Chân từ trên trời rơi xuống, cầm trường kiếm vặn vẹo muốn nứt gãy chặn ở trước mặt Thuyền Truong.

Thuyền Trưởng lập tức dừng chân lại.

“Anh phải cẩn thận đó, nó đã cướp mất vũ khí linh dị của tôi, bây giờ trên người nó còn đang cắm một cây đinh quan tài nữa"

Giọng nói của Dương Gian truyền đến, cảnh cáo báo trước cho Diệp Chân, sau đó hắn cũng không hề quay đầu lại, nhảy thẳng vào bên trong khoang thuyền đã hư hỏng kia, cơ thể nhanh chóng bị bóng đen nuốt chửng.

“Cái gì?"

Diệp Chân giật mình.

Quả nhiên, hắn thấy cây đinh quan tài trên cơ thể của Thuyền Trưởng.

“Đây là cái thứ quỷ gì thế, bị đinh quan tài đóng đinh mà vẫn còn có thể nhúc nhích sao?"

Diệp Chân giật mình hoảng sợ, chính hắn đã từng trải nghiệm cảm giác bị đinh quan tài đóng đinh là như thế nào rồi.

Một người mạnh như hắn mà vẫn không thể nào phản kháng lại được cái thứ kia, vậy lệ quỷ này dựa vào cái gì mà có thể không sợ đinh quan tài chứ?

Lệ quỷ này trông có vẻ rất đáng sợ, hơn phân nửa chính là kẻ địch không thể nào chiến thắng được.

Diệp Chân đang âm thầm suy nghĩ, hắn ngửi được mùi nguy hiểm.

Lúc này, Thuyền Trưởng đang dùng đôi mắt tĩnh mịch của nó nhìn chằm chằm vào Diệp Chân, giống như muốn nhanh chóng giải quyết kẻ chặn đường này, giờ phút này, nó từ từ thả lỏng một bàn tay, lúc này, thi thể của Dương Gian từ từ thoát khỏi trói buộc, rơi xuống quỷ hồ, sau đó nhanh chóng chìm vào trong nước. Mà hiện tại, Thuyền Trưởng đã rảnh tay đang trưng gương mặt chết lặng, chậm rãi rút cây đinh quan tài đóng đinh trên người nó ra.

Đinh quan tài bị rút ra không bị dính chút máu nào, không giống như từng đâm xuyên qua cơ thể nó.

“Cái này không phải là ăn gian rồi sao?"

Diệp Chân nhìn cây đinh quan tài trong tay lệ quỷ, lập tức trợn tròn mắt.

Giờ phút này Dương Gian không dám lãng phí một giây một phút nào, vì hắn biết, dù Diệp Chân xuất hiện thì cũng rất khó cầm chân không cho Thuyền Trưởng quay trở về thuyền U Linh, cho nên hắn cần phải nhanh chóng hoàn thành mục đích trước khi Diệp Chân bị đánh bại.

Thông qua chỗ hổng do xe buýt linh dị tạo thành, giờ phút này Dương Gian đã tiến vào bên trong khoang thuyền U Linh. Nơi này đen nhánh tối tăm, cho người ta có cảm giác như tiến vào một khu vực sâu nhìn không thấy điểm cuối.

Nhưng sau khi Dương Gian tiến vào nơi này lại không cảm nhận được linh dị quấy nhiễu quá mạnh mẽ, linh dị của hắn cũng không bị áp chế, có lẽ là vì Thuyền Trưởng đã rời khỏi thuyền U Linh rồi.

Hắn lại mở quỷ nhãn ra.

Bóng tối ở xung quanh dần dần rút khỏi tầm mắt, Dương Gian mượn dùng linh dị của quỷ nhãn để nhìn thấy rõ tất cả mọi thứ xung quanh.

“Cái này cũng không giống như khoang thuyền, càng giống như một bãi rác quỷ dị hơn"

Dương Gian nghiêm túc quan sát, phát hiện xung quanh có vô số thứ rối loạn chồng chất lên nhau, có bùn đất tanh hôi, còn có mộ bia bị đứt gãy, căn nhà đã bị sập, thậm chí còn có một mảnh tường đỏ của một thành phố nào đó, ngoại trừ những cái này ra, hắn còn nhìn thấy một ít thi thể của người chết, những thi thể đó hỗn loạn ởgiữa đống rác rưởi, không hề bị thối rữa, có lẽ là trên thi thể còn tàn lưu một ít sức mạnh linh dị.

Trong lúc quan sát, Dương Gian cũng cố gắng tìm kiếm dấu vết của xe buýt linh dị.

Không bao lâu sau, hắn đã phát hiện ra điều gì đó. Trong một đống tường đỏ, hắn tìm được một cánh cửa xe rỉ sét loang lỗ, đã bị móp méo đến biến hình, cánh cửa xe này chắc chắn chính là một bộ phận của xe buýt linh dị. Xung quanh còn có một ít linh kiện bị hư hao nằm rải rác khắp nơi.

1093 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận