Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3433: Tập Hợp

“Xem ra trong lần này đôi bên cũng đều không chiếm được chỗ tốt nào, tuy rằng tổ chức Quốc Vương đã có tính toán từ trước, nhưng mà chúng ta cũng có đề phòng, còn chuẩn bị một ít thủ đoạn đánh trả.

Dương Gian nói đến đây lại thay đổi chủ đề:

“Liễu Tam, thông báo cho tất cả đội trưởng còn đang sống sót giúp tôi, để họ tập trung lại, tôi phải xác định xem hiện tại chúng ta còn có thể điều động bao nhiêu người"

“Mặc kệ mấy sự kiện linh dị còn lại sao?"

Người giấy Liễu Tam hỏi.

Dương Gian nói:

“Không lo được nữa, nếu còn xử lý chúng nó nữa thì chúng ta sẽ bị giết chết hết, phải tập hợp đội ngũ lại, đánh giá lại thực lực, xem xem có thể tập trung toàn bộ thực lực đanh tan tổ chức Quốc Vương trong vòng một lần, mấy sự kiện linh dị còn chưa kịp xử lý kia đợi lát nữa lại tính tiếp"

“Hơn nữa lúc trước đã xử lý được một tí, tôi nghĩ cho dù có sự kiện linh dị phát sinh thì tổn thất vẫn sẽ nằm trong phạm vi có thể thừa nhận được.

“Được, nếu cậu đã quyết định thì cứ làm như thế đi"

Liễu Tam không phản đối, dù sao thì cho dù có chọn như thế nào cũng đều phải trả một cái giá tương ứng.

Người giấy của Liễu Tam bắt đầu hoạt động trong thành phố Đại Hải lần nữa, các loại tin tức cũng bắt đầu được truyền đi khắp nơi.

Mệnh lệnh kêu gọi các đội trưởng tập hợp của Dương Gian cũng nhanh chóng được truyền vào tai của mỗi người.

“Xem ra đợt tấn công đầu tiên của tổ chức Quốc Vương đã kết thúc, hiện tại tập hợp lại định đánh trả sao? Thôi, kệ nó, nếu Dương Gian đã đưa ra phán đoán như thế, mình cũng chỉ có thể tạm thời gác lại chuyện trong tay, hi vọng đến lúc đó đừng gây ra động tĩnh quá lớn.

Lý Nhạc Bình nhận được tin tức từ người giấy truyền đến, chỉ là hắn cũng không biết là bị người ta quên mất, hay là do quá may mắn nên không có bị người của tổ chức Quốc Vương nhắm đến, trong khoảng thời gian này hắn chỉ phụ trách xử lý sự kiện linh dị mà thôi.

Có lẽ cũng không phải là người của tổ chức Quốc Vương không muốn tấn công hắn, chỉ là vì không nhớ ra còn có một người tên là Lý Nhạc Bình mà thôi.

Một bên khác, Hà Nguyệt Liên cũng nhận được tin tức của người giấy, cô không nói thêm gì nữa, lập tức chuẩn bị dừng tay đi đến địa điểm tập kết được chỉ định, tuy rằng cô rất muốn báo thù cho Lục Chí Văn, giết chết mấy tên quốc vương kia, nhưng mà không biết vì sao, từ lúc mấy tên quốc vương kia biến mất đến tận bây giờ đều chưa từng nhớ lại gương mặt của cô.

Chuyện này làm cho Hà Nguyệt Liên không có cách nào xâm lấn qua đó được.

“Mệnh lệnh của Dương Gian tương đối quan trọng hơn, chuyện của tổ chức Quốc Vương gác lại để lát nữa tiếp tục xử lý sau.

Hà Nguyệt Liên nghĩ như thế, nói thầm.

Ngoại trừ họ ra, bên phía Lý Dương cũng nhận được tin tức, Hà Ngân Nhi cũng đã di chuyển.

Các đội trưởng còn lại đều nhanh chóng chạy về phía quỷ hồ tập trung.

Gần như chỉ trong chốc lát, họ đều đã đến đông đủ.

“Chỉ còn lại bao nhiêu đây người thôi sao?"

Dương Gian đứng trên quỷ hồ, nhìn thoáng qua xung quanh, nhìn thấy các đội trưởng đang chạy về phía này, hắn cảm thấy có chút kinh ngạc trước nhân số hiện tại.

Không chỉ có hắn kinh ngạc, những người khác cũng ngạc nhiên không kém.

Vì lần tập kết này đã thiếu đi rất nhiều người.

“Chu Đăng, Lục Chí Văn, Lâm bắc, còn có Vương Sát Linh nữa, thiếu một hơi bốn người đội trưởng sao?"

Lý Nhạc Bình giật mình hoảng sợ, không kiềm lòng được mở miệng hỏi.

Dương Gian giải thích:

“Vương Sát Linh chưa chết, hắn bị thương nặng chỉ có thể tạm thời rút lui, nhưng hiện tại có thể khẳng định ba đội trưởng Chu Đăng, Lục Chí Văn và Lâm Bắc đã bị giết"

“Chu Đăng bảo vệ tôi nên mới hi sinh.

Giờ phút này, Hà Ngân Nhi có chút sa sút, nặng nề nói.

“Đợt tấn công đầu tiên của đối phương đã giết chết ba đội trưởng của chúng ta, đến cả ba đời nhà họ Vương cũng không thể không rút lui, nếu lại có thêm một đợt tấn công nữa, chỉ sợ là tổng bộ của chúng ta sẽ bị giết sạch sẽ.

Người nói chuyện chính là Văn Trung, một thành viên của tiểu đội Lý Dương, giọng điệu lộ ra một chút lo lắng. Liễu Tam mở miệng nói:

“Đối phương không thể phát động đợt tấn công thứ hai, chúng ta thảm, họ còn thảm hơn chúng ta, thiệt hại càng nhiều quốc vương hơn. Lúc nãy tôi và Dương Gian đã thống kê sơ bộ, đã xác định có tổng công bảy tên quốc vương lần lượt là Nhân Viên Chiếu Phim, Vai Hề, Thuyền Trưởng, Người Truyền Giáo, Chủ Nhà, Dương Cầm Gia và Đồ Tể đều đã chết trong đợt tấn công này, nếu lại tính thêm tên quốc vương có danh hiệu Sát Thủ mà Diệp Chân đã giết lúc trước thì có tổng cộng tám người, cho dù tổ chức Quốc Vương có số lượng quốc vương đông hơn chúng ta, nhưng mà đứng trước số lượng thương vong này, đối phương cũng không chịu được. “Nhưng mà hiện tại vẫn không thể lơ là, đối phương cũng còn không ít quốc vương, nhưng mà muốn giết sạch chúng ta thì chỉ có đi nằm mơ, lực lượng trung kiên nhất của chúng ta vẫn còn Lực lượng trung kiên nhất mà hắn nói chính là các đội trưởng có thể xoay chuyển cục diện như Dương Giang Hà Nguyệt Liên và Hà Ngân Nhi, ngoài ra còn có Trương Tiện Quang còn đang hoạt động.

Chỉ là không biết hiện tại Diệp Chân lại chạy đi đâu rồi, lúc trước người giấy Liễu Tam hình như đã nhìn thấy hắn đang đánh nhau với một tên quốc vương cực kỳ mạnh nào đó ở một góc thành phố Đại Hải, chỉ là hai người đánh nhau một lúc xong đồng loạt biến mất tăm, đến bây giờ còn chưa trở về.

1106 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận