Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3347: Nguy Hiểm

“Cao thủ đánh cờ, chỉ cần vài giây là đủ để phân ra thắng bại, tôi để lại bảy giây để chuẩn bị cũng đã rất nể mặt con thuyền U Linh này rồi.

Diệp Chân vẫn cứ kiêu căng ngạo mạn như cũ.

Hiện tại Dương Gian cũng lười đi nói chuyện với hắn, trên thế giới này người có thể nói chuyện với hắn cũng chỉ là có thể là con rối thi thể hay là quỷ đồng bên người hắn mà thôi, người bình thường rất hiếm có ai có thể nói chuyện với loại người như Diệp Chân.

Không bao lâu sau, nguy hiểm mà Diệp Chân vừa mới nhắc đến đã xuất hiện.

Dương Gian cảm thấy con người vẫn nên dựa vào chính mình, hiện tại hắn cũng không trông cậy vào việc Diệp Chân có thể hợp tác với hắn, hắn cảnh giác nhìn tất cả mọi thứ xung quanh, ngay từ lúc mới bắt đầu, xung quanh cũng không có bất cứ dị thường nào, bên trong khoang thuyền cũng không có bất cứ lệ quỷ khủng bố nào xuất hiện, điều này làm cho hắn có chút nghi ngờ về tin tức mà con rối thi thể đã nói ra rốt cuộc là thật hay là giả.

Nhưng mà ngay lúc Dương Gian vừa có suy nghĩ này, hắn đã lập tức nhận ra xung quanh bắt đầu thay đổi. Ánh sáng trở nên tối đi...

Không...không đúng...không phải ánh sáng đang tối đi, mà là vùng bóng đêm ở bên ngoài thuyền U Linh đang không ngừng ăn mòn về hướng này, giống như một mảng sương mù màu đen cực lớn đang bắt đầu cắn nuốt cả con thuyền.

Mà chút ánh sáng quỷ dị còn sót lại trên con thuyền cũng đang nhanh chóng tắt ngúm.

“Mình có thể cảm nhận được thuyền U Linh đang mất đi loại cân bằng nào đó.

Dương Gian đột nhiên thay đổi sắc mặt, bởi vì hắn cảm thấy hạn chế linh dị của bản thân đang dần biến mất.

Cũng chính là vì loại hạn chế linh dị này biến mất, cho nên bóng đêm xung quanh mới có thể bao phủ thuyền U Linh, nếu thuyền U Linh vẫn còn có thể hạn chế linh dị, như vậy bóng đêm ở xung quanh chắc chắn sẽ không có cách nào ăn mòn đến nơi này.

Thứ đối kháng với hắc ám cũng không phải là ánh sáng trên thuyền, mà là chính con thuyền U Linh này.

Nhưng mà hiện tại linh dị của thuyền U Linh đang dần biến mất.

Một khi mất đi hạn chế linh dị của thuyền U Linh, như vậy có thể tưởng tượng được sẽ có hậu quả như thế nào.

Một đống lệ quỷ trên con thuyền này đều sẽ hoàn toàn mất đi hạn chế, tất cả đều sẽ sống lại, mà đây chính là nguy hiểm mà con rối thi thể đu ở phía sau lưng Diệp Chân nhắc đến.

Sau đó, bóng đêm ập đến trực tiếp nuốt sống Dương Gian và Diệp Chân, đồng thời cả con thuyền U Linh cũng hoàn toàn yên lặng lại trong vùng bóng đêm này.

Cho dù hai người cách nhau rất gần nhưng vẫn không thể nào thấy nhau, thậm chí không có cách nào cảm nhận được sự tồn tại của đối phương.

“Trong bóng đêm, thuyền U Linh mất đi hạn chế đối với lệ quỷ, dưới tình huống như thế này thì nơi càng trống trải lại càng nguy hiểm, bởi vì nơi trống trải thì số lượng lệ quỷ tập hợp lại sẽ càng nhiều, ngược lại khu vực càng hẹp hòi thì lại càng an toàn, chẳng trách con rối thi thể kia lại nói bên trong khoang thuyền sẽ càng an toàn hơn một ít"

Lúc này Dương Gian mới dần dần hiểu được lời mà con rối thi thể kia nói, phát hiện những lời nó nói lúc nãy hình như cũng không sai.

Nhưng mà cho dù là thế thì họ cũng không thể trốn vào trong khoang thuyền, bởi vì họ nhất định phải rời khỏi thuyền, muốn rời thuyền thì phải ở trên boong thuyền chờ đợi thời cơ, tuyệt đối không thể trốn đi được. “Quỷ trên thuyền U Linh đều là lệ quỷ khủng bố mà tổ chức Quốc Vương không muốn đối mặt, mỗi một con đều vô cùng khủng bố, rất khó xử lý"

Trong lòng Dương Gian càng lúc càng nặng nề, hắn quyết định bắt đầu sử dụng linh dị quỷ hồ, xem xem quỷ hồ có thể dẫn hắn rời khỏi nơi này hay không.

Nhưng mà hiện thực lại nói cho hắn, chuyện không dễ dàng như thế.

Linh dị của quỷ hồ giống như bị ngăn cách, không thể nào vượt qua cản trở linh dị để xâm lấn lên đến con thuyền U Linh này.

Cho dù dưới chân Dương Gian đã ướt đẫm, nhưng vẫn không có vũng nước nào hội tụ lại đây.

Không có vũng nước hội tụ đến cũng có nghĩa hắn không có cách nào lợi dụng linh dị quỷ hồ để thoát khỏi nơi này.

“Quỷ đến rồi"

Dương Gian cảm nhận được cảm giác nguy hiểm cực kỳ mãnh liệt, loại nguy cơ này ở trong bóng đêm giống như một cơn thủy triều ập đến chính hắn, làm hắn sởn tóc gáy.

Hắn có thể nghe được từng tiếng bước chân dồn dập truyền từ trên boong thuyền đến, cũng có thể nghe được tiếng bò trên mặt đất, thậm chí còn có thể nghe được một ít âm thanh nhỏ vụn không thể nào hiểu được, các loại động tĩnh linh dị đáng sợ xuất hiện liên tiếp. “Không thể bị động chờ đợi, phải chủ động ra tay mới được.

Ánh mắt Dương Gian trở nên lạnh lùng, không hề do dự, lập tức mở quỷ nhãn ra.

Sau đó quỷ hỏa màu xanh lục nhạt bắt đầu xuất hiện ở xung quanh, trực tiếp đốt cháy hết tất cả ở xung quanh, cho dù là bóng đêm ập đến lúc này cũng bắt đầu tiêu tán đi không ít.

1131 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận