Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3391: Ảo Giác

Thành phố Đại Hải, lúc này trận đối kháng giữa các đội trưởng và thuyền U Linh đã chính thức bắt đầu.

Lệ quỷ rơi xuống thuyền U Linh, muốn tiến vào thành phố Đại Hải để ấp ủ ra từng sự kiện linh dị đáng sợ, đội trưởng của tổng bộ không thể nào bỏ mặc không quan tâm đến, cho nên dùng quỷ hồ phong tỏa khu vực xung quanh, dựng lên lớp phòng thủ đầu tiên, sau đó lại phối hợp tất cả đội trưởng và các ngự quỷ nhân đứng đầu trong tổng bộ để xây dựng lớp phòng thủ thứ hai.

Hai lớp phòng thủ đại diện cho tất cả sức lực của mọi người trong tổng bộ, nếu lệ quỷ có thể không để ý đến quỷ hồ, lại vượt qua lớp phòng thủ của các đội trưởng, như vậy con lệ quỷ đó sẽ không còn trói buộc nào nữa, có thể tùy ý hoành hành trong thành phố Đại Hải.

Dù sao con quỷ mà đến cả đội trưởng cũng không đối phó được thì trong thành phố Đại Hải cũng không còn ai có thể đối phó được.

Theo thời gian dần trôi đi, số lượng lệ quỷ thoát khỏi sự trói buộc của quỷ hồ lại càng gia tăng, lúc này các đội trưởng đã có thể cảm nhận được áp lực rất lớn, dù sao con quỷ mà bọn họ phải đối mặt có mức độ khủng bộ cực cao, không phải là thứ có thể giam giữ một cách dễ dàng như bình thường, thậm chí có một vài con quỷ nếu như không cẩn thận thì còn có khả năng sẽ bị giết chết. Hiện tại con quỷ mà Dương Gian đang phải đối mặt cũng rất khủng bố.

Hiện tại cơ thể của hắn đã xuất hiện ảo giác, đứng ở trước một sân khấu kịch cũ kỳ màu đỏ, màu đỏ của cái sân khấu kịch này tối tăm đến áp lực, có vẻ cực kỳ quỷ dị, mà ở trên sân khấu, con lệ quỷ cao gầy mặc đồ hóa trang cũng đã mở miệng hát hí khang nghe không hiểu được, giống như đang biểu diễn cho Dương Gian ở bên dưới xem.

“Không thể nào, vừa rồi mình đã nâng trường thương màu đỏ quăng về phía con lệ quỷ kia, linh dị của lệ quỷ vốn là không có cách nào ảnh hưởng đến thân cây thương do quỷ ước nguyện hóa thành mới đúng, càng không có cách nào ảnh hưởng đến định quan tài, trường thương kia bay ra ngoài chắc chắn sẽ đánh trúng...vì sao chỉ trong nháy mắt mà mình đã bị kéo vào ảo cảnh đáng sợ này rồi?"

Lúc này Dương Gian đứng ở dưới sân khấu, hắn không có cách nào nhúc nhích, nhưng mà lại không ảnh hưởng đến việc tự hỏi của hắn, lúc này sắc mặt hắn thay đổi liên tục, trong đầu nhanh chóng phân tích tình hình trước mặt.

“Nếu như nói là ý thức của mình bị ảnh hưởng, như vậy quỷ cẩu ký túc trong đầu óc của mình chắc chắn sẽ có phản ứng, nhưng mà mình cũng không nghe được tiếng gầm gừ của quỷ cẩu, điều này có nghĩa ý thức của mình cũng không có vấn đề, không có bị linh dị khác xâm lấn, nhưng mà thân thể của mình lại không thể nhúc nhích, mình cũng không cảm nhận được những đòn tấn công linh dị nào khác, nếu mình bị trúng đòn tấn công linh dị nào khác thì lúc nãy mình phải cảm nhận được mới đúng”

“Những chuyện đang diễn ra trước mắt hoàn toàn điên đảo nhận tri của mình về linh dị, quả nhiên, trên thuyền U Linh tồn tại một ít con quỷ vượt xa lẽ thường, chẳng trách tổ chức Quốc Vương chắc chắn chỉ cần thuyền U Linh cập bến một lần là đã có thể đánh bại chúng ta, nếu không phải quỷ hồ có thể cắt giảm số lượng của lệ quỷ, nếu không trong lúc hoảng loạn gặp được cái thứ này thì đến đội trưởng cũng sẽ mất mạng” Nhưng mà lệ quỷ trên sân khấu kịch cũng sẽ không dừng lại vì Dương Gian đang suy nghĩ. Con quỷ đang mặc đồ hóa trang kia còn đang phát ra tiếng hát quái dị, nhưng gương mặt màu đen kia của nó lại có một chút thay đổi, gương mặt đen kia không hề lạnh như băng cứng đờ, ngược lại có một chút biểu tình, chỉ là biểu tình kia hình như rất tức giận, đến cả lông mày cũng dựng ngược cả lên.

Chỉ là loại tức giận này lại không có chút uy nghiêm nào, ngược lại chỗ nào cũng lộ ra dáng vẻ âm trầm, làm người ta nhìn mà cảm thấy sợ hãi đến thấu xương.

“Quỷ đã không tấn công mình, cũng không thể ảnh hưởng ý thức của mình, vậy thì cũng chỉ có một khả năng, thật ra chuyện mình không thể cử động cũng là một loại ảo giác, hơn nữa loại ảo giác này thậm chí còn ảnh hưởng đến quỷ nhãn của mình.."

Ánh mắt Dương Gian hơi lập lòe, thông qua tình hình của bản thân, hắn đưa ra một suy đoán vô cùng mạo hiểm.

Hắn cho rằng bản thân hắn có thể cử động, không hề bị ảnh hưởng, chỉ là bản thân đang ở bên trong ảo giác, dù hắn có cử động thì cũng không thể nhận ra được.

Chuyện này cũng giống như việc một người ngồi trên xe nhìn một cái cây ở bên ngoài cửa sổ vậy, nhìn lâu rồi sẽ cảm thấy không phải bản thân đang di chuyển, ngược lại là cái cây đang liên tục lùi ra sau. Mà ảo giác do linh dị hình thành lại càng đáng sợ, toàn bộ thế giới đều đang vây quanh một người thay đổi, thậm chí làm cho người đó cho rằng bản thân chỉ đang đứng yên một chỗ không thể nhúc nhích. “Nếu phỏng đoán của mình là chính xác, tất cả mọi thứ trước mắt chỉ là ảo giác, nhưng mà xúc cảm sẽ không thể lừa được, nếu mình thật sự còn đang đi lại bên trong quỷ hồ, như vậy thân thể của mình phải có cảm giác được mới đúng, hay là nói linh dị của con lệ quỷ này thậm chí còn có thể làm cho xúc cảm của mình cũng sinh ra ảo giác sao?"

Trong lòng Dương Gian cảm thấy chuyện này đúng là không thể tưởng tượng được.

Nếu thật sự là như vậy, vậy cái ảo giác này thật sự có thể vây nhốt một người cả đời.

Để xác minh phỏng đoán này, hắn thử cố gắng bước về phía trước.

1094 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận