Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3430: Đinh Quan Tài

“Cái gì?"

Lâm Bắc lập tức trợn to mắt lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, nhưng mà nguy hiểm cũng sẽ không vì hắn cảm thấy kinh ngạc mà dừng lại.

Theo thế giới trong gương bị công phá, quỷ vực xuất hiện lực nãy lại bao phủ lên người hắn lần nữa, mà lần này quỷ vực xâm lấn còn âm thầm mang theo một đòn tấn công linh dị cực kỳ chí mạng.

Lâm Bắc cảm giác cơ thể run lên, sau đó cơ thể giống như bị rút cạn sức lực, ngã mạnh xuống mặt đất, cuối cùng không biết lăn lốc mấy vòng mới khó khăn lắm dừng lại được.

“Đây là...đinh quan tài?” Lúc này Lâm Bắc giống như đã bị liệt, không thể nào nhúc nhích được, đợi đến khi hắn nhìn thấy cây đinh quan tài quen thuộc đang cắm vào ngực mình, hắn lập tức hiểu được mọi chuyện là như thế nào.

Hiển nhiên cây đinh quan tài này cũng không phải là cây đinh trong tay Dương Gian, mà là cây đinh của tổ chức Quốc Vương. “Không ngờ mình lại bị quốc vương đang giữ đinh quan tài nhắm vào, thật là xui xẻo mà"

Lúc này Lâm Bắc cũng muốn thử giãy giụa, nhưng mà lại không làm nên chuyện gì, trong lòng hắn cũng biết rõ kết cục của hắn sẽ là gì.

Không bao lâu sau.

Một bóng hình xuất hiện trên đường phố yên lặng, bóng dáng kia đang nhanh chóng đi về hướng này, không có chút đề phòng nào, dường như đã khẳng định Lâm Bắc đã không còn năng lực phản kháng, hiện tại không có gì phải sợ nữa.

“Cậu là đội trưởng đầu tiên chết trong tay cây đinh quan tài này, nhưng tôi tin chắc cậu không phải là người cuối cùng"

Giọng nói bình tĩnh vang lên.

Lâm Bắc thử ngẩng đầu lên muốn nhìn rõ gương mặt của người vừa mới đến, nhưng đến cả việc này hắn cũng không làm được, cơ thể giống như một cái xác chết, không còn tri giác.

“Không lẽ mình cứ thế mà chết ở nơi này sao? Chuyện quái quỷ gì thế này, mình vẫn còn chưa thua"

Hắn tức giận gào thét trong lòng, muốn khôi phục hành động đi liều mạng với người ở trước mặt.

Nhưng mà, không có cách nào phá giải được áp chế của định quan tài.

Giờ phút này, Lâm Bắc đã cảm nhận được cảm giác vô lực và không cam lòng khi kẻ địch đối mặt với Dương Gian.

Dù bản thân có bao nhiêu thủ đoạn thì khi đối mặt với định quan tài cũng sẽ không có tác dụng gì, tất cả linh dị trong cơ thể đều im lặng lại.

“Tôi có thể nhìn thấy rõ cảm giác cực kỳ không cam lòng trong mắt cậu, nhưng mà tôi không có thời gian rảnh ngồi nghe cậu kể chuyện, tôi phải giải quyết cậu nhanh chóng, sau đó còn phải đi đối phó mục tiêu kế tiếp.

Cuối cùng người kia đứng ở trước mặt Lâm Bắc, sau đó từ từ xách một cây búa cũ kỹ nặng nề lên.

Con ngươi của Lâm Bắc đột nhiên co rụt lại. Theo cây búa kia rơi xuống, dường như Lâm Bắc còn nghe được tiếng đầu của hắn vỡ vụn.

Giờ phút này, Dương Gian dẫn theo Vương Sát Linh thuận lợi rời khỏi không gian linh dị quỷ dị kia, quay trở về trong hiện thực. Bốn vong hồn cũng quay về hiện thực cùng với Vương Sát Linh.

Cuối cùng Dương Gian vẫn thành công tìm được ông bà nội và cha mẹ Vương Sát Linh từ trong tòa nhà kia, nếu không làm như thế, Vương Sát Linh không có kế thừa vong hồn sẽ lập tức từ ngự quỷ nhân cấp bậc đội trưởng rớt cấp chỉ còn là một ngự quỷ nhân bình thường, dưới tình huống như thế, đương nhiên không thể để cho phe mình bị tổn thất thực lực được rồi.

Cho nên Dương Gian vẫn lấy đại cục làm trọng, bỏ qua một ít ân oán cá nhân, quyết định giúp đỡ Vương Sát Linh.

“Tính thời gian thì có lẽ lần đánh lén đầu tiên của tổ chức Quốc Vương đã kết thúc rồi, chắc là sẽ nhanh chóng có được kết quả thắng hay thua thôi, tuy rằng tôi không để ý quá nhiều đến tình hình của những người khác, có lẽ giờ phút này đã có rất nhiều người chết trong trận chiến đấu này.

nhưng Hiện tại sắc mặt Vương Sát Linh vô cùng suy yếu, hắn nói chuyện không ra hơi, giống như đã bị thương nặng, đến bây giờ vẫn còn chưa khôi phục lại.

“Tử thương là chuyện không thể nào tránh khỏi, nhưng chỉ cần đối phương tổn thất nặng nề hơn chúng ta thì coi như đã thắng trận chiến tranh này rồi.

Dương Gian bình tĩnh nói, hắn đã chuẩn bị sẵn sàng từ lâu.

Vương Sát Linh nói:

“Tôi không có cách nào tiếp tục tham dự vào trận chiến đấu với tổ chức Quốc Vương, tình trạng cơ thể của tôi hiện tại rất không ổn, nhiều nhất chỉ có thể giúp đỡ xử lý sự kiện linh dị, cho nên trong một khoảng thời gian tiếp theo tôi phải tìm một nơi để khôi phục cơ thể, nếu tôi dùng trạng thái này để đối mặt với ngự quỷ nhân cấp quốc vương, tôi chắc chắn sẽ bị giết chết.

Lúc trước hắn rơi vào trong tay người truyền giáo, để tránh bị giết chết, hắn đã sử dụng quá nhiều sức mạnh linh dị, hiện tại linh dị đã bắt đầu có chút mất cân bằng.

Cũng may Vương Sát Linh có cách có thể kéo dài thời gian quỷ khôi phục, lúc trước khi chiêu hồn cha mẹ của hắn ra, họ đã dạy cho hắn, cho nên tạm thời Vương Sát Linh vẫn chưa chết được, nhưng cũng không thể không vì vậy mà tạm thời rút lui.

“Nếu anh đã nói thế thì anh tạm nghỉ ngơi một đoạn thời gian đi, chờ trạng thái khôi phục lại rồi tiếp tục tham dự hành động"

Dương Gian cũng không từ chối, bởi vì hắn cũng nhận ra được trạng thái của Vương Sát Linh thật sự đang rất tệ, nếu tiếp tục ráng chịu đựng thì có khả năng sẽ chết vì lệ quỷ khôi phục.

1135 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận