Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3580: Người Truyền Tin

“Lúc trước không có sự kiện linh dị cũng không phải là nhờ bưu cục quỷ mà là vì khi đó sự kiện linh dị còn ở trong phạm vi có thể khống chế được, tác dụng của người truyền tin chỉ có thể là dệt hoa trên gấm, không thể nào đưa than ngày tuyết được.

Lão Ưng nói.

Tôn Thụy nói:

“Cái này thì chưa chắc, nếu bưu cục quỷ vẫn còn có thể hoạt động bình thường thì hiện tại số lượng người truyền tin của lâu năm trong tay tôi ít nhất cũng có hai ba mươi người, hơn nữa sẽ liên tục được bồi dưỡng, chỉ riêng một cái bưu cục quỷ cũng đã có thể sánh bằng một nửa tổng bộ, nếu Hà Nguyệt Liên có thể chịu phối hợp thì tôi còn có thể thả vong hồn trong tranh sơn dầu ra tay, số lượng ngự quỷ nhân có thể điều động sẽ lên đến gần trăm người, nếu như là gần trăm người thì tôi ít nhất có thể ổn định mười thành phố và cục diện ở xung quanh.

“Đây là trạng thái lý tưởng nhất của ông"

Lão Ung phá vỡ ảo tưởng của hắn.

“Nói cũng đúng, hiện tại cho dù có làm bưu cục quỷ hoạt động lại thì cũng không kịp bồi dưỡng người truyền tin"

Tôn Thụy nói:

“Cho nên hiện tại tôi đang cảm thấy có phải những chuyện tôi làm trước đó đã sai rồi không? Không đúng, lúc đó Dương Gian không hề sao, bưu cực quỷ mất khống chế đúng là đã tạo thành một tai họa ngầm rất lớn, hắn xóa sổ tai họa ngầm này, làm được rất tốt, là người quản lý đời thứ tư là tôi không xứng chức, không biết lo xa, không biết tính toán cho tương lai"

Giờ phút này hắn lại bắt đầu tự trách, cảm thấy bản thân là một người chỉ biết ngồi không ăn bám, bình thường không có gì đặc biệt cả.

Dương Gian đẩy hắn lên vị trí này, vậy mà hắn lại chưa từng làm được điều gì.

“Không được, mình phải làm gì đó mới được.

Dường như giờ phút này Tôn Thụy đã nghĩ thông suốt một vài thứ, hắn đột nhiên đứng bật dậy, sau đó chống gậy xoay người đi đến đại sảnh, trên vách tường đại sảnh treo đầy tranh sơn dầu.

Mỗi một bức tranh sơn dầu đều là tranh chân dụng của một người, tất cả đều là người truyền tin của bưu cục quỷ. Sức mạnh linh dị nào đó đã giữ lại toàn bộ tin tức lúc còn sống của người truyền tin. Nhưng mà những người truyền tin ở lầu năm này chỉ có thể xuất hiện bên trong tranh sơn dầu, không thể nào tiến vào hiện thực, chỉ khi dựa vào linh dị của quỷ họa thì người truyền tin của lầu năm mới có thể xâm lấn thế giới hiện thực.

“Một người nghĩ không ra, vậy thì một đám người kiểu gì cũng phải nghĩ ra được một vài cách"

Tôn Thụy không quá để tâm đến chuyện vụn vặt, hắn quyết định tập họp toàn bộ trí tuệ của người truyền tin lầu năm, tạo ra một phương án tốt nhất.

Những người truyền tin ở lầu năm này, không có ai là loại người đơn giản cả, tất cả họ đều vượt qua cửa ải của bưu cục quỷ, Tôn Thụy quyết định nhờ sự trợ giúp của họ là vô cùng đúng đắn. Nhưng mà trong lúc Tôn Thụy cố gắng, ở một bên khác, đã có người không chịu nổi nữa.

Đó chính là Vương Sát Linh ở thành phố Đại Đông.

Lại hai tháng trôi qua, Vương Sát Linh cũng đã chịu đựng hết nổi nữa, hắn sắp chết, cuối cùng thì hắn cũng không chống đỡ được nữa, vấn đề lệ quỷ khôi phục đang tra tấn hắn.

Nếu Dương Gian vẫn còn sống, có lẽ hắn sẽ suy xét đưa cho Vương Sát Linh một gói thuốc Đông Y, làm hắn kéo dài sinh mệnh thêm một chút nữa.

Nhưng mà Dương Gian vẫn còn đang yên lặng, đến cả hắn cũng không ngờ lần này bản thân sẽ lại yên lặng lâu như thế, cho nên hắn vẫn chưa tính toán đến rất nhiều chuyện.

Vương Sát Linh cảm giác sinh mệnh không còn quá dài, hắn cố chống đỡ thêm ba ngà nữa, cuối cùng đến buổi chiều ngày thứ tư, hắn cầm điện thoại gọi đến một dãy số, đưa ra mệnh lệnh cuối cùng:

“Đời thứ tư của nhà họ Vương nhất định phải sinh ra vào ngày hôm nay.

“Được, tôi lập tức làm ngay.

Đầu dây bên kia vang lên giọng nói của một người đàn ông, hơn nữa còn có vẻ vô cùng hùng hồn, không giống như là giọng nói của một ngự quỷ nhân.

“Đứa bé kia vừa sinh ra là phải lập tức báo cho tôi biết ngay.

Vương Sát Linh nói, giờ phút này, giọng nói của hắn đã bắt đầu trở nên khàn khàn đầy quái dị.

“Nhiều nhất là một tiếng đồng hồ, tổng giám đốc Vương cứ yên tâm.

Cấp dưới ở đầu dây bên kia lập tức cam đoan.

Hiển nhiên, Vương Sát Linh đã dàn xếp xong tất cả mọi thứ, chỉ chờ ngày này đến.

Hắn vừa ngắt cuộc gọi này.

Một chiếc xe cứu thương tư nhân của thành phố Đại Đông lập tức nhanh chóng chạy về phía một tòa thôn trang vô cùng bình thường ở gần đó.

Chiều tối, nơi này là một thôn trang vô cùng bình thường ở gần thành phố Đại Đông, nó rất nhỏ, cũng có rất ít người sinh sống ở nơi này, bình thường hiếm khi có người ngoài đến, cho nên thôn trang vô cùng yên lặng, dù là ở trong thời đại linh dị này, lệ quỷ cũng không hề xâm lấn nơi đây, phá vỡ sự yên tĩnh này. Nhưng mà ngày hôm nay, một chiếc xe cứu thương chạy đến, làm cho một ít thôn dân sinh sống tại nơi này cảm thấy tò mò. Chiếc này này chạy thẳng một mạch, cuối cùng dừng lại trước cửa một căn biệt thự vừa mới được xây dựng lại.

Ngay sau đó, một vài nhân viên y tế mặc áo blouse trắng, xách theo đủ loại thiết bị chữa bệnh bước vào căn biệt thự này.

Sau đó cổng chính đóng chặt lại, tường cao ngăn cản ánh mắt tò mò của một số thôn dân, dường như mọi thứ lại bình tĩnh trở lại.

1039 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận