Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3217: Trang Viên Khủng Bố

“Là tòa trang viên ở trước mặt sao?"

Dương Gian đứng trên một gò núi nhìn ra xa, quỷ nhãn của hắn chuyển động, không thèm để ý đến sự cản trở của bóng đêm, nhìn thấy tòa trang viên ở xa xa, toà trang viên kia rất quỷ dị, bên trong tầm nhìn của quỷ nhãn, có rất nhiều khu vực trong trang viên đều vặn vẹo, hơn nữa phần lớn khu vực đều không có chút ánh sáng nào, giống như cả tòa trang viên đều ngâm mình bên trong bóng đêm.

Mà khu đất rộng rãi ở bên cạnh trang viên lại được gieo trồng đủ loại cây nông nghiệp, có bắp, nho, cà chua, chỉ là sự phát triển của mấy cây nông nghiệp kia rất kỳ quái, giống như đã bị linh dị ảnh hưởng trở nên dị dạng, chẳng hạn như rơm bắp khô vàng, giống như một cánh tay khô gầy cắm ở dưới bùn đất, lá cây nho héo úa, dây leo già giống như một khối thi thể khô quắt văn vẹo, cà chua mọc đầy ra, chỉ là trái cây đã hư thối biến chất, xung quanh dương như ngập tràn mùi xác thối.

Mà ở giữa mảnh cây nông nghiệp này còn dựng lên một đám người bù nhìn đáng sợ, đám người bù nhìn kia mặcquần áo của người sống, đội mũ rơm, cột vào trên giá gỗ hình chữ thập, cơ thể đong đưa theo gió.

Số lượng người bù nhìn rất nhiều, bao vây khu đất vòng quanh trang viên, thậm chí ít nhất cũng có đến trăm người.

“Lúc trước mình từng giết chết một tên ngự quỷ nhân, cũng có thân thể làm từ người bù nhìn, hình như hắn tên là Liêu Phàm, mình vẫn còn nhớ rõ lúc trước khi lần đầu tiên mình lên xe buýt linh dị cũng có hành khách bình thương nói về đồng ruộng người bù nhìn linh dị, mà bên trong phòng hồ sơ của tổng bộ cũng không có hồ sơ ghi chép gì về những linh dị tương quan Dương Gian nhớ lại chuyện lúc trước, tìm kiếm tin tức có liên quan đến người bù nhìn, kết quả đúng là tìm được một ít thứ có liên quan.

“Đám người bù nhìn này đứng ở xung quanh trang viên, hơn phân nửa là một loại hành vi bảo vệ linh dị cho trang viên, ngăn cả những ngự quỷ nhân khác xâm nhập vào"

Chờ đến khi xuất hiện lần nữa, Dương Gian đã đi đến trước cửa trang viên.

Cánh cửa lớn của trang viên đầy vết rỉ sét, nhìn qua đã rất lâu rồi không được sửa chữa, lung lay sắp đỏ, nhưng mà mấy chữ viết trắng bệch bên trên lại ghép ra được tên của trang viên này: Trang viên Khủng Bố.

Căn cứ vào tin tình báo của Dyson, vị quốc vương của tổ chức quốc vương này được gọi là chủ nhân của trang viên Khủng Bố, là một ngự quỷ nhân cực kỳ thần bí, sở dĩ thần bí là vì bất cứ người nào đi vào bên trong trang viên Khủng Bố đều không có ai còn sống sót đi ra ngoài, trên cơ bản trang viên này đã trở thành cấm kỵ ở khu vực xung quanh, không có ai muốn đặt chân vào khu vực này, thậm chí còn không dám lái xe đi ngang quan, phải đi đường vòng tránh đi.

Nhưng mà trên thực tế lời đồn về trang viên Khủng Bố không chỉ có như thế, theo những gì Dyson điều tra được, bản thân chủ nhân của trang viên Khủng Bố cũng là một vị ngự quỷ nhân vô cùng đáng sợ, hơn nữa ngay từ lúc thành lập trang viên đã thu nhận rất nhiều ngự quỷ nhân cùng đường, những ngự quỷ nhân gia nhập vào trang viên Khủng Bố được người địa phương gọi là người làm vườn, hơn nữa có một đoạn thời gian chủ nhân của trang viên còn dẫn theo một đám người làm vườn ngang nhiên đi đến các quốc gia khác săn giết ngự quỷ nhân, mục đích là vì muốn cướp lấy linh dị trên người ngự quỷ nhân.

Mà lần săn giết kéo dài kia, danh tiếng của chủ nhân của trang viên Khủng Bố và đám người làm vườn cấp dưới của hắn cũng nổi rần rần, có được thanh danh và địa vị cực cao, sau đó khi tổ chức quốc vương thành lập, trang viên Khủng Bố cũng thuận theo đó mà gia nhập vào, hơn nữa vì có được thực lực và thế lực mạnh mẽ mà trở thành một vị “quốc vương” bên trong tổ chức quốc vương.

Tin tình báo cũng không coi như quá kỹ càng tỉ mĩ, không có được tên tuổi cụ thể và năng lực linh dị của chủ nhân trang viên Khủng Bố.

Nhưng mà không sao cả.

Dương Gian muốn biết vị trí của vị “quốc vương” này, còn về năng lực linh dị, đến lúc đó chờ đánh nhau là sẽ biết rõ, dù sao đối phương cũng không biết được năng lực cụ thể của hắn.

Không thèm để ý đến cánh cửa sắt cũ xưa này.

Dương Gian cầm trường thương màu đỏ trong tay đi vào bên trong trang viên đáng sợ này.

Vừa đi vào trang viên, hắn lập tức cảm giác dường như chính hắn đi vào một khu quỷ vực vô cùng nguy hiểm, tất cả mọi thứ xung quanh đều đã thay đổi, nông trường lúc đầu giống như đã bị mở rộng đến vô hạn, không ngờ chỉ trong giây lát đã không nhìn thấy điểm cuối, mấy cây đèn đường linh tinh rải rác ở bên trong đất, chiếu rọi đám bù nhìn bị đóng đinh trên giá gỗ hình chữ thập, làm chúng nó trở nên dữ tợn và khủng bố.

“Gu thẩm mỹ của vị chủ nhân trang viên này đúng là thấp thật, vì đề phòng kẻ địch xâm lấn, không ngờ lại còn cố ý để lệ quỷ du đãng ở bên trong vườn của trang viên, hình thành một khu linh dị"

Quỷ nhãn của Dương Gian hơi chuyển động.

Hắn nhìn về phía người bù nhìn ở gần nhất.

Người bù nhìn kia vốn còn đang rũ đầu, nhưng mà lúc này lại đột nhiên phát ra tiếng vang kẽo kẹt kẽo két, vặn vẹo cổ, nhìn về phía vị trí của Dương Gian.

1081 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận