Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3223: Khó Chơi

Dương Gian đang đuổi theo đột nhiên dừng chân lại, gần như không có bất cứ do dự nào mà mở ra quỷ vực tầng thức sáu, trực tiếp tạm dừng lúc này lại, phong tỏa ngay lập tức.

“Quỷ vực không có tác dụng đối với tôi"

Giọng nói khàn khàn của chủ nhân trang viên lộ ra vẻ tự tin và kiêu căng.

Quỷ vực màu đỏ khuếch tán không ngờ cũng bị chặn lại giống như quỷ hỏa, ánh sáng đỏ bao phủ, các hình dáng đan chéo vào nhau, giống như hình thành một vách tường ngăn chặn cực kỳ dày chắc, không làm cho bất cứ thứ gì có thể vượt qua, cho dù có là linh dị cũng sẽ bị cản lại.

Mà ngay khoảng khắc Dương Gian ra tay, thanh trường thương màu đỏ ở phía sau chủ nhân trang viên cũng bay đến, linh dị của quỷ ước nguyện ảnh hưởng đến trường thương, làm nó đâm mạnh về phía sau.

Nhưng mà cũng giống hệt như cũ.

Trường thương màu đỏ của Dương Gian còn chưa đến gần được chủ nhân trang viên thì đã bị dừng lại ở giữa không trung không thể nào nhúc nhích, hơn nữa cũng không thể rơi xuống đất, giống như bị kẹt lại. Trường thương rung lên liên tục, vẫn tiếp tục đối kháng với linh dị nào đó, thỉnh thoảng trường thương cũng có thể tránh thoát trói buộc một lúc, bay về phía chủ nhân trang viên vài tấc, nhưng hiệu suất vấn rất chậm.

Có lẽ chờ đến khi cuộc chiến này kết thúc thì trường thương của Dương Gian cũng không thể nào đâm trúng được.

“Nếu cậu chỉ có chút trò vặt thì thì thật là đáng tiếc, lát nữa cậu sẽ chết rất thảm.

Khóe miệng của chủ nhân trang viên lộ ra một nụ cười lạnh băng, phía sau nụ cười lại lộ ra vài phần tàn khốc. “Có thể dễ dàng ngăn cản được quỷ vực tầng sáu cộng thêm trường thương đã ước nguyện sao?!” Dương Gian nheo mắt lại:

“Tuy rằng mình không thăm dò những tên quốc vương bên trong tổ chức quốc vương kia, nhưng ít nhiều gì cũng đã dùng chút bản lĩnh, còn tưởng rằng còn có thể tạo được một tí hiệu quả, hiện tại xem ra là đúng rồi, muốn xử lý một vị quốc vương trong thời gian ngắn đúng là có chút không thực tế.

“Đối kháng chỉ vừa mới bắt đầu"

Tiếng nói vừa dứt, nước ở xung quanh bắt đầu từ bốn phương tám hướng nhanh chóng chảy đến, sau đó lập tức tập hợp lai với nhau, trực tiếp bao phủ hết tất cả mọi thứ ở xung quanh.

Nhưng Dương Gian nhìn thấy hiện tại chủ nhân của trang viên đang đứng phía trên vũng nước, không ngờ lại không chìm xuống, linh dị trên cơ thể quá khủng bố, đến cả quỷ hồ cũng chìm, hay là vì hắn nuốt một lượt hai mươi sáu người làm vườn dẫn đến hiện tại quỷ hồ mà hắn khống chế đã no rồi?

Tuy rằng quỷ hồ không nhấn chìm đối phương, nhưng cũng làm lộ ra một khung cảnh dáng sợ.

Không ngờ lại có rất nhiều quỷ đang đứng bên trong vũng nước, đám quỷ kia không hề xuất hiện, chỉ là vì quỷ hồ phản chiếu lại bóng dáng chúng nó.

Một ít bóng dáng lệ quỷ đáng sợ đang bao vây bên cạnh chủ nhân trang viên, ngăn cản bất cứ thứ gì muốn đến gần.

Mà trường thương màu đỏ bị dừng lại ở giữa không trung cũng là vì trường thương đã xuyên qua cơ thể của mười mấy con lệ quỷ, lại bị rất nhiều quỷ túm chặt lấy thân thương, dẫn đến trường thường bị hạn chế được cực hạn, có thể thỉnh thoảng tiến lên được vài tất là vì nguyền rủa nhất định phải chết của trường thương bị mất cân bằng.

Tương tự như thế, quỷ hỏa, quỷ nhãn và quỷ vực cũng vì một ít bóng dáng khủng bố cho nên mới bị chặn lại.

Tuy rằng không nhìn thấy quỷ, nhưng mà những linh dị đứng xung quanh chủ nhân trang viên lại thật sự là hàng real.

“Một ngự quỷ nhân có thể điều khiển nhiều lệ quỷ như thế sao?"

Dương Gian nhìn thấy thế, con ngươi đột nhiên co rụt lại. nhưng mà chủ nhân trang viên lại không cho Dương Gian quá nhiều thời gian để suy đoán, hắn đi về phía Dương Gian, tiếng bước chân rậm rạp quanh quẩn ở xung quanh, ngay giây phút đó cả tòa lâu đài đều chấn động, như có vô số vong hồn, lệ quỷ đều xuất hiện, phong tỏa hết tất cả mọi thứ.

Dương Gian muốn tiến về phía trước một bước, nhưng lại phát hiện hình như cơ thể của hắn đã bị kẹt lại, một bức tường vô hình đã chặn đường tiến lên của hắn. Muốn đi sang một hướng khác, kết quả vẫn như cũ.

“Thử xem xem, bây giờ trốn đi được không?"

Giọng nói khàn khàn của chủ nhân trang viên vang lên.

Gậy chống màu đen bay lên, quỹ đạo rất dễ đoán được, chỉ cần Dương Gian hơi nhúc nhích một chút là có thể dễ dàng tránh được.

Nhưng chờ cây gậy chống màu đen kia bay đến, Dương Gian chỉ có thể miễn cưỡng nghiêng người, tuy rằng đã làm ra động tác tránh né, nhưng lại không thể tránh được hoàn toàn.

Bả vai bị đập trúng Gần như chỉ hơi chạm nhẹ vào, không ngờ bả vai đã bị biến mất hết một khối, biến thành bột phấn, hơn nữa hiện tượng này vẫn chưa hề dừng lại, dọc theo miệng vết thương, cơ thể bắt đầu lấy tốc độ khó có thể tưởng tượng được mà phong hóa, chỉ cần mười mấy giây, cơ thể sẽ biến thành một đống bột phấn, không còn sót lại chút gì. “Xem ra cậu cũng chỉ được cái mã ngoài, nếu đã thế thì biến mất đi"

Chủ nhân trang viên lạnh lùng đứng tại chỗ, vẫn không hề đến gần, chỉ chờ Dương Gian biến mất.

1103 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận