Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3633: Náo Nhiệt

“Tốt lắm, lâu như vậy rồi, cuối cùng hắn cũng chịu đến tổng bộ, tôi luôn đợi hắn đến Giờ phút này Vương Quốc Cường đã nhịn không được đứng dậy, gương mặt lộ ra vài phần vui mừng.

Tuy rằng Dương Gian đã tỉnh lại rất lâu, giới linh dị cũng đều biết đến sự tồn tại của hắn, nhưng mấy ngày nay Dương Gian luôn đi du lịch khắp cả nước, không thể nào xác định được vị trí của hắn. Chỉ biết mỗi khi Dương Gian đi qua một thành phố thì sự kiện linh dị trong thành phố đó đều sẽ biến mất.

Mặc dù tình thế đang liên tục chuyển biến tốt đẹp, nhưng Vương Quốc Cường cũng hiểu rất rõ ràng, muốn hoàn toàn khôi phục trật tự thì còn cần Dương Gian đứng ra dẫn dắt toàn bộ ngự quỷ nhân của tổng bộ, hoặc là chỉnh hợp lại toàn bộ sức mạnh trong giới linh dị mới được. Nhưng Dương Gian không đến tổng bộ, có rất nhiều kế hoạch và phương ăn không thể nào thực hiện được.

Hiện tại, cuối cùng Dương Gian cũng chịu đến, sao Vương Quốc Cường không vui được chứ? Lúc trước Vệ Cảnh quay về đã giải quyết được những chuyện khẩn cấp, xử lý không ít sự kiện linh dị, làm cho thành phố này lại khôi phục hòa bình. Nếu Dương Gian thật sự sẵn lòng làm gì đó, có lẽ tình hình tương lai sẽ không quá lạc quan, nhưng chắc chắn cũng sẽ không rơi vào tuyệt vọng. Vương Quốc Cường nghĩ thầm trong lòng.

Dù sao thì chỉ có Dương Gian mới có thể điều động được những đội trưởng còn lại, quản lý được những ngự quỷ nhân điên cuồng.

“Chuẩn bị nội dung cuộc họp đi, chờ Dương Gian đến thì lập tức tổ chức cuộc họp tổng bộ"

Ngay sau đó hắn lập tức ra lệnh Cùng lúc đó, Dương Gian cũng đã đi đến thành phố tổng bộ tọa lạc. Chỉ là trước khi hắn đi đến tổng bộ thì còn có một ít việc tư cần xử lý. Cho nên hắn đi đến đó trước.

Không bao lâu sau, hắn đi đến một khu dân cư, cuối cùng dừng lại trước một căn biệt thự được xây dựng vô cùng tráng lệ hoành tráng.

Dương Gian còn nhớ rất rõ, căn biệt thự này là do người bạn Hạ Thiên Hùng tặng cho hắn, nhưng sau đó hắn lại chuyển giao cho Mầm Tiểu Thiện đang đi học ở chỗ này. Mà lần này hắn đến nơi đây là để vì gặp người bạn học cũ này.

Khắp nơi trong biệt thự đều bị dán vàng lá. Bên trong còn có phòng an toàn. Lệ quỷ không có ý thức người sống rất khó có thể xâm lấn vào nơi này trong thời gian ngắn, điều này cũng có nghĩa là người ở nơi đây sẽ an toàn hơn những người khác, cho dù cả thành phố đều xuất hiện sự kiện linh dị thì sống ở nơi này xác suất may mắn sống sót cũng sẽ cao hơn rất nhiều.

“Anh cũng thông minh thật, còn biết trốn đến chỗ Mầm Tiểu Thiện.

Dương Gian nói.

Đối với người thường mà nói, nơi ở của Mầm Tiểu Thiện đúng là có thể coi như một nơi vô cùng an toàn. Hiện tại muốn xây dựng một căn phòng an toàn cũng không dễ dàng. Ngoại trừ việc giá vàng tăng cao quá nhiều ra, còn rất khó có thể mua được. Những người có tiền cũng chỉ có thể nghĩ cách dọn đến thành phố có người phụ trách để ở.

“Nơi này chỉ có một mình anh thôi sao?"

Sau đó, hắn lại nhìn xung quanh, cảm nhận được không ít khí tức của người sống.

Thượng Quan Vân nói:

“Không phải, ở đây có rất nhiều người, có bạn học của Mầm Tiểu Thiện, còn có những người thân khác nữa. Hắn đếm sơ lược, không ngờ có hơn hai mươi người.

Nếu không phải căn biệt thự này đủ lớn thì thật sự không đủ để cho nhiều người như thế ở cùng. “Đại ca, cậu đừng để ý, chúng tôi chỉ tạm thời ở chỗ này, tuyệt đối sẽ không ở lại quá lâu, hơn nữa cũng sẽ không phá hư căn nhà này. Cậu xem mỗi ngày chúng tôi đều dọn dẹp sạch, sẽ, đến cả vách tường cũng lau khô...

Sau đó, Thượng Quan Vân mới vội giải thích.

Hắn cũng biết cho một đống người vào nơi này ở cũng không tốt. Dù sao căn nhà này thuộc về Dương Gian, cho dù là Mầm Tiểu Thiện thì cũng chỉ là ở tạm, tuy rằng đã nói là tặng cho Mầm Tiểu Thiện, nhưng nếu như không biết điều, Dương Gian muốn xử lý thì cũng chỉ cần nói một câu thôi.

“Một đám người ở chung cũng rất náo nhiệt. Ít nhất Mầm Tiểu Thiện sẽ không cô đơn?

Dương Gian bình tĩnh nói. Thượng Quan Vân nghe thế lập tức thở phào nhẹ nhõm.

Hiển nhiên, Dương Gian cũng không để ý đến chuyện này.

Dương Gian lại nói:

“Nhưng nếu đã vào đây ở thì phải giữ gìn nơi này cẩn thận, đừng có để một ngày nào đó tham tiền cạy vàng trên tường xuống, đó chính là thứ để ngăn cản linh dị xâm nhập, liên quan đến tính mạng của các anh"

“Biết rồi, biết rồi, tuy rằng tôi không biết được quá nhiều, nhưng vẫn hiểu được chuyện này.

Thượng Quan Vân vội nói.

Dương Gian nói:

“Nhiều người, xuất hiện mấy kẻ ngu xuẩn cũng là chuyện thường, tôi còn cất một ít vàng trong phòng an toàn, chỗ nào bị hở thì lấy mà điền vào. Mầm Tiểu Thiện mềm lòng, tốt bụng lại không biết quản lý, anh vất vả giúp đỡ một tay"

“Tôi không muốn cô ấy gặp chuyện, anh làm anh họ, lúc nào cần tàn nhẫn thì phải tàn nhẫn.

Nói xong, không biết hắn đào đâu ra một cây súng lục màu vàng, nhét vào trong tay Thượng Quan Vân.

1090 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận