Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3272: Đồng Quy Vu Tận

Lúc này Simon không nói gì, sau khi hắn sử dụng sức mạnh linh dị đáng sợ nào đó xong, bản thân cũng đã xảy ra một ít thay đổi, hắn mất đi chút đặc tính cuối cùng của người, giống như biến thành một con lệ quỷ thật sự. “Bàn tay của hắn có gì đó không đúng, là tay của lệ quỷ"

Lúc này Lý Quân nhìn thấy bàn tay của Simon rất to rộng, nhưng lại có vẻ vô cùng khô gầy, móng tay lại càng dài ra, biến thành màu đen, có vẻ rất không hợp với cơ thể, hơn nữa bàn tay kia còn không được trọn vẹn, bị gãy mất mấy ngón tay.

Nhưng mà nó vẫn không ảnh hưởng đến mức độ đáng sợ của bàn tay kia, nếu bị thứ này túm được, chỉ sợ sẽ lập tức mất mạng.

Đột nhiên.

Ba tên Simon lại biến mất lần nữa.

Lúc này Lý Quân cũng không có ý định giữ sức nữa:

“Đối phương có thể gia tăng số lượng, không thể tiếp tục kéo dài nữa, nhất định phải liều mạng giết chết tên nguy hiểm này.

Cắn răng, máu tươi sền sệt tụ tập lại, linh dị ở gần đó bị hấp dẫn đến đây.

Ba tên Simon xuất hiện ở xung quanh Lý Quân, từng người giơ đôi bàn tay đáng sợ về về phía Lý Quân.

Nhưng mà ngay sau đó, hai thi thể đã chết từ lâu cản ở trước mặt Lý Quân.

Hai người kia chính là kẻ địch bị A Hồng giết chết lúc nãy.

Nhưng mà kẻ địch lúc đã chết còn nguy hiểm hơn kẻ địch lúc còn sống, vì lệ quỷ của thi thể đã khôi phục, là quỷ thật sự.

Hai con quỷ xuất hiện cản lại đòn tấn công của hai tên Simon.

Một tên Simon còn lại đã xuyên bàn tay qua cơ thể Lý Quân, nguyền rủa đáng sợ nào đó bùng nổ, Lý Quân cảm giác tất cả máu trong cơ thể của hắn đều đã biến mất, không, không đúng, thứ biến mất không phải máu, mà là sức mạnh linh dị bên trong cơ thể.

Lúc này một đốt ngón tay đã bị hãy của bàn tay đáng sợ kia bắt đầu mọc ra một cách nhanh chóng:

“Đã chờ anh từ lâu, trên người của anh mang theo không ít “viên đạn” đúng không, lần này đưa anh lên đường một lượt một luôn.

Lý Quân đau khổ gầm nhẹ.

Lúc này, linh dị của mục quỷ nhân bùng nổ, tất cả lệ quỷ đã bị chế tạo thành viên đạn mà Simon mang theo bên người đều bắt đầu xao động.

Khoảng cách gần như vậy, linh dị của Lý Quân phát huy đến mức cực hạn, sử dụng quỷ say ngủ.

Băng vải đen rách nát quấn quanh lệ quỷ đã rách bươm, khí tức linh dị lan tràn.

Lý Quân tự tay thả tất cả lệ quỷ bị nhốt lại ra ngoài, mà sau khi thả những lệ quỷ này ra ngoài thì cũng chỉ có một mệnh lệnh duy nhất, đó chính là xử lý tên Simon trước mặt này.

“Anh muốn ôm nhau chết chùm?"

Hiện tại, con người Simon đột nhiên co rụt lại, chút lý trí còn sót lại làm hắn cảm nhận được sợ hãi.

Hình như hắn đã bị đối phương khắc chế.

Vì hắn đã chuẩn bị rất nhiều “viên đạn” cho súng săn của hắn, ước chừng có hai mươi mấy viên, nếu tất cả đều thả ra, hai mươi mấy con quỷ tấn công hắn, dù là hắn thì cũng sẽ chết.

Nhưng mà Lý Quân che giấu linh dị mục quỷ nhân của bản thân, sau khi làm súng của đối phương bị nổ nòng xong vẫn chưa từng ra tay, chính là vì sợ đối phương sẽ cảnh giác, cho nên hắn thà là chịu để sinh mệnh của bản thân gặp nguy hiểm cũng muốn chờ đợi một cơ hội như thế này, vì hắn biết nếu như để đối phương biết được tình báo về mục quỷ nhân, nhưng vậy gần như không có khả năng xử lý được đối phương, xác suất cao nhất là đối phương sẽ bỏ trốn, mà hắn và A Hồng có lẽ sẽ chết lãng phí.

Hắn không muốn tình huống tệ nhất này xuất hiện, cho nên cũng chỉ có thể làm như thế. Máu tươi sền sệt thấm ướt toàn thân Lý Quân, gương mặt được A Hồng trang điểm ra đến đang nhanh chóng biến mất.

Lần bùng nổ này đã vượt qua giới hạn linh dị mà hắn có thể sử dụng.

Nhưng mà hiệu quả cũng rất rõ ràng.

Tất cả đạn trên người Simon đều nổ tung, hơn hai mươi con lệ quỷ trào ra trực tiếp nuốt sống hắn và Lý Quân.

Mối nguy hiểm không chỉ nhắm vào Simon, mà cũng nhắm vào Lý Quân.

Các loại lệ quỷ xuất hiện, tiếng thét chói tai quỷ dị, tiếng kêu thảm đầy thê lương, xác chết thối rữa...Các loại hiện tượng linh dị xuất hiện tầng tầng lớp lớp.

Không có ai dám đến gần, nơi này đã thành công viên trò chơi mà lệ quỷ có thể tùy ý hoành hành.

Bất cứ người sống nào đến gần đều sẽ bị quỷ theo dõi và giết chết.

Các đội trưởng cũng không biết được tình hình bên phía Lý Quân, vì hiện tại tất cả mọi người đều có việc cần phải hoàn thành, không thể nào luôn để ý tình trạng của người khác.

Ngoại trừ cái này ra, Lý Quân cũng không kịp thời phát ra tin tức cầu viện.

Mà đánh nhau trong giới linh dị đều cực kỳ ngắn ngủi, dưới tình huống thật sự muốn liều mạng thì trong vòng dưới một phút chắc chắn có thể phân ra thắng bại, điều này cũng đến đến cho dù là chi viện đến rất nanh, nhưng mà đợi đến khi chạy đến nơi thì chiến đấu cũng đã kết thúc, chỉ có thể dọn dẹp chiến trường, hoàn toàn không có cách nào cứu viện kịp thời được.

Chuyện này không phải chỉ có Lý Quân là như thế, lúc trước chủ nhân trang viên bị săn giết cũng thế, mọi người cũng đều là giống nhau.

Cùng lúc đó, Dương Gian xuất hiện ở một thành phố nhỏ, quỷ nhãn của hắn hơi chuyển động, nhìn chằm chằm một người đàn ông đang đổ mồ hôi lạnh ở đối diện.

1161 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận