Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3343: Giao Tiếp

Nói xong, cơ thể Diệp Chân thật sự phóng to ra, sức mạnh linh dị nào đó ảnh hưởng cơ thể hắn, làm hắn có được một ít đặc tính vượt xa người thường.

“Thấy không?"

Sau đó, cơ thể Diệp Chân lại khôi phục lại như bình thường.

“Chỉ vậy thôi? Hết rồi?"

Dương Gian hỏi:

“Chỉ là cơ thể phóng to hơn mà thôi, hình như cũng không có gì thay đổi.

“Cậu sai rồi, sau khi cơ thể tôi phóng to ra, sức mạnh linh dị cũng mạnh hơn, tuy rằng thời gian duy trì rất ngắn, nhưng không cần phải nghi ngờ, đây cũng là một cách tăng trưởng thực lực.

Diệp Chân nghiêm túc nói.

Dương Gian không quá tin tưởng lời Diệp Chân nói.

Hắn chỉ cảm thấy Diệp Chân chỉ là mèo mù vớ được chuột chết may mắn thu hoạch được một ít sức mạnh linh dị mà thôi.

Lúc này Diệp Chân lại quay đầu nhìn về phía con quỷ đã ghép nối lại lần nữa, hiện tại con quỷ đã đứng lên, còn mở mắt ra, lộ ra nụ cười quỷ dị giống hệt như lúc nãy, đồng thời lỗ trống trước ngực cũng đã được lấp đầy trở lại, vì lúc nãy Dương Gian đã thu trường thương lại, một bộ phận thân thể bị đóng đinh cũng đã về đến cơ thể của con quỷ.

“Hiện tại tôi càng hiểu biết về con quỷ kia hơn cậu, nhược điểm của nó không phải ở đầu, cũng không phải ở ngực, mà là ở chỗ này...

Vừa dứt lại, Diệp Chân cầm thanh trường kiếm vặn vẹo kia đâm mạnh về phía trước.

Trực tiếp đâm xuyên qua bụng của con quỷ kia.

Một tiếng kêu thảm thiết quái dị quanh quẩn trong khoang thuyền tối đen.

Ngay sau đó, thân hình cao lớn kia lại tán loạn một lần nữa, giống như món đồ chơi xếp gỗ, phân tán thành nhiều khối, mỗi một khối đều đại diện cho một con lệ quỷ, mà thứ trung tâm nhất không ngờ lại là cái bụng của con lệ quỷ kia.

Cái bụng đó cũng là một con quỷ, theo cái bụng kia nhúc nhích, khung cảnh chân thật nhất cũng xuất hiện ở trước mắt của hai người.

Đó là một cái thi thể có tay chân bị bẻ gãy, trên người đầy vết thương, thi thể không lớn, chỉ cỡ một đứa bé bảy tám tuổi, Dương Gian thậm chí cũng không phân biệt được đây rốt cuộc là một cái xác chết hay là một con búp bê vải, vì thi thể rất xinh đẹp, không có bất cứ dấu vết hư thối nào, cũng không tỏa ra bất cứ mùi hôi thối của xác chết nào cả.

Nhưng mà không cần phải nghi ngờ, thứ trung tâm nhất của lệ quỷ kia chính là thứ này.

Nó có thể điều khiển các lệ quỷ khác tụ tập lại thành một con quỷ càng thêm khủng bố. Hơn nữa sau khi thi thể này xuất hiện, đầu thi thể lập tức xoay một vòng từ trước ra sau, sau đó mở to đôi mắt to đen nhánh, vẫn không nhúc nhích nhìn chằm chằm vào Diệp Chân, đồng thời miệng hơi hé mở, dường nhe muốn nói cái gì đó.

“Thứ này tà tính thật, chẳng trách người của tổ chức Quốc Vương sẽ quăng thứ này lên thuyền U Linh.

Dương Gian rùng minh, vô cùng kiêng dè đối với thứ này.

Lúc này Diệp Chân cũng hơi nhíu mày, hình như nghe được âm thanh gì đó, nhưng mà chỉ có một mình hắn nghe được âm thanh này, những người khác lại không nghe được.

Có lẽ là vì hắn đã bị con quỷ trước mắt này nhắm đến đi.

“Diệp Chân, mau tỉnh táo lại, đừng bị cái thứ này mê hoặc.

Dương Gian nhìn thấy sắc mặt Diệp Chân có chút không đúng, lập tức quát to.

Nhưng mà hiện tại Diệp Chân cũng hơi mở miệng ra, hình như muốn nói gì đó, nhưng lại không hề phát ra âm thanh, nhưng mà xem tình hình thì có lẽ đang nói chuyện với con rối xác chết trước mắt này, chỉ là không có ai biết được nội dung nói chuyện giữa hai bên.

“Thật là một tên không biết nghe lời khuyên mà"

Dương Gian lại cảm thấy đau đầu. Tên Diệp Chân này thật sự ỷ vào có kẻ chết thay nên không thèm kiêng dè thứ gì, đến cả một con rối thi thể tà tính như thế mà vẫn muốn chơi, không lẽ không sợ đùa quá trớn hay sao?"

“Yên lặng một chút, Diệp mỗ tôi không có việc gì cả, nó đang nói chuyện với tôi, tôi đang hỏi nó tình hình nơi này, để nó nói cho tôi biết bánh lái đang để ở đâu"

Diệp Chân mở miệng, hắn để lộ ra một ít tin tức, làm Dương Gian đừng càm ràm nữa.

“Muốn dò hỏi tin tức từ một con quỷ là phải trả một cái giá đắt, không cần phải tin tưởng những tin tức mà mấy thứ quỷ này nói ra.

Dương Gian lại một lần nữa nhắc nhở. Cảnh này giống như đã từng quen biết, cực kỳ giống như lúc trước khi hắn hỏi giấy da người.

“Tôi có thể nhìn ra được nó vẫn rất phối hợp với Diệp mỗ tôi, có lẽ là đã bị Diệp mỗ tôi hàng phục rồi, để tôi tiếp tục nói chuyện với nó.

Diệp Chân cũng không nghe lời khuyên của Dương Gian, sau khi nói xong lại tiếp tục hé miệng, im lặng không phát ra tiếng động tiếp tục nói chuyện với con rối thi thể trước mắt.

Dương Gian thấy tình huống như thế cũng không lại khuyên nhủ thêm, nếu Diệp Chân muốn giao tiếp với quỷ thì cứ theo hắn đi, hi vọng hắn thật sự có thể hỏi ra thứ gì đó.

Cho nên, con rối thi thể quỷ dị và Diệp Chân đứng đờ ra tại chỗ không nhúc nhích, hai bên cùng há miệng, cũng không biết đang nói cái gì, nhưng mà nhìn khẩu hình để phán đoán, Dương Gian cảm thấy bọn đều đang nói cùng một câu nói, hơn nữa nói cực kỳ đơn giản.

"A ba..a ba..a ba..."

1106 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận