Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3594: Đốt Sạch

Ngay sau đó, mấy thi thể ở gần đó đột nhiên bốc cháy, ngọn lửa mang theo màu xanh nhạt.

Quỷ hỏa âm u bốc cháy phát ra tiếng nổ lách tách, hơn nữa mấy bộ thi thể kia lại còn đang bắt đầu vặn vẹo giãy dụa đầy đau khổ bên trong ánh lửa, giống như đang hứng chịu đau đớn cực lớn nào đó.

“Thi thể bị linh dị xâm chiếm, còn không đến mức trở thành quỷ nô, hơn nữa cái thứ như thế này có còn... rất nhiều"

Dương Gian mở quỷ nhãn, tùy ý nhìn lướt qua xung quanh.

Nhưng mà không bao lâu sau, hắn lại từ từ nhắm mắt lại.

Bởi vì hắn nhìn thấy rất nhiều khung cảnh quỷ dị lại đây bi thảm, nhiều đến mức hắn không nỡ nhìn.

Mà cái này chỉ là do một lệ quỷ tạo thành.

“Đốt sạch toàn bộ đi Dương Gian than nhẹ.

Ngay sau đó, cao ốc, cửa hàng, đường phố, thậm chí đến cả mặt đường cũng bị quỷ hỏa đốt cháy.

Một ngọn lửa linh dị cực lớn đột ngột xuất hiện, lan tràn rộng rãi bên trong khu vực bị phong tỏa này, toàn bộ nơi đây đều trở nên sáng trung, bởi vì có quá nhiều củi, cho nên quỷ hỏa mới có thể cháy lớn đến thế này.

Hiện tượng đặc biệt như thế này cũng hấp dẫn sự chú ý của không ít người bên trong thành phố. “Đó là khu vực linh dị bị phong tỏa, đừng nói là lại có lệ quỷ xuất hiện đó nha?"

Bọn họ nhìn ngọn quỷ hỏa âm u kia, vô cùng hoảng sợ, thậm chí đã chuẩn bị đánh thức người nhà đang ngủ sau, chuẩn bị rời khỏi nơi này, không ai có thể khẳng định được ngọn lửa quỷ dị cực lớn kia có thể lan đến khu vực bản thân đang ở hay không, hơn nữa càng không biết bị ánh lửa kia đốt phải bản thân có bị giết chết hay không. Theo quỷ hỏa bốc cháy, bên trong ngọn lửa còn truyền đến đủ loại tiếng hét chói tai quái dị, giống như tiếng kêu thảm thiết của một người trước khi chết, lại giống như tiếng lệ quỷ đang kêu rên, làm người ta sởn cả tóc gáy. “Không thể ở lại nơi này nữa, mau chạy đi"

Trên đường phố, cả gia đình vừa mới ăn trộm xong nhìn thấy tình cách cách đó không xa, sợ hãi run rẩy, điêm cuồng đầy xe đẩy chạy thoát khỏi nơi này.

Trong thời gian ngắn, vào đêm khuya tĩnh lặng, thành phố này lại bắt đầu trở nên khủng hoảng.

“Tôi là người phụ trách thành phố Đại Xương, Dương Gian, tôi đang bắt lệ quỷ, bắt đầu từ tối hôm nay trở đi, nơi đây sẽ không còn linh dị nữa.

Ngay lúc cơn khủng hoảng của người trong phố lên đến đỉnh điểm, một giọng nói đột nhiên quanh quẩn trên không trung thành phố, làm tất cả mọi người đều nghe thấy được. Sau câu nói này, cơn khủng hoảng trong thành phố lập tức lắng đọng lại.

“Người phụ trách, tốt quá, là người phụ trách của thành phố Đại Xương đến xử lý sự kiện linh dị, cuối cùng chúng ta cũng có hi vọng rồi.

“Trời đất ơi, cuối cùng cũng chờ được rồi, tôi còn tưởng sẽ không có người phụ trách nào đến quản lý thành phố này nữa chứ.

“Bắt sạch hết cho tôi, đừng buông tha bất cứ thứ quỷ quái nào cả.

Rất nhiều người hô to trong đêm đen, phát tiết sợ hãi chất chứa trong lòng bấy lâu nay, đồng thời các khu vực khác trong thành phố cũng bắt đầu sáng lên ánh đèn.

Bọn họ không biết Dương Gian, nhưng lại biết đến sự tồn tại của người phụ trách, cũng biết người phụ trách chính là người chuyên đối phó lệ quỷ, xử lý sự kiện linh dị. Trước kia bọn họ cực kỳ ước ao trong thành phố của mình cũng sẽ có một người phụ trách. Chỉ tiếc chờ mong mãi vẫn không có ai đến, nếu không cũng sẽ không có nhiều người dân trong thành phố Đại Sơn dọn nhà đi như thế.

“Dương Gian? Đùa gì thế, quỹ nhãn Dương Gian trong lời đồn sao lại xuất hiện trong thành phố này? Không phải hắn đã mất tích gần nửa năm rồi sao? Rất nhiều người đều nói hắn đã chết.

Mà bên trong một tòa cao ốc ở thành phố Đại Sơn, một ngự quỷ nhân nghe được giọng nói này xong lập tức ngẩn người.

Tuy rằng hắn chỉ là một người mới, vừa tiến vào giới linh dị không được bao lâu nhưng cũng biết đến sự tồn tại của Dương Gian.

“Có lẽ là có ai đó mạo danh hắn đi"

Ngự quỷ nhân này thầm đoán trong lòng.

Nhưng mà hắn nhìn ngọn lửa lớn đang bốc cháy hừng hực như muốn xông thẳng tận trời ở đằng xa, trong mắt lóe lên chút kinh ngạc.

Dường như ngọn lửa này có thể thiêu đốt linh dị.

Cách xa như thế mà hắn còn cảm thấy làn da bỏng rát đau đớn, nếu lại đến gần thêm chút nữa, hắn thậm chí nghi ngờ không biết có khi nào cơ thể của hắn cũng sẽ tự bốc cháy lên luôn không. “Ngọn lửa này không phải là linh dị của khu phong tỏa kia, đó là sức mạnh linh dị của chính Dương Gian... nhưng mà thật sự có ngự quỷ nhân có thể tạo ra ngọn lửa linh dị để thiêu đốt một khu vực thành phố như thế này sao?"

Hắn đứng từ xa quan sát đã thấy hoảng sợ, trong lòng không thể nào tưởng tượng được sẽ còn có loại người có thể khống chế loại sức mạnh linh dị thuộc trình độ này. Nếu như hắn có được sức mạnh linh dị cao như thế này, vậy còn sợ lệ quỷ gì nữa chứ. “Trời đất ơi, ngọn lửa vẫn còn đang lan tràn, nó đang mở rộng phạm vi, hắn định đốt sạch thành phố này hay sao?"

Ngự quỷ nhân này đã không dám xem tiếp nữa, hắn cảm giác bầu không khí ở xung quanh bắt đầu trở nên khôn nóng, hắn phải rời xa một chút rồi, nếu không hắn sẽ không thể nào chịu nổi.

Loại sức mạnh linh dị thuộc trình độ này chẳng khác nào một thiên tai.

1088 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận