Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3604: Là Người Hay Lệ Quỷ

Tôn Thụy nói:

“Ngự quỷ nhân như đội trưởng Dương cũng chỉ yên lặng chừng nửa năm, thời gian bọn họ ngủ say còn dài hơn cả cậu, cho nên tôi kết luận cơ hội sống sót của bọn họ là cực kỳ mong manh, nhưng dù sao cũng nên ôm một chút ít hi vọng, cho nên tôi vẫn không hề đụng đến nấm mồ này.

“Chưa chắc là đã chết, có lẽ chỉ đang rơi vào một loại cân bằng vi diệu nào đó, nói không chừng cần có nhân tố từ bên ngoài nào đó phá vỡ mới được.

Dương Gian nói.

“Đào bọn họ ra đi, tranh thủ hiện tại có tôi ở đây.

Trong mắt Tôn Thụy lộ ra vẻ kinh hãi:

“Lỡn như bọn họ còn sống, làm như thế này có khả năng sẽ hại chết hai người bọn họ.

“Hại chết thì hại chết đi, nếu bọn họ không thể góp chút sức lực cho thời đại này, lại chờ mấy năm, hoặc mười mấy năm sau mới tỉnh lại thì còn có ý nghĩa gì nữa chứ? Hơn nữa chúng ta đã cho hai người bọn họ quá đủ thời gian rồi"

Dương Gian đứng dậy, thái độ rất kiên quyết.

Cuối cùng Tôn Thụy cũng chỉ đành gật đầu:

“Tôi biết rồi"

Thời đại này quá thiếu người, nếu không hôm nay Dương Gian cũng sẽ không quyết định đào mộ lên.

“Nếu lệ quỷ khôi phục, tôi sẽ giải quyết.

Dưới chân Dương Gian bắt đầu tràn ra từng vũng nước màu đỏ, sau đó thanh trường thương quen thuộc của hắn cũng từ từ trồi lên mặt nước.

“Dù sao cũng là quỷ sai, phải nên cẩn thận một chút.

Tôn Thụy cũng đứng lên, bắt đầu chuẩn bị đào mộ.

Hắn không cần đích thân ra tay, chỉ cần khống chế bưu cục quỷ dời phần đất bên trên nấm mồ này đi là được rồi.

Mặt đất dần dần lún xuống, xung quanh bắt đầu đong đưa.

Nấm mồ nhô lên cao kia nhanh chóng sụp xuống, từng đống đất mồ cũ kỹ lần lượt biến mất khỏi tầm mắt.

Chỉ trong chốc lát, nấm mồ chỉ còn dư lại một đống đất nhỏ.

Mà bên trong đống đất kia, có hai thi thể đang dần dần xuất hiện, nhưng mà trên mặt hai thi thể này vẫn bị một lượng lớn bùn đất bao phủ, nhưng chỉ cần thông qua cách ăn mặc và chiều cao là có thể phân biệt ra được, thi thể nằm bên ngoài rìa là Phùng Toàn, còn thi thể nằm ở bên trong cùng chính là Vệ Cảnh có danh hiệu quỷ sai. Chỉ là hiện tại hai thi thể này đều không có bất cứ động tĩnh gì, giống như đã rơi vào ngủ say. Ngoại trừ việc này ra, hai thi thể này đã bị chôn vùi hơn nữa năm nhưng lại không có bất cứ dấu hiệu hư thối nào cả.

Giờ phút này Dương Gian bước từng bước một sang, hắn duỗi tay phất đống bùn đất bao phủ trên gương mặt hai người ra.

“Sao rồi, đội trưởng Dương?"

Tôn Thụy có chút tò mò hỏi.

“Không có triệu chứng sinh mệnh, nhưng mà vẫn còn cần phải quan sát thêm, có một số ít ngự quỷ nhân sau khi trở thành dị loại rồi cũng sẽ không có dấu hiệu sinh mệnh, cần phải chờ thi thể thức tỉnh mới có thể phán đoán chính xác được bọn họ là người hay là lệ quỷ"

Dương Gian nói.

Đất mồ kỳ lạ này có thể chôn cất lệ quỷ, làm lệ quỷ rơi vào ngủ say, hiện tại đất mồ bị đào ra rồi, cũng có nghĩa hai người Phùng Toàn và Vệ Cảnh đã không còn bị hạn chế nữa. Lúc này hai người bọn họ chỉ có hai kết quả, một là thức tỉnh thành công, hai là lệ quỷ khôi phục. Giờ phút này Dương Gian đang đứng ở một bên, chờ động tĩnh của hai người, hắn đã chuẩn bị sẵn sàng có thể ra tay bất cứ lúc nào, nhất là Vệ Cảnh có danh hiệu quỷ sai, người này có uy hiếp rất lớn, một khi có dấu hiệu lệ quỷ khôi phục là hắn sẽ không chút do dự đóng đinh đinh quan tài lên, không cho hắn ta có cơ hội gây thêm phiền phức nào.

Tôn Thụy cũng ở bên cạnh nhìn, hiện tại ông cũng rất tò mò không biết hai người kia rốt cuộc là còn sống hay đã chết.

Thời gian dần dần trôi qua.

Xung quanh bắt đầu xuất hiện dị thường.

Rõ ràng căn phòng còn đang rất sáng sủa lại đột nhiên không biết vì sao mà trở nên tối xuống, dường như có một lớp bóng đen đang dần dần ngưng tự thành hình.

“Là linh dị của quỷ sai đang ảnh hưởng đến xung quanh.

Dương Gian hơi đảo mắt, lập tức biết được là có chuyện gì.

Hắn đã tiếp xúc với quỷ sai rất nhiều lần, khá quen thuộc với loại sức mạnh linh dị này.

Hơn nữa sau khi nói xong những lời này, ánh sáng xung quanh lại tối đi xuống thêm vài độ, Dương Gian và Tôn Thụy giống như đang ở bên trong đêm tối, chỉ có thể dựa vào ánh sáng mỏng manh do đèn điện truyền đến để nhìn thấy rõ tình hình xung quanh.

“Nếu cứ tiếp tục như thế mãi, quỷ vực của quỷ sai sẽ hình thành, đến lúc đó nếu Vệ Cảnh bị lệ quỷ khôi phục thì sẽ rất khó bắt giữ được"

Tôn Thụy chống gậy, vô cùng bình tĩnh, chỉ cần hắn ở trong bưu cục quỷ này là sẽ không chết được, không cần lo lắng cho sự an toàn của bản thân.

Hắn chỉ lo lắng là sau khi quỷ sai thức tỉnh rất khó đối phó, lỡ như trốn ra khỏi bưu cục quỷ thì phiền phức to.

“Yên tâm, tôi ở chỗ này, sẽ không xuất hiện rối loạn gì.

Giờ phút này, Dương Gian hơi chuyển động quỷ nhãn.

Bóng tối ở xung quanh không thể ảnh hưởng đến hắn.

Tôn Thụy gật đầu rồi lại không nói thêm gì nữa, dù sao ở thời đại này, nếu đến cả Dương Gian cũng không thể đối phó được quỷ sai, vậy thì không còn ai có thể đối phó được. Nhưng mà không bao lâu sau, lại có dị thường xuất hiện.

Trong bóng đêm, một khí tức âm lãnh từ bốn phương tám hướng truyền đến, đó là một vùng sương mù dày đặc xen lẫn bên trong đêm đen, hơn nữa làn sương mù này đến rất nhanh, chỉ trong vòng vài giây cũng đã bao phủ toàn bộ đại sảnh, nếu không phải Tôn Thụy có thể phong tỏa khu vực này, có lẽ làn sương mù dày đặc này đã lan tràn ra khắp toàn bộ bưu cục quỷ rồi.

“Đây là linh dị của Phùng Toàn, quỷ vụ, xem ra không chỉ có linh dị của Vệ Cảnh xuất hiện, Phùng Toàn cũng bắt đầu không an phận rồi, lại cho bọn họ thêm ba phút, nếu đến lúc đó bọn họ vẫn còn chưa tỉnh lại thì tôi cũng chỉ có thể coi bọn họ như lệ quỷ mà xử lý.

Dương Gian nghiêm túc nói.1100 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận