Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3249: Hơi Đơn Sơ

Lúc này, cao ốc Ninh An vẫn chưa hề bị phong tỏa, còn cho phép người khác ra vào, nhưng mà người ra vào cao ốc Ninh An vĩnh viễn cũng không có cách nào đi vào trong thế giới trong gương.

Chỉ có người đặc biệt mới được Lâm Bắc sàng lọc cho đi vào.

“Dương Gian, Vương Sát Linh đến rồi, hắn đã trở thành ngự quỷ nhân, mùi hương trên người không được đúng lắm."

Ánh mắt Lâm Bắc hơi động, cảm giác được một người quen đi vào cao ốc này.

Hà Nguyệt Liên hỏi:

“Ở trong này mà cũng có thể ngửi được mùi của hắn sao?"

“Ngự quỷ nhân rất dễ dàng phân biệt ra được người nắm giữ linh dị và người bình thường, đây chỉ là chuyện nhỏ, cô tiếp xúc nhiều thêm vài lần là có thể dễ dàng nhận ra.

Lâm Bắc nói, hắn biết Hà Nguyệt Liên không phải cố ý muốn trào phúng hắn, vì Hà Nguyệt Liên thật sự là một người mới, có rất nhiều thứ không biết, tuy rằng lúc trước có Tôn Thụy dạy, nhưng mà trình độ của Tôn Thụy cũng chỉ đến thế, không có được kinh nghiệm phong phú như đội trưởng.

“Tôi còn tưởng hắn đồng ý nhanh như thế chắc chắn là vì trong lòng còn có tính toán khác, không ngờ thật sự đi đến bước đương này, làm tôi có chút kinh ngạc.

Ánh mắt Dương Gian bình tĩnh nói.

“Đúng là Vương Sát Linh đồng ý rất nhanh gọn, tôi cũng nghi ngờ hắn muốn giở trò gì đó, xem ra hắn đã làm một quyết định rất chính xác.

Lâm Bắc cũng đồng ý.

Lúc này, Vương Sát Linh và những người khác cùng nhau đi vào cao ốc Ninh An, nhưng mà hắn vừa đi vào cao ốc là lập tức phát hiện tất cả cảnh vật trong đại sảnh đều thay đổi, những người xung quanh đều biến mất, cả tòa cao ốc yên lặng đến có chút quỷ dị, thậm chí đến cả bố cục của cao ốc cũng thay đổi, có rất nhiều nơi trở nên lạ lẫm.

Nhưng mà thứ bắt mắt nhất vẫn là cái thang máy sặc sở ánh đèn đang mở cửa kia, thang máy này đi thẳng đến tầng cao nhất, không hề dừng lại giữa đường.

“Đây không phải là hiện thực.

Vương Sát Linh híp mắt, ngẩng đầu nhìn về phía đỉnh đầu.

Giống như đang ngửa mặt nhìn lên bầu trời, ở nơi cao tít gần như sắp không nhìn thấy được kia, có một tầng lầu cực kỳ bắt mắt, được ánh đèn bao phủ, sáng rực.

“Là Dương Gian làm sao?"

Hắn mang theo thắc mắc này đi vào bên trong cái thang máy ở phía trước.

Vừa mới đi vào, thang máy đóng cửa lại, sau đó dùng tốc độ khó có thể tưởng tượng được mà đi lên trên.

Chỉ trong chốc lát, cửa thang máy lại mở ra lần nữa, lúc này đã đi đến tầng cao nhất của cao ốc. Vương Sát Linh đi ra ngoài, hắn mới phát hiện ra đây là một tầng trống rỗng, rõ ràng sẽ có vẻ cực kỳ tối tăm, nhưng mà ánh mắt trời ở xung quanh lại tự động tập hợp lại giống như đèn pha, làm cho phòng khách tổ chức cuộc họp trở nên vô cùng lóng lánh. “Hoan nghênh đi vào thế giới của tôi"

Lâm Bắc vuốt đầu trọc nhếch miệng cười nói:

“Có hài lòng với sảnh lớn tổ chức cuộc họp do tôi sắp xếp không? Vốn tôi còn muốn làm lố hơn chút nữa, đặt chỗ này ở trên tầng mây, kết quả Dương Gian cảm thấy làm vậy lố quá, tôi cũng chỉ có thể bỏ suy nghĩ này đi"

“Không tệ lắm, nhìn giống như ở trong cao ốc Ninh An, trên thực thế lại cũng không phải ở trong hiện thực, rất bí ẩn"

Vương Sát Linh nâng kính mắt nói.

“Nón của anh có hơi xấu"

Hà Nguyệt Liên nhìn chằm chằm cái nón trên đầu hắn.

Dương Gian cũng quan sát:

“Điều khiển một con quỷ, lại phối hợp thêm một vật phẩm linh dị, có hơi cực đoan, chuyện này sẽ tạo thành gánh nặng rất lớn đối với cơ thể anh, nếu không đạt đến cân bằng thì tốc độ khôi phục lại sẽ rất nhanh.

Hắn lập tức nhìn ra con quỷ mà Vương Sát Linh điều khiển và cái nón đội trên đầu kia, một cái bảo vệ cơ thể, một cái bảo vệ ý thức.

Nhưng mà hai thứ này hoàn toàn không có cách nào giữ vững cân bằng, dưới tình huống lệ quỷ sống lại, ý thức và thân thể của hắn sẽ bị ăn mòn cùng một lúc.

Nói đơn giản nhất thì Vương Sát Linh làm như thế sẽ không thể sống được quá lâu.

Gương mặt Vương Sát Linh không chút cảm xúc nói:

“Nếu trận tấn công này của tổ chức quốc vương không đi qua, tất cả chúng ta đều không có tương lai, đã vậy thì cần gì phải tiếc cái mạng của tôi chứ? Nếu có thể sống qua lần này, tôi tin chắc tổng bộ sẽ tự nghĩ cách kéo dài tính mạng cho tôi, làm tôi tiếp tục sống, Dương Gian, cậu nói có đúng không?"

Nếu hắn đứng về phe tổng bộ vậy thì hoàn toàn bày tỏ suy nghĩ, sẽ không che giấu gì nữa.

Ánh mắt Dương Gian khẽ nhúc nhích, hắn nói:

“Anh là đội trưởng, tổng bộ sẽ không trơ mắt nhìn anh chết vì lệ quỷ khôi phục, đương nhiên, điều kiện tiên quyết là anh chứng minh được giá trị của mình, để tổng bộ cảm thấy trả giá vì anh là xứng đáng"

“Yên tâm, tôi đã hiểu.

Vương Sát Linh gật đầu, hắn tìm một góc ngồi xuống.

Dương Gian nhìn nhìn, cũng không nói gì nữa, chỉ thu hồi ánh mắt, cũng không có địch ý với hắn. Nếu lần này Vương Sát Linh thật sự định liều mạng với quốc vương, hoặc là thành công săn giết một vị quốc vương, vậy thì hắn cũng sẽ không keo kiệt, sau này sẽ cho Vương Sát Linh một con đường sống, dù sao hiện tại trong tay hắn còn có hai liều thuốc Đông y chưa sử dụng, đây chính là lần trước ông chủ tiệm thuốc đưa cho hắn.

1146 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận