Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3543: Gian Thương

“Xem ra không thể mua được một cái quan tài với giá mười đồng tiền rồi, cần phải bỏ thêm tiền, đúng không?"

Cuối cùng Dương Gian cũng đã hiểu ý của cái tiệm bán quan tài này.

Vòng vo nửa ngày, thì ra là muốn lên giá. Mười đồng một cái quan tài chỉ là rao hàng, hấp dẫn mời khách vào tiệm, chờ đến khi khách hàng thật sự muốn mua thì mới phát hiện bỏ mười đồng tiền là không thể nào mua được, cái quan tài nào cũng đều bị đặt trước hết rồi.

“Tôi cần phải trả thêm bao nhiêu tiền.

Dương Gian cố kềm cảm giác không vui, kiên nhẫn hỏi.

Giọng nói bên trong cửa hàng bán quan tài lại trả lời:

“Vị khách đầu tiên đã thanh toán bảy đồng làm tiền đặt cọc, cậu phải trả số tiền cao hơn con số này"

Bảy đồng?

Nói cách khác, Dương Gian ít nhất phải bỏ thêm một đồng nữa mới được, như vậy giá của một cái quan tài màu đỏ lại quay trở về mười tám đồng.

Khoan đã.

Dương Gian nhanh chóng phát hiện ra một điểm không thích hợp khác.

Tiền quỷ trong tay hắn đều có mệnh giá là ba đồng và bảy đồng, nếu tăng lên thêm một đồng thì không có cách nào trả được, chỉ có thể bỏ thêm ba đồng, tổng cộng chi trả hai mươi đồng, đến lúc đó sẽ để tiệm bán quan tài thối trở về hai đồng.

Nhưng tiền quỷ có mệnh giá hai đồng không?

Nếu như không có, vậy có phải có nghĩa là cái cửa hàng bán quan tài này không có ý định thối lại tiền lẻ, trực tiếp nuốt luôn hai đồng của hắn?

Chiêu trò lừa đảo.

CMN tất cả đều là chiêu trò lừa đảo, đây không phải là một cửa hàng bán quan tài chính thống, đây rõ ràng là cửa hàng buôn bán gian dối.

Chẳng trách lần trước ông chủ cửa hàng bán thuốc Đông Y đã đề nghị nếu hắn có năng lực thì đi ăn cướp tiệm bán quan tài này đi, xem ra ông chủ tiệm thuốc cũng đã biết cái cửa hàng bán quan tài này không phải thứ tốt lành gì, nếu như nó cũng làm ăn buôn bán đàng hoàng, không lừa già dối trẻ như tiệm bán đồ hàng mã thì làm sao sẽ có người xuất hiện ý định muốn đi ăn cướp nó chứ.

Cuộc đời này Dương Gian ghét nhất chính là loại người buôn bán gian trá, ra giá cắt cổ người khác, cho nên hiện tại hắn lập tức có ý định đốt quách cái tiệm bán quan tài này.

Nhưng nghĩ đến bản thân đang gặp nguy hiểm lệ quỷ khôi phục, hắn tạm thời cố nhịn cơn giận này lại.

“Tôi ra giá hai mươi đồng, bán cái quan tài màu đỏ son này cho tôi đi Dương Gian không còn cách nào khác, chỉ có thể thò tay vào túi lấy thêm mười đồng nữa.

“Đồng ý!"

Giọng nói bên trong cửa tiệm bán quan tài này lập tức vang lên, dường như có vẻ vô cùng sốt ruột vội vàng.

Mặt Dương Gian đen xì, cảm giác đã bị tên gian thương này làm thịt, cảm giác cực kỳ xót ruột.

Hắn chỉ có thể tự an ủi bản thân, chờ sau khi hắn giải quyết xong vấn đề lệ quỷ khôi phục rồi sẽ quay về tìm cái cửa hàng bán quan tài này tính sổ rõ ràng.

Ngay lúc hắn đang suy nghĩ như thế, giọng nói kia lại vang vọng bên trong cửa tiệm lần nữa:

“Một cái quan tài màu đỏ giá hai mươi đồng, nhưng cậu còn phải trả thêm bốn đồng tiền phí nâng quan Phí nâng quan?

Hơn nữa còn đến bốn đồng?

Không ngờ cái tiệm bán quan tài này còn định cắt cổ vòi Dương Gian thêm sáu đồng nữa.

Vì không thể nào trả bốn đồng được, chỉ có thể trả hai tờ tiền quỷ mệnh giá ba đồng.

Sau khi Dương Gian trở thành ngự quỷ nhân, tình cảm của hắn trở nên lạnh nhạt rất nhiều, nhưng giờ phút này vẫn bị chọc tức nổi lên lửa giận.

Hắn sa sầm mặt không nói một lời, chỉ yên lặng cất hai mươi đồng tiền quỷ đang cầm trong tay lại, sau đó nắm chặt trường thương màu đỏ, đồng thời xung quanh bắt đầu xuất hiện từng ngọn quỷ hỏa âm u. Tuyệt đối không thể chiều theo ý cái tiệm gian thương này nữa, hôm nay nhất định phải xử đẹp nó.

Cuối cùng Dương Gian cũng không chịu đựng nổi hành vi liên tục lên giá của cửa hàng làm ăn gian dối này nữa, hắn cảm thấy nếu hắn thật sự muốn bỏ tiền để mua một cái quan tài về thì có lẽ cho dù có xài hết tiền trong tay cũng không đủ, nếu đã là như thế, vậy hắn cũng ngứa mắt cái tiệm này nãy giờ rồi.

Giờ phút này, quỷ hỏa âm u đang lan tràn trong cửa hàng bán quan tài, gần như chỉ trong chốc lát, quỷ hỏa đã bao phủ toàn bộ tiệm.

Hiện tại, ánh đèn dầu ngả màu vàng cũng đã bị nhuộm thành màu của quỷ hỏa, đứng từ xa nhìn lại, cửa hàng bán quan tài này giống như đã bị quỷ hỏa đốt trọi.

Xuất phát từ mục đích cá nhân, Dương Gian cố ý khống chế quỷ hỏa né tránh mấy cái quan tài trong cửa tiệm, để tránh cho chúng nó bị quỷ hỏa đốt mất.

“Cậu định ra tay thật sao?"

Lâm Uẩn Huy đứng ở bên cạnh quan sát cảm thấy có chút kinh ngạc, dường như không ngờ Dương Gian sẽ lỗ mãng như thế, hơi không vừa ý là lập tức sử dụng sức mạnh linh dị ngay bên trong cửa hàng bán quan tài. Sắc mặt Dương Gian vẫn cứ âm u như cũ:

“Tôi không có thói quen xa hoa phung phí cho người khác ăn lời cắt cổ, nếu cái tiệm bán quan tài này muốn làm gian thương thì cũng phải nhìn xem nó có năng lực đó hay không, hơn nữa lúc trước tôi cũng đã nói, tôi từng có ý định đi cướp tiệm quan tài, đừng nói là cô cho rằng tôi chỉ là nói chơi cho vui thôi đấy?"

1145 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận