Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3571: Quỷ Sai

“Lỡ như cô chiêu quỷ làm Dương Gian thức tỉnh, cô không sợ sẽ bị hắn xử lý ngay lập tức sao? Đến nỗi Dương Gian còn sống hay đã chết, thời gian sẽ chứng minh mọi chuyện, cô sốt ruột như thế làm gì, cô có bí mật gì đó không dám cho ai biết sao?"

“Đồng Thiến, anh nói nhảm nhiều quá. Giọng điệu của Hà Nguyệt Liên đột nhiên trở nên dữ tợn.

Ngay sau đó, tro giấy xám trắng lập tức từ trên trời rơi xuống, thế giới xung quanh cũng dần dần trở nên quỷ dị, làm cho người ta cảm thấy cực kỳ không chân thật, giống như đang dần dần rời khỏi hiện thực, sắp sửa bị kéo vào một khu linh dị không biết tên nào đó.

Lý Dương không nói lời nào, chỉ nhìn đăm đăm vào Hà Nguyệt Liên.

Hắn biết, nếu đánh nhau với Hà Nguyệt Liên thì không thể chần chừ, nhất định phải dùng tốc độ nhanh nhất sử dụng sức mạnh linh dị mạnh nhất của bản thân, lại phối hợp với Đồng Thiến, chỉ khi làm như thế mới có được một ít cơ hội chiến thắng cô, nếu như cứ do dự mãi, nói không chừng sẽ không có bất cứ cơ hội nào. “Cô không màng đại cục, tùy ý làm bậy, có lẽ liều mạng xử lý cô ở nơi đây cũng là một sự lựa chọn không quá tệ."

Giờ phút này, Đồng Thiến hơi xoay cổ, một gương mặt quỷ đã đổi đến phía chính dịa.

Gương mặt quỷ này được trang điểm rất đậm, nét vẽ đã thay đổi vẻ ngoài của mặt quỷ, làm gương mặt quỷ dị lúc đầu biến thành một gương mặt rất quen thuộc.

Đó là Vệ Cảnh có danh hiệu quỷ sai.

Chưa dừng lại ở đó.

Gương mặt quỷ còn lại của Đồng Thiến cũng được trang điểm đậm không kém, đồng thời không biết từ lúc nào mà trên tay hắn cũng đã đeo một chiếc nhẫn kỳ lạ.

Cái nhẫn kia trắng tinh, giống như được mài giũa từ một khúc xương.

Đây là nhẫn quỷ - một vật phẩm linh dị.

Sau khi đeo nó lên, chỉ cần xung quanh có nhiều hơn hai người, vậy thì người đeo nó sẽ không bị phát hiện ra.

Lúc này Đồng Thiến đang nhanh chóng tiếp cận Hà Nguyệt Liên, đồng thời ánh sáng xung quanh cũng bắt đầu tối xuống, một vùng bóng tối lấy hắn làm trung tâm bắt đầu khuếch trương lan rộng ra bốn phương tám hướng. Tro giấy xám xịt lại không có cách nào ăn mòn bóng đen này.

Lý Dương không nói một lời, hắn chỉ nắm chặt cái móc sắt đã rỉ sét bước vào bên trong bóng đêm, lẫn vào bên trong đó, sẵn sàng câu đi hồn của Hà Nguyệt Liên bất cứ lúc nào.

Chỉ cần tìm được bản thể của cô, vậy thì chưa chắc là không có có cơ hội thành công.

Nhưng mà ngay lúc đôi bên đang giằng co chuẩn bị nhào lên đánh nhau.

Hồ máu vốn đang sủi bong bóng ùng ùng đột nhiên phát ra tiếng nổ cực lớn, nước hồ màu đỏ tươi nổ tung, giống như có thứ gì đó từ bên trong xông ra.

"Hừm?"

Hà Nguyệt Liên đang chiêu quỷ lập tức giật mình hoảng sợ, cô còn tưởng là Dương Gian xông ra ngoài.

Nhưng mà cô lại nhanh chóng phát hiện ra không đúng.

Thứ lao ra khỏi hồ máu lại là một con quỷ cẩu đen thui, cơ thể cực kỳ to lớn.

Quỷ cẩu vừa xuất hiện đã lập tức nhào về phía Hà Nguyệt Liên, nhưng mà nó còn chưa kịp tiếp xúc đến cơ thể của cô thì đã hoàn toàn biến mất khỏi tầm mắt.

Ngay sau đó.

Hà Nguyệt Liên lập tức cảm giác được cơn buồn ngủ không thể nào chống cự được.

Không chỉ riêng cô mà đến cả Đồng Thiến và Lý Dương ở bên cạnh cũng cảm nhận được điều khác thường này.

“Là quỷ mộng"

Lý Dương lập tức có phản ứng.

Nhưng mà loại linh dị chuyên tấn công vào ý thức như thế này là không thể nào ngăn cản được.

Gần như chỉ trong chốc lát.

Ý thức của ba người đã ngủ say, bọn họ cùng nhau bị kéo vào trong thế giới của quỷ mộng.

“Đến cả mình cũng không thể nào cản được loại linh dị này sao?"

Hà Nguyệt Liên vừa tiến vào trong thế giới của quỷ mộng lập tức hốt hoảng bất an, cô nhìn xung quanh, phát hiện bản thân đang ở trong một thôn xóm yên tĩnh, mà cô cũng không còn mặc áo cưới đỏ nữa, dường như cô đã khôi phục thân phận người thường.

Lý Dương lại có vẻ rất bình tĩnh, hắn nói:

“Đừng căng thẳng, Hà Nguyệt Liên tự mình hại mình rồi, chiêu quỷ cuối cùng lại gọi quỷ cẩu của đội trưởng ra tới, hiện tại chúng ta đều đã tiến vào thế giới của quỷ mộng, bên trong thế giới này, tất cả mọi người đều sẽ là người thường, không có được bất cứ sức mạnh linh dị nào cả, nhưng điều cần phải chú ý chính là, nếu chúng ta chết ở trong thế giới này thì ý thức ở bên ngoài của chúng ta cũng sẽ biến mất.

“Thì ra là thế, nếu là vậy thì chúng ta chiếm ưu thế rất lớn.

Đồng Thiến nở nụ cười, hắn nhìn về phía Hà Nguyệt Liên cách đó không xa.

Nếu bàn về kỹ năng vật lộn đánh nhau thì một mình hắn có thể xử ba người như Hà Nguyệt Liên.

Hiện tại Hà Nguyệt Liên chỉ là một cô gái xinh đẹp bình thường mà thôi, ở chỗ này, cô không phải là đối thủ của hắn.

1046 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận