Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3294: Tranh Giành

Lục Chí Văn cũng nói:

“Nếu đến lúc thật sự cần người thì tôi cũng đồng ý việc thả Trương Tiện Quang ra, nhưng điều kiện tiên quyết là Dương Gian cậu có thể thuyết phục được hắn.

“Tôi sẽ xử lý việc này, tiếp theo thảo luận chuyện khác đi, trận chiến hôm nay đã kết thúc, mọi người đều biết rõ tổn thất và thu hoạch của chúng ta, sau lần tổn thất này, tổ chức Quốc Vương chắc chắn sẽ ngoan ngoãn lại một chút, nhưng cùng lúc đó, lần chạm trán tiếp theo cũng sẽ càng thêm thảm thiết.

Dương Gian ngồi trên ghế, bình tĩnh mở miệng nói:

“Hơn nữa, kế hoạch thuyền U Linh cũng đã triển khai được ba ngày, nói cách khác, khoảng ba ngày nữa thuyền U Linh sẽ cập bến, cùng lúc đó, đối phương cũng sẽ bắt đầu lần tấn công tiếp theo, bởi vì trong những ngày tiếp theo này, tổ chức Quốc Vương cũng cần phải tăng thêm nhân số giống như chúng ta để chuẩn bị chiến tranh, cho nên tôi cho rằng trước khi thuyền U Linh cập bến, đối phương sẽ không có hành động quá mức gì?

“Tôi cũng đồng ý với quan điểm này. Lần này đối phương lại bị thiệt lớn, đã biết tất cả đội trưởng chúng ta đã tập họp lại, hơn phân nửa là họ sẽ không hành động thiếu suy nghĩ, nếu còn muốn thắng, cũng chỉ có thể đối đầu trực diện, lúc đó sẽ so thực lực của đôi bên"

Lục Chí Văn gật đầu nói.

“Cho nên trong mấy ngày kế tiếp, chuyện duy nhất mà chúng ta phải làm chính là cố gắng gia tăng thực lực của phe mình lên"

Mà trong lúc họ mở cuộc họp, ở một nơi khác, tổ chức Quốc Vương cũng mở họp, họ cũng đang thảo luận chuyện xảy ra ngày hôm nay.

Người truyền giáo ngồi phía sau một cái bàn họp cực lớn, sắc mặt vô cùng khó coi, ánh mắt hắn âm trầm, tâm trạng bực bội, bởi vì hành động lần này là kế hoạch của hắn, vốn là định thừa lúc đội trưởng còn chưa tập họp đánh cho đối phương một đòn đau, làm cho đối phương rời khỏi trận chiến này trước khi thuyền U Linh cập bến.

Nhưng lần này chẳng những không thể săn giết được các người phụ trách, mà còn thiệt hại mất vài tên quốc vương. Càng không biết tổn thất bao nhiêu tiểu đội ngự quỷ nhân, tuy rằng phần lớn ngự quỷ nhân chết đi đều là thành viên vòng ngoài, nhưng mà cũng có một ít ngoại lệ, là thành viên quan trọng của tiểu đội quốc vương. “Hành động này quá sơ suất, rõ ràng đối phương đã chuẩn bị sẵn sàng từ trước, chúng ta vừa hành động là bên kia trả đòn lại ngay. Chuyện săn giết người phụ trách này đúng là một trò hề, chuyện chính xác nhất mà anh đã làm chính là ra lệnh rút lui rất nhanh, nếu không chúng ta còn sẽ tổn thất lớn hơn nữa.

Một người đàn ông nước ngoài mặc áo vest, đội mũ không thèm nể mặt mà chỉ trí người truyền giáo liên hồi. Sắc mặt người truyền giáo âm trầm, không nói gì.

Người đàn ông đội mũ lịch thiệp kia lại tiếp tục nói: “Anh phải chịu toàn bộ trách nhiệm cho chuyện ngày hôm nay, anh đã tính toán sai thực lực và tốc độ chi viện của đối phương, năm vị quốc vương công thêm ba tiểu đội hợp tác với nhau mà vẫn không có cách nào xử lý được ba tên đội trưởng của đối phương, tôi phải mắng các anh quá ngu ngốc, hay là quá tự cao đây?"

“Anh sai rồi, tên đội trưởng Tào Dương của đối phương chết là cái chắc. Tôi có thể chắc chắn. Hắn đụng trúng nguyền rủa rất đáng sợ, đây cũng là lý do vì sao tôi lại đồng ý trận giao dịch cuối cùng kia.

Bóng người màu đen hiện lên, vẫn cứ mờ ảo giống như một bóng ma.

Người đàn ông lịch thiệp kia hừ lạnh:

“Dù xử lý được một đội trưởng của đối phương thì thế nào, đừng quên chúng ta tổn thất đến hai vị quốc vương, cái tên cao bồi đáng ghét kia cũng mất liên lạc, tôi đang lo hắn cũng gặp nạn rồi"

“Simon cũng chết rồi sao? Đây là một tin tức rất tệ, tên cao bồi lợi hai như thế cũng bị giết, hiện tại tôi bắt đầu có chút hối hận về việc chủ động khai chiến này rồi, nếu cứ tiếp tục đánh tiếp thì cũng chưa chắc là có thể thắng được.

Họa sĩ lang thang bất đắc dĩ thở dài nói.

“Mấy ngày nữa thuyền U Linh sẽ cập bến, nhưng mà đối phương cũng đang thực hiện kế hoạch đại hồng thủy, rất nhiều thủy vực ở quốc gia chúng ta đều bị bao phủ bởi một lường khí tức không rõ, hơn nữa phạm vi cực kỳ rộng lớn, nếu thật sự xảy ra vấn đề gì thì chúng ta cũng không thể nào xử lý được, cho nên có khả năng sẽ xảy ra tình huống họ te tua, chúng ta cũng tơi tả.

Lúc này người truyền giáo mở miệng nói: “Chúng ta sẽ không thua, tôi thừa nhận lần này tôi đã xem thường họ, nhưng mà các anh cũng đều giữ lại một phần thực lực mà, không phải sao? Liên minh cũng chúng ta cũng không tin tưởng nhau như trong tưởng tượng, hiện tại đã không phải lúc để mọi người lười biếng, chúng ta cần phải tập trung tất cả lực lượng, bảo đảm thuyền U Linh cập bến thành công, đồng thời hoàn toàn tiêu diệt họ trong trận quyết chiến kia. Người đàn ông đội mũ lịch thiệp cười lại:

“Nhưng mà anh đã thua một lần, không lẽ còn muốn thua thêm lần nữa sao? Tôi rất khó chịu về kế hoạch ngày hôm nay, rõ ràng chúng ta không cần làm gì cũng có thể chiến thắng, anh lại cứ nhất quyết phải tiến hành kế hoạch ngu xuẩn kia, đối phương cũng không phải là đồ ngu, nhất là tên Dương Gian kia, anh cũng đâu phải là không biết tốc độ trả đòn của hắn nhanh đến cỡ nào đâu chứ, thất bại của chủ nhân trang viên chính là ví dụ điển hình, vậy mà anh lại còn không biết rút kinh nghiệm, vẫn cứ tự tin một cách mù quáng"

1115 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận