Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3498: Sẽ Thế Nào Đây?

Mà chỗ họ đang đứng lại là vùng trên không của một cánh rừng già, nhưng ở giữa cánh rừng già này lại có một căn cổ trạch làm từ gỗ theo phong cách thời dân quốc, họ đang liên tục rơi xuống căn cổ trạch này. Nhưng so với họ, vị trí hiện tại của Thuyền Trưởng lại càng nguy hiểm hơn.

Vì Dương Gian đã phá vỡ giới hạn giữa hiện thực và linh dị, Thuyền Trưởng rõ ràng không hề làm gì cũng đã đứng ở chính giữa khu vực giếng trời của cổ trạch.

Cả tòa cổ trạch đều vô cùng âm u, chỉ có khu vực giếng trời mà Thuyền Trưởng đang đứng là có được một ít ánh sáng truyền đến. Nơi này giống như một cái lồng giam, người và quỷ tiến vào nơi này đều không thể rời đi. Mà cái lồng giam này cũng không phải chuẩn bị cho người sống, mà là do một ông già chuẩn bị. Hiện tại Thuyền Trưởng đã bị Dương Gian gài bẫy, ngoài ý muốn tiến vào bên trong cổ trạch đáng sợ này. Thuyền Trưởng hơi chuyển động con ngươi tĩnh mịch, nó nhìn về phía đại đường của tòa cổ trạch này.

Loáng thoáng có thể nhìn thấy được có một cái ghế bành cũ kỹ màu đen được đặt ở chính giữa đại đường, dương như có một bóng dáng gầy ốm lại vô cùng khủng bố đang ngồi trên đó... Đó là một ông cụ đã chết đi từ rất lâu.

Ngay giây phút nhìn thấy ông cụ kia, cơ thể cứng đờ của Thuyền Trưởng theo bản năng lui ra sau vào bước.

Quỷ sẽ không cảm nhận được sợ hãi, nhưng hành động này của Thuyền Trưởng lại giống như đang nói cho những người khác biết, hiện tại nó đang sợ hãi.

Két~!

Một âm thanh quái dị đột nhiên vang lên, đó là tiếng ghế bành cũ kỳ ma sát với mặt đất phát ra, cái ghế bành màu đen được đặt ở ngay chính giữa cổ trạch đột nhiên nhúc nhích.

Một cảnh tượng vô cùng khủng bố đã xuất hiện, thi thể ông cụ đã chết nhưng không hề thối rửa lại bắt đầu từ từ đứng lên, chính là vì động tác này nên mới làm cho ghế bành bị dịch chuyển.

Vì bên trong cổ trạch này không có phép bất cứ linh dị nào xuất hiện.

Thuyền Trưởng cũng không phải người sống, mà là lệ quỷ, vì sự xuất hiện của nó nên đã kích phát điều cấm kỵ nào đó.

Tiếng bước chân nặng nề vang lên, giờ phút này bóng dáng ông cụ khủng bố ở bên trong đại đường lại đang chậm rãi đi về phía Thuyền Trưởng.

“Kế hoạch thành công rồi, bây giờ chỉ cần chờ xem trò hay diễn ra nữa thôi, để tôi xem thử xem Trương Động thân là ngự quỷ nhân đứng đầu giới linh dị của một thời đại, bây giờ sau khi chết lệ quỷ khôi phục thì có thể nhốt tên Thuyền Trưởng này lại được hay không?"

Giờ phút này Dương Gian và Diệp Chân đã rơi xuống, họ không đi vào bên trong cổ trạch, mà đứng trên nóc nhà của tòa nhà này.

Họ phải bảo đảm không để cho Thuyền Trưởng chạy thoát từ bên trong cổ trạch ra ngoài, cho nên nhất định phải ở lại đây phòng thủ, bảo đảm có thể quấy rối hành động của Thuyền Trưởng vào thời khắc quan trọng nhất. “Nơi đây đúng là khủng khiếp thật mà.

Giờ phút này Diệp Chân nhíu mày không nói gì, trong lòng hắn đang vô cùng kinh ngạc thán phục. Vì dù là hắn thì khi nhìn thấy tòa cổ trạch kia cũng sẽ cảm thấy hãi hùng khiếp vía, nếu đi vào nơi này rồi thì chắc chắn không thể nào sống sót đi trở ra, hiện tại dù hắn chỉ đứng trên nóc nhà rình coi thôi mà linh dị toàn thân hắn cũng đều đang điên cuồng phát ra tín hiệu cảnh báo.

Đây là cấm địa, là nơi mà người sống tuyệt đối không được phép đặt chân đến.

Dương Gian đứng ở bên cạnh cũng lộ ra vẻ mặt vô cùng nghiêm túc.

Vì hắn biết, từng có rất nhiều ngự quỷ nhân thời dân quốc sau khi chết đi đều sẽ tự tách rời linh dị của bản thân, hạ thấp mức độ nguy hiểm khi lệ quỷ khôi phục lại, chỉ có riêng Trương Động trong tòa cổ trạch này là sau khi chết đi cũng không tách rời linh dị, lần trước sau khi đến đây truyền tin xong, Trương Động bị lệ quỷ khôi phục lại vẫn cứ luôn bồi hồi ở nơi này.

Nhưng hiện tại Dương Gian đã hiểu được, Trương Động muốn dùng thi thể sau khi chết của lão để quản lý khu rừng rậm này.

Nếu không, đã qua đi lâu như vậy rồi, không biết đã có bao nhiêu lệ quỷ bên trong cánh rừng già kia khôi phục lại, nhưng đến tận bây giờ, cánh rừng già bên ngoài cổ trạch vẫn cứ bình yên như cũ.

Điều này hiển nhiên có liên quan trực tiếp đến ông lão này.

Hiện tại Dương Gian và Diệp Chân giống hệt như hai tên trộm, nằm rạp trên nóc nhà, thông qua giếng trời nhìn lén động tĩnh bên trong cổ trạch, hiện tại họ rõ ràng là đang hồ hởi hóng chuyện, không sợ sẽ xảy ra chuyện xấu gì, vì lúc này đối thủ của Thuyền Trưởng đã không phải là họ, mà là lệ quỷ đã khôi phục của Trương Động ở bên trong cổ trạch.

“Tới rồi, quả nhiên tên Trương Động sau khi chết lại bị lệ quỷ khôi phục đã theo dõi tên Thuyền Trưởng kia, lúc trước từ sau khi truyền tin xong, tòa cổ trạch này đã trở thành cấm địa, dù là người sống hay lệ quỷ đều không thể bước vào, bất cứ thứ gì xâm nhập vào đều có khả năng phải đối mặt với sự tấn công của Trương Động, hiện tại Thuyền Trưởng phải dùng cách nào để đối mặt với ông cụ khủng bố thời dân quốc này đây?"

Giờ phút này Dương Gian thông qua quỷ nhãn đã có thể thấy rõ tình hình phía trước, giờ phút này, trong lòng hắn tràn ngập chờ mong.

Vì lúc này ông cụ khủng bố luôn ở bên trong cổ trạch đang bước về phía Thuyền Trưởng, rõ ràng là đã theo dõi Thuyền Trưởng rồi.

Tiếng bước chân nặng nề kia cứ quanh quẩn bên trong tòa nhà cũ yên lặng, làm người ta cảm thấy vô cùng áp lực.

Tin chắc vào giờ khắc này, Thuyền Trưởng cũng đang có cảm giác y như thế.

1090 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận