Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3442: Thế Cục

Lúc trước Tào Duyên Hoa từng hỏi Vương Tiểu Minh, vì sao lại muốn chọn Dương Gian làm đội trưởng chấp pháp, lúc đó có rất nhiều người có được tư cách này, Dương Gian cũng không phải là người được chọn tốt nhất. Lúc đó Vương Tiểu Minh đã trả lời ông như thế nào nhỉ: Tôi thấy được một tương lai không xác định được từ trên tờ giấy da người kia, có lẽ Dương Gian mới là người có thể kết thúc tất cả mọi chuyện. Cho nên hắn muốn đánh cược thử một lần, chỉ vậy thôi.

Vương Tiểu Minh quyết định tin tưởng đoạn tin tức linh dị kia, đặt cược tất cả mọi thứ lên trên người Dương Gian.

Mà sự thật đã chứng minh, lựa chọn lúc đó của Vương Tiểu Minh đúng là không sai.

Sau khi Dương Gian trở thành đội trưởng chấp pháp rồi, tổng bộ đã thật sự giải quyết được rất nhiều nguy cơ, Tào Duyên Hoa tin chắc lần này cũng sẽ không ngoại lệ, dù sao thì ông vẫn rất tự tin vào thực lực của Dương Gian, đây là một người có thể lật ngược tình thế.

Reng..reng..reng!

Trong lúc Tào Duyên Hoa đang suy nghĩ vu vơ, một chiếc điện thoại trên bàn làm việc đột nhiên vang lên. Tào Duyên Hoa lập tức giật mình, ông mở bừng mắt, nhanh chóng cầm điện thoại lên nghe máy:

“Tôi là Tào Duyên Hoa...

Đầu dây bên kia nhanh chóng vang lên một giọng nói, người kia đang báo cáo chuyện gì đó.

Tào Duyên Hoa nghiêm túc lắng nghe, bên trong văn phòng cực kỳ yên tĩnh, nhưng theo thời gian dần trôi qua, hai hàng lông mày đang nhíu chặt của ông bất giác dần dần giãn ra, cùng lúc đó trên mặt cũng xuất hiện vẻ vui mừng.

Không được bao lâu, giọng nói ở đầu dây bên kia đã biến mất, Đến bây giờ Tào Duyên Hoa mới cúp máy, sau đó đột nhiên vỗ bàn đứng lên, trên mặt lộ ra vẻ mặt vui vẻ: “Tốt lắm tốt lắm, quốc vương của tổ chức Quốc Vương đã bị giết gần như sạch sẽ, chúng ta chiến thắng trận chiến tranh này.

Giờ phút này, ông cảm thấy cực kỳ hưng phấn.

Vì đây cũng không chỉ là chiến đấu trong giới linh dị đơn giản như thế, nó liên quan đến cục diện của cả thế giới. Chiến thắng trận chiến tranh này, vậy thì toàn bộ giới linh dị xung quanh đều phải nghe theo lệnh của tổng bộ, vì họ còn có Dương Gian, còn có các đội trưởng còn sót lại, còn có một đám ngự quỷ nhân đứng đầu, mà các quốc gia khác lại không có, cho dù có được mấy người cao thủ, nhưng cũng chỉ có một ít, không làm được gì.

“Tương lai là của chúng ta.

Tào Duyên Hoa nắm chặt nắm đấm, muốn phát tiết niềm vui của chính mình, nhưng ông cũng không làm như thế.

Ông nhanh chóng bình tĩnh lại, kiềm chế cơn vui sướng này lại.

Vì ông biết, để chiến thắng trận chiến này, tổng bộ đã phải trả một cái giá khá là nặng nề, đã có quá nhiều đội trưởng chết đi, nhiều đến mức ông đau lòng.

Lý Quân, Tào Dương, Lục Chí Văn, Chu Đăng, Lâm Bắc...còn có Trương Chuẩn nữa, những người này đều là ngự quỷ nhân đứng đầu được chọn lựa vô cùng kỹ càng, mỗi một người đều có thể ổn định được cục diện ở một khu vực, hiện tại lại vì một trận chiến đấu mà chết sạch, trái tim của phó bộ trưởng là ông cũng đang nhỏ máu. Cũng may cuối cùng đã thắng, hơn nữa cũng còn lại không ít đội trưởng, có thể ổn định cục diện tiếp theo, đến lúc đó chờ cục diện ổn định rồi, tổng bộ có thể tập trung tăng cường bồi dưỡng người mới, nếu không có bất ngờ gì xảy ra thì sẽ có thể nhanh chóng lấp đầy chỗ trống của mười hai vị đội trưởng.

Nghĩ đến đây, Tào Duyên Hoa lập tức cảm thấy áp lực trong lòng nhẹ đi rất nhiều, chỉ cần chịu đựng vượt qua được cửa ải này, tổng bộ mới coi như có được một tương lại không tệ.

Sau khi bình tĩnh lại, Tào Duyên Hoa bắt đầu cầm điện thoại muốn truyền tin tức quan trọng này ra ngoài, ông muốn cho càng nhiều người biết được tổng bộ họ đã chiến thắng trong trận chiến này.

Bây giờ cần một tin tức chiến thắng như thế này để làm lòng người phấn chấn.

Mà trên trang web của giới linh dị, lúc này tin tức tổ chức Quốc Vương thảm bại cũng đã được lan truyền rộng rãi, lập tức làm cho cả trang web đều nổ tung, rất nhiều ngự quỷ nhân đang yên lặng cũng lập tức nhao nhao lên. “Cái gì? Tổ chức Quốc Vương thua rồi? Gần hai mươi vị quốc vương đều bị giết sạch sẽ, trời đất ơi, họ vô dụng đến thế sao? Vừa mới gặp được đội trưởng của tổng bộ là không chịu đựng được dù chỉ một ngày à? “Tôi không tin, tôi tuyệt đối không tin tổ chức Quốc Vương sẽ thua thảm như thế, cho dù là về mặt nhân số hay thực lực thì tổ chức Quốc Vương đều hơn xa đội trưởng, sao lại thua thảm như thế?”

“Nghe nói tổng bộ mời viện binh, tìm đến vài người khá là mạnh, hơn nữa lúc trước đội trưởng của tổng bộ còn giấu diếm thực lực, cho nên mới làm cho tổ chức Quốc Vương bị thiệt thòi to, nhưng cũng phải trách tổ chức Quốc Vương quá tự cao, cứ nhất quyết muốn dùng biện pháp an toàn nhất để giết sạch đội trưởng của tổng bộ, kết quả lại đưa ra toàn những quyết định sai lầm, không chỉ liên tục thiệt hại quốc vương, còn làm cho tổng bộ phản ứng kịp thời chuẩn bị sẵn sàng, kết quả cuối cùng đương nhiên là phải thua te tua rồi, những người nước ngoài kia hoàn toàn không hiểu được đạo lý một tiếng trống làm tinh thần hăng hái."

Một tiếng trống làm tinh thần hăng hái thêm (“Tả Truyện” Trang Công thập niên: “phu chiến, dũng khí dã. Nhất cổ tác khí, tái nhi suy, tam nhi kiệt”. Khi đánh trận dựa vào dũng khí, đánh một tiếng trống, dũng khí tăng lên, đánh hai tiếng trống, dũng khí suy giảm, đánh ba tiếng trống, dũng khí không còn. Sau này ví với nhân lúc đang hăng hái làm một mạch cho xong việc.

1170 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận