Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3610: Dương Gian Đến

Không có sức mạnh linh dị duy trì, tiệm thuốc Đông Y này không thể cản được sự ăn mòn của năm tháng, không bao lâu sẽ sẽ dầm mưa dãi nắng rồi sập xuống, cuối cùng sẽ trở thành một đống đổ nát hoang tàn.

Nhưng mà ngay lúc hắn chuẩn bị làm như thế, một người lại đột nhiên từ căn phòng bên cạnh bước ra. “Dương Gian, cậu định phá nhà à?"

Tiểu Như nhìn thấy quỷ hỏa cháy lên, bị hấp dẫn bước ra, lạnh nhạt nhìn chằm chằm vào Dương Gian. “Không ngờ cô vẫn còn ở nơi này chưa rời đi à? Là bởi vì cô không thể dung nhập vào thời đại này được sao? Tôi chỉ đang dọn dẹp khu linh dị, ngăn cản một ít mối tai họa ngầm đang tiềm ẩn mà thôi. Nếu ông chủ của tiệm thuốc Đông Y này đã chết, vậy thì theo tôi nơi này cũng không cần thiết giữ lại làm gì nữa, dấu vết của thời dân quốc cũng nên biết mất rồi.

Dương Gian bình tinh quay đầu đi.

Tiểu Như nói:

“Nửa năm không gặp, cậu vẫn cứ ngông cuồng giống hệt như trước kia, xem ra cái tính xấu này đã ăn sâu vào trong xương của cậu không thể sửa được, nhưng mà lần này phải làm cậu thất vọng rồi, sư phụ vẫn chưa chết, cậu không cần phải sốt ruột phá nơi này như thế"

“Còn chưa chết sao?"

Ánh mắt Dương Gian hơi dao động:

“Tôi còn tưởng là ông ta đã chết rồi chứ, ông ta ở đâu?

“Cậu chờ một chút.

Tiểu Như nhìn thoáng qua hắn, sau đó xoay người quay về phòng.

Dương Gian yên lặng đứng đó chờ.

Chờ một lúc sau Tiểu Như mới từ trong phòng bước ra, trong tay cô còn đang cầm một cái hộp gỗ màu đỏ, trên hộp gỗ dán rất nhiều tờ giấy nhỏ, mà bên trên mỗi một tờ giấy dán kia đều vẽ một ít đồ án vặn vẹo quỷ dị, bên trên còn tỏa ra khí tức linh dị, giống như bên trong mỗi một tờ giấy đều đang phong ấn một con lệ quỷ.

Tiểu Như vô cùng cẩn thận mở cái hộp màu đỏ này ra.

Bên trong đang chứa một cái đầu có gương mày già nua khô gầy, tràn đầy nếp nhăn và thi đốm.

Đây chính là cái đầu của ông chủ tiệm thuốc, là ông cụ mắt bị mù kia.

“Sư phụ, Dương Gian đến Tiểu Như nói nhỏ.

“Khụ khụ"

Cô vừa nói xong, cái đầu bên trong hộp đột nhiên cử động, làn da tràn đầy nếp nhăn hơi nhích nhích, sau đó phát ra vài tiếng họ khẽ.

“Thì ra là thế, ông vứt bỏ toàn bộ cơ thể, chỉ để lại một cái này, mượn việc này để giảm bớt quá trình ăn mòn của linh dị đối với bản thân, thông qua cách nào để kéo dài tuổi thọ của bản thân, nhưng cách làm này quá cực đoan, sự cân bằng linh dị rất quan trọng, tách rời cơ thể tương đương với việc chủ động phá vỡ sự cân bằng này, tuy rằng có thể kéo dài thời gian sống sót, nhưng mà tương ứng với đó, linh dị ăn mòn sẽ càng kịch liệt hơn trước đây, cách này chẳng khác nào đang uống rượu độc giải khát cả.

Dương Gian nhìn chằm chằm vào cái đầu của ông cụ, nhanh chóng hiểu được đây là chuyện gì.

“Nhưng mà nếu ông đã lựa chọn dùng cách này thì chắc chắn bản thân cũng đã đến giới hạn cao nhất, không thể không làm như thế, may mà cái hộp kia của ông cũng còn khá tốt, dường như có thể phong ấn ý thức, chỉ chờ đến thời khắc nào đó đánh thức ý thức của ông dậy, nếu đổi lại là trước kia thì nhất định sẽ không thể nào làm được, dù sao ông cũng là ngự quỷ nhân đứng đầu thời kỳ dân quốc, không có bất cứ vật phẩm linh dị nào có thể phong ấn được ông, nhưng nếu chỉ còn sót lại một cái đầu thì dễ dàng hơn rất nhiều.

“Cậu nói không sai"

Ông cụ mắt bị mù này mở miệng nói.

Điều này cũng có nghĩa là ông ta vẫn còn có ý thức, không có xuất hiện vấn đề gì lớn.

“Làm như thế có đáng không? Chỉ giữ lại một hơi thở cuối cùng"

Dương Gian hơi lắc đầu:

“Nếu như ông không cam lòng thì có thể đưa cho tôi một món di vật, sau này chờ đến khi thời đại linh dị kết thúc rồi, tôi sẽ nhờ người chiêu hồn của thế hệ này chiêu hồn ông đến, ông cứ coi như là ngủ một giấc. “Nếu không tận mắt nhìn thấy được hi vọng kia, cho dù lão già tôi có chết đi cũng không thể nào nhắm mắt được"

Ông cụ bị mù thở dài:

“Biện pháp chiêu hồn cũng không tệ, nhưng mà tôi rất sợ sau khi nhắm mắt rồi sẽ không còn cơ hội mở ra nữa”

“Nhưng mà lần này có thể thấy cậu sống lại lần nữa, coi như nửa năm này tôi cũng không phải chịu đựng uổng công rồi.

“Ít nhất thì thời đại này cũng đã xuất hiện một người đứng đầu, cho dù người thuộc thế hệ chúng tôi đều đã chết sạch, tương lai cũng không đến mức không còn bất cứ hi vọng nào, chỉ đáng tiếc là... con đường của cậu cũng đã đi đến điểm cuối, giống hệt như chúng tôi lúc trước.

Phán đoán của ông cụ vẫn rất chính xác như cũ, ông ta đã cảm nhận được trạng thái hiện tại của Dương Gian. Hơn nữa ông cụ mắt mù cũng buộc phải thừa nhận rằng, hiện tại Dương Gian đã trưởng thành đến mức có thể sánh ngang với bọn họ.

1009 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận