Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3507: Thế Không Thể Cản

“Trong mấy ngày tiếp theo tôi không có bất cứ sự sắp xếp nào khác, cho nên trong khoảng thời gian này mọi người cứ nghỉ ngơi cho khỏe, hoạt động tự do, chờ thêm một thời gian nữa, có lẽ sẽ có rất nhiều chuyện đang chờ chúng ta đâu.

Dương Gian nói.

Hà Nguyệt Liên nói:

“Thời đại linh dị mất khống chế sẽ lập tức đến rồi, đúng là cũng cần tốn một ít thời gian để chuẩn bị"

“Không cần bi quan như thế, tin chắc mọi chuyện đều sẽ phát triển theo chiều hướng tốt đẹp.

Đồng Thiến nói.

“Hy vọng là như thế đi, nếu tiếp theo không có chuyện gì nữa thì tôi quay về thành phố Đại Úc trước, có chuyện gì thì có thể liên lạc với tôi bất cứ lúc nào.

Hà Nguyệt Liên nói xong, cô từ từ lui ra sau vài bước, sau đó cơ thể nhanh chóng mờ ảo, cuối cùng hoàn toàn biến mất trước mặt bọn họ.

“Dương Gian, đừng nói là cậu cũng định nghỉ ngơi đó nha, còn có rất nhiều chuyện còn cần cậu đi quyết định"

Người giấy Liễu Tam nói.

Dương Gian nói:

“Để Tào Duyên Hoa ở tổng bộ xử lý đi, đều là một vài chuyện xử lý dọn dẹp sau chiến tranh, tôi không muốn quan tâm, nếu tất cả mọi chuyện lớn lớn nhỏ nhỏ gì cũng cần tôi xử lý thì sớm muộn gì tôi cũng sẽ chết vì mệt, tôi phải về thành phố Đại Xương mấy ngày nữa.

“Đồng Thiến, đi thôi, đi về thành phố Đại Xương"

Nói xong, hắn mở quỷ nhãn ra, theo quỷ vực bao phủ, hắn và Đồng Thiến cũng trực tiếp biến mất ở thành phố Đại Châu, nhưng mà trước khi rời đi, hắn cũng không quên lấy đồng hồ quả lắc linh dị đặt ở nơi nào đó đi. Người giấy Liễu Tam nhìn thấy Dương Gian vội vàng rời đi, không khỏi cười khổ lắc đầu:

“Hiện tại còn dư lại một đống chuyện rối rắm, Tào Duyên Hoa cũng không thể xử lý được...Thôi, cái này cũng không phải là trách nhiệm của Dương Gian, một mình hắn cũng không cản được thời đại linh dị khôi phục buông xuống, còn không bằng thừa dịp lúc này còn rảnh rỗi tranh thủ đi nghỉ ngơi cho tốt.

Liễu Tam chỉ cần nghĩ lại chuyện sau này cũng đã cảm thấy đau đầu, dứt khoát không thèm nghĩ nữa, dù sao cũng đã vượt qua cửa ải này, chuyện còn lại chỉ có thể chờ sau này từ từ xử lý.

Sau khi suy nghĩ thông suốt xong, người giấy Liễu Tam cũng chậm rãi đi theo dòng người trên đường phố, biến mất khỏi thành phố Đại Châu.

Nhưng mà giờ phút này, tin tức tốt sự kiện thuyền U Linh đã được giải quyết cũng truyền đến tổng bộ. Không bao lâu sau, toàn bộ nhân viên trong tổng bộ đều đã biết nguy hiểm lần này đã kết thúc, điều này làm cho mọi người trong tổng bộ đều thả lỏng lại.

“Đã giải quyết xong sự kiện thuyền U Linh rồi sao? Quả nhiên, Dương Gian vẫn cứ đáng tin như thế, đến tận lúc này cũng chưa từng có sự kiện linh dị nào mà hắn không giải quyết được.

Tào Duyên Hòa ngồi bên trong văn phòng hút thuốc lá, lộ ra nụ cười như trút được gánh nặng.

Sau đó, Tào Duyên Hoa đứng lên, chuẩn bị bước ra khỏi văn phòng đưa ra mệnh lệnh mới. Nhưng mà Tào Duyên Hoa vừa mới đứng lên đã cảm thấy hoa mắt chóng mặt, sau đó cơ thể mất đi cân bằng, ngã quỵ xuống mặt đất.

Ông quá mệt.

Mấy ngày nay ông vẫn luôn cố gắng chịu đựng làm việc, hiện tại vừa mới hơi thả lỏng lại, Tào Duyên Hoa cuối cùng cũng không chịu đựng được nữa, lập tức ngã quỵ.

Tào Duyên Hoa ngã xuống đất hôn mê bất tỉnh, mãi đến khi bị trợ lý phát hiện, sau đó mới khẩn cấp đưa đến phòng cấp cứu.

Tào Duyên Hoa ngã quỵ cũng không ảnh hưởng đến sự vận hành của tổng bộ.

Vì có Vương Quốc Cường chống, hắn đang ở thành phố Đại Đông nhanh chóng tiếp nhận công việc của Tào Duyên Hoa, bắt đầu phụ trách đủ loại chuyện lớn nhỏ trong tổng bộ.

Mà theo Vương Quốc Cường vừa tiếp nhận công việc, tâm trạng của hắn cũng lập tức trở nên vô cùng nặng nề.

Có rất nhiều đội trưởng chết đi, còn bị tổn thất không ít ngự quỷ nhân đứng đầu, dẫn đến hiện tại không có người đi xử lý các sự kiện linh dị ở các nơi, bây giờ hết tin khẩn cấp này đến tin khẩn cấp khác truyền đến. Không phải tổng bộ không muốn cử người đi xử lý, mà là thật sự không có ai để cử đi, vì hiện tại trạng thái của tất cả đội trưởng còn sống đều vô cùng tồi tệ, đã không thể lại đi xử lý sự kiện linh dị nữa, bọn họ cần có một thời gian để nghỉ ngơi chỉnh đốn lại.

Tuy rằng các thành phố khác còn có người phụ trách, nhưng mà bọn họ cũng không thể tùy ý điều động.

“Trận chiến này đã phá vỡ cân bằng, linh dị...đã không thể đè ép được nữa.

Vương Quốc Cường bất đắc dĩ thầm thở dài.

Dương Gian quay lại thành phố Đại Xương, nhìn kiến trúc quen thuộc, hắn còn tưởng lần này rời khỏi sẽ không thể nào còn có thể sống sót quay trở về, thậm chí cũng đã chuẩn bị sẵn tinh thần rằng bản thân sẽ chết ở bên ngoài, không ngờ lần này vẫn cứ giống như những lần trước, an toàn vượt qua nguy hiểm vừa rồi. Chỉ có điều tuy rằng đã vượt qua nguy hiểm, nhưng cũng để lại rất nhiều tai họa ngầm. Hiện tại Dương Gian không suy nghĩ những chuyện đó, hắn phải quay trở về cao ốc Thượng Thông trước đã.

Bây giờ linh dị đã sắp sửa mất khống chế, chuyện đầu tiên hắn cần làm là làm cho những người bên trong cao ốc Thượng Thông chuẩn bị sẵn sàng, dù sao mục đích hắn thành lập công ty này cũng là vì chờ ngày này đến.

1119 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận