Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3655: Sáu Mươi Năm Sau

Lưu Tiểu Vũ và Giang Diễm lập tức nhìn chằm chằm vào Dương Gian, dường như đang chờ đợi lời giải thích của hán.

Dương Gian nói:

“Không phải, nếu như tôi sắp chết thì tôi sẽ trực tiếp chuẩn bị hậu sự chứ không cần thiết phải phiền phức như thế này, lần này tôi gặp phải chút vấn đề, hơn nữa tôi cũng không muốn đi giải quyết, bởi vì tôi còn phải đi làm một việc khác, nếu như thành công thì sáu mươi năm sau, tôi sẽ lại xuất hiện lần nữa.

“Nếu thất bại thì sao?"

Giang Diễm lập tức lo lắng đề phòng.

“Thất bại? Hừm... sáu mươi năm sau cũng sẽ xuất hiện Dương Gian suy nghĩ một chút, sau đó nói.

Lưu Tiểu Vũ nhíu mày nói:

“Mấy thứ cậu nói thật sự rất khó hiểu, có thể giải thích kỹ hơn không?"

“Không cần giải thích, nếu sáu mươi năm sau các cô vẫn còn sống, vậy sẽ tự hiểu, nếu đã chết, vậy coi như tôi chưa nói gì đi.

Dương Gian nhún vai, biểu hiện có vẻ rất nhẹ nhàng.

“Không thể không đi sao?"

Giang Diễm có chút cầu xin nhìn về phía Dương Gian, hi vọng hắn có thể thay đổi ý kiến này.

Sáu mươi năm quá dài, đủ để chôn vùi cả đời người.

“Không thể"

Giọng điệu của Dương Gian vô cùng nghiêm túc:

“Lần này khi tôi rời đi sẽ dẫn quỷ đồng theo, đến nỗi chuyện khác, tôi không có chuyện gì để dặn dò nữa, dù sao các cô đã rất quen thuộc chuyện xử lý hậu sự này, không cần tôi phải sắp xếp quá nhiều thứ.

Giang Diễm mím môi, lập tức trở nên đau buồn.

Tuy rằng không phải sinh ly tử biệt, nhưng lại gần như cả đời này không thể gặp nhau, chuyện này làm cho cô rất khó có thể chấp nhận được trong thời gian ngắn.

Lưu Tiểu Vũ cũng im lặng:

“Cậu có muốn thay đổi phương án một chút không, giới linh dị hiện tại không thể không có cậu”

“Chuyện này cậu không cần lo lắng, sau này giới linh dị sẽ không còn tồn tại nữa, theo thời gian trôi qua, trên thế giới này sẽ càng ngày càng ít linh dị, mãi đến cuối cùng mọi thứ đều sẽ khôi phục lại như thời hòa bình, nhưng mà sáu mươi năm sau, có khả năng linh dị sẽ lại khôi phục lần nữa.

Dương Gian nói, dõi mắt nhìn ra phía xa xa ngoài cửa sổ, giống như đã nhìn thấy sự thay đổi của tương lai. “Sáu mươi năm quá dài, không nói đến chuyện mấy người chúng tôi có chết chưa, cho dù còn sống thì biết đi đâu tìm cậu đây? Phải biết rằng thời gian đổi dời, rất nhiều thứ đều sẽ thay đổi.

Lưu Tiểu Vũ nói.

“Không cần tìm tôi, sáu mươi năm sau, khi sự kiện linh dị lại xuất hiện lần nữa, các cô chỉ cần gọi tên tôi, tôi sẽ xuất hiện.

Dương Gian từ từ thu hồi tầm mắt lại, sau đó nhìn về phía mấy người bọn họ.

“Đây là bí mật, chỉ có ba người các cô biết, nếu một ngày nào đó các cô đã chết, có thể để lại bí mật này cho con cháu đời sau của các cô, cũng có tác dụng tương đồng"

Cảm xúc của Giang Diễm lập tức có chút kích động nói:

“Tôi sẽ không kết hôn, không có con cái, cho dù là có thì đó cũng là con của cậu, tôi biết cậu luôn cảm thấy tôi rất tham tiền, sợ chết, nhưng từ trước đến giờ tính cảm của tôi dành cho cậu đều rất nghiêm túc, bắt đầu từ cái ngày gặp phải sự kiện quỷ ảnh không đầu ở trung tâm thương mại Phúc Nhân, mãi đến tận bây giờ, tôi cũng chưa bao giờ thay đổi.

“Dương Gian, cậu cảm thấy tôi còn có được loại tình cảm bình thường của người sống sao? Chuyện kết hôn sinh con đã không còn tồn tại trong cuộc đời của tôi nữa, trước đó tôi đã từng nói với cậu rồi"

Vương San San liếc nhìn.

Lưu Tiểu Vũ cũng nói:

“Tôi là nhân viên tiếp tuyến của tổng bộ, lại là người làm việc ở thành phố Đại Xương, tôi biết được quá nhiều cơ mật, thậm chí có rất nhiều cơ mật cần phải bảo mật hơn một trăm năm, cho nên trước khi tôi nhập chức vào tổng bộ cũng đã tuyên bố công khai sẽ phụng hiến cả đời cho sự nghiệp giải quyết thế giới linh dị, cho nên tôi cũng không thể kết hôn, không chỉ riêng tôi, các đồng nghiệp khác cũng là như thế.

Ba người trải qua những chuyện khác nhau, nhưng lại có kết quả giống nhau.

Giang Diễm không thể có được tình yêu, Vương San San mất đi tình cảm bình thường, Lưu Tiểu Vũ lại phải phụng hiến cả đời.

Trong thời đại linh dị này, không có ai có thể thật sự sống hạnh phúc cả.

Dương Gian không nói gì thêm, hắn hơi đảo mắt nhìn lướt qua ba người, cuối cùng dừng lại ở chỗ Giang Diễm:

“Thật ra tôi chuẩn bị một món quà tặng cho cô, tuy rằng không có tác dụng gì, nhưng ít nhiều gì cũng coi như là tấm lòng của tôi.

Nói xong, dưới chân hắn tràn ra một vũng máu loãng, một cánh tay trắng bệch nâng một cái hộp trồi lên khỏi vũng máu khia.

Nhìn thấy khung cảnh đáng sợ này, ba người đều có vẻ vô cùng bình tĩnh, dường như đã thấy nhiều nên không có gì bất ngờ nữa.

Dù sao thì thủy quỷ do Dương Gian khống chế còn ngoan hơn cả chó, nhìn thì có vẻ khủng bố nhưng thật ra lại không có chút nguy hiểm gì.

Dương Gian lấy ra cái hộp kia mở ra, bên trong là một đồng hồ sơ, sau khi hắn lấy ra, lập tức đưa cho Giang Diễm.

Giờ phút này Giang Diễm cũng đã hơi ổn định lại cảm xúc, cô theo bản năng nhận lấy, lập tức mở to hai mắt, có vẻ vô cùng kinh ngạc.

Những hồ sơ này đều là một ít hợp đồng chuyển nhượng tài sản linh tinh, trên cơ bản có thể coi như là phần lớn gia sản của Dương Gian.

1062 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận