Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3673: Chân Tướng

“Hai đứa nhóc xui xẻo này đã bị quỷ nhắm đến, may mà có Vĩ gia gia cứu hai cô cậu, nếu không hai người sẽ không sống qua ngày hôm nay đâu, mau quỳ xuống lạy tôi hai cái, coi như đáp tạ ân cứu mạng của tôi” Ông cụ Trương chậm rãi thu rìu lại.

Lại thấy trên mặt đất phía sau hai người để lại mấy sợi tóc màu đen.

Sợi tóc kia rất dài, một đầu dính chặt trên cơ thể hai người giống như đã mọc rễ, đầu còn lại sau khi bị chém đứt đã lập tức biến mất.

Hơn nữa, thứ khiến cho người ta không hiểu được chính là sợi tóc đen này chỉ xuất hiện bên trong phạm vi ánh đèn tối tăm kia chiếu đến, một khi rời khỏi phạm vi đèn dầu này là lại biến mất không nhìn thấy nữa.

Hạ Phong cũng nhìn thấy sợi tóc vừa đen vừa dài trên người hắn và vợ, giờ phút này không khỏi rùng mình. Chuyện này thật sự quá tà môn.

Hắn bị dính thứ này từ lúc nào?

Hoàn toàn không biết được.

“Ông, ông ơi, không, không lẽ ông chính là ngự quỷ nhân trong truyền thuyết sao?"

Giờ phút này, Hạ Phong đã liên tưởng đến gì đó, cẩn thận hỏi.

“Tôi chỉ là một người bình thường có được chút tài mon mà thôi, làm gì là ngự quỷ nhân gì chứ, cậu đừng có nói bậy, ngự quỷ nhân đều chết sớm, cậu đang trù Vĩ gia gia của cậu chết sớm à, không muốn quỳ lạy cảm ơn thì biến ra xa một chút, ông nay Vĩ gia gia còn có chuyện khác phải làm.

Ông cụ Trương cảnh cáo, sau đó tiếp tục xách rìu đi về phía trước, vừa đi vừa lẩm bẩm:

“Tóc đen... Chắc là quỷ tóc rồi, xem ra lần này người khôi phục là Hoàng Tử Nhã, cũng không quá khó đối phó, chỉ cần bổ trúng thì một rìu là xong ngay.

“Ba, có quỷ thật sao? Hay là chúng ta đi về đi?

Giờ phút này, Trương Văn Văn cầm đèn dầu, không khống chế được có chút sợ hãi.

Những chuyện phát sinh trong một tiếng đồng hồ ngắn ngủi này đã làm điên đảo nhận tri của ông, làm ông cảm thấy cuộc đời này của ông đã sống lãng phí.

“Về rồi thì đi đâu? Nếu không xử lý cái thứ kia thì toàn bộ khu chung cư này đều phải chết sạch, lại thêm vài ba bữa nữa là thi thể ở thành phố Đại Xương có thể xếp vòng quanh nơi này ba vòng. Ba của con là phó lãnh đạo của thành phố Đại Xương, suốt đời chưa bao giờ lùi bước trước khi ra trận, sao có thể đánh mất khí tiết lúc tuổi già được chứ?"

“Đi đi, đừng có sợ, tin tưởng ba của con, thứ này dễ xử lý lắm.

Ông cụ Trương cầm rìu, có chút khí phách hăng hái, giống như đã quay về quá khứ.

Giờ phút này, Hạ Phong và Chu Mai đều giật mình đứng yên tại chỗ.

Bọn họ nhớ đến lời nói của ông cụ Trương Chí Đông ở thành phố Đại Đông.

Trên thế giới này có quỷ, đương nhiên cũng có người đối kháng với lệ quỷ.

“Là thật, mọi thứ đều là thật, đây là chân tướng từng bị chôn vùi vào sáu mươi năm trước.

Ngay giây phút này, hắn thật sự tin tưởng.

Hạ Phong và người vợ Chu Mai của hắn nhìn theo bóng dáng của ông cụ Trương và con trai của ông dần dần đi xa, trong lòng cực kỳ chấn động.

Rõ ràng biết rõ đằng trước có lệ quỷ, vậy mà bọn họ lại không hề sợ hãi, ngược lại còn vô cùng dứt khoát kiên quyết lựa chọn đi đối kháng với lệ quỷ, hơn nữa bọn họ cũng không phải là ngự quỷ nhân trong truyền thuyết, cũng chỉ là người thường, thậm chí nếu bàn về mặt thể lực thì còn không bằng hai người bọn họ.

Mà lý do khiến hai người kia làm thế cũng chỉ là không muốn nhìn thấy có càng nhiều người chết trong tay lệ quỷ mà thôi.

Tinh thần này thật sự rất đáng khâm phục.

“Ông cụ này trông khoảng tám mươi tuổi, ông cụ tên Trương Chí Đông kia từng nói, sáu mươi năm trước trên thế giới này từng có quỷ, nói cách khác, khi ông cụ này khoảng hai mươi tuổi thì cũng đã bắt đầu đấu tranh với lệ quỷ rồi, hơn nữa anh tin chắc rằng có không ít người giống như ông ta, chỉ là theo thời gian trôi đi, những người ở sáu mươi năm trước đều đã già rồi, bị bệnh, chết đi, cuối cùng bị người ta quên mất."

Giờ phút này, Hạ Phong im lặng.

Từ những câu chuyện rải rác và những manh mối kia, hắn đã có thể cảm nhận được thời đại rộng lớn mạnh mẽ, đủ loại hiện tượng kỳ bí vào sáu mươi năm trước.

“Đi nhanh thôi, chúng ta mau rời khỏi nơi này đi, không thể ở lại trong khu chung cư này thêm nữa, lúc nãy chỉ mới là lệ quỷ bên trong một cái quan tài cũng đã suýt giết chết chúng ta, nếu như mấy cái quan tài khác cũng bị mở ra, vậy hậu quả thật sự không dám tưởng tượng"

Chu Mai kéo Hạ Phong đang ngẩn người, muốn rời khỏi nơi này thật nhanh.

Hạ Phong theo bản năng gật đầu, sau đó nắm tay vợ chuẩn bị rời đi.

Nhưng hắn chưa đi được mấy bước đã dừng lại.

“Anh là sao thế?"

Chu Mai kinh ngạc hỏi.

Hạ Phong do dự một lúc, sau đó cắn răng nói:

“Em đi trước đi, anh muốn về đó xem thử."

“Cái gì? Còn về, anh không sợ chết à?” Chu Mai hoảng sợ nói.

Hạ Phong nói:

“Anh sợ chết, nhưng anh không muốn từ bỏ cơ hội này, anh muốn biết xem rốt cuộc thì thời đại đó đã xảy ra chuyện gì, anh muốn xem thử xem ông cụ kia sẽ đối kháng với lệ quỷ như thế nào, anh muốn hiểu biết về giới linh dị thần bí khó lường kia, nhìn xem một ngự quỷ nhân chân chính sẽ thế nào... Anh có thể cảm giác được, hiện tại khu chung cư Quan Giang đang có quỷ, nơi này sẽ xảy ra rất nhiều câu chuyện khó có thể tượng tưởng, nếu bây giờ rời đi, anh sẽ bỏ lỡ tất cả mọi thứ, đến lúc đó nhất định sẽ hối hận cả đời.

1039 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận