Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3504: Bảo Tiêu Chất Lượng

Mà ở giữa giếng trời, lúc này, ông cụ Trương Động đầy tử khí, toàn thân toàn là thi đốm khủng bố bởi vì mất đi mục tiêu tấn công mà từ từ hạ thấp tay xuống, không hề ra tay nữa, sau đó nó lại bước từng bước chân nặng nề, từ từ xoay người đi về phía đại đường, chỉ trong chốc lát sau, nó cũng đã đi về đến cái ghế bành màu đen kia.

Lão thi đáng sợ kia lại ngồi xuống, giống hệt như lúc trước, quay đầu nhìn về phía giếng trời, chờ đợi người xâm nhập tiếp theo tiến đến.

Cổ trạch nhanh chóng bị bóng tối và yên lặng bao phủ.

Nơi này giống hệt như lúc đầu, không có bất cứ sự thay đổi nào nữa, điểm khác biệt duy nhất chính là bên dưới mặt đất có thêm một cái bánh lái cũ xưa.

Dương Gian và Diệp Chân không có bước vào bên trong cánh rừng già đáng sợ bên ngoài cổ trạch, mà chỉ dừng lại ở một địa điểm cách cổ trạch không quá xa.

Sau đó Dương Gian lại sử dụng sức mạnh linh dị, lại một lần nữa phá vỡ giới hạn giữa hiện thực và khu linh dị, hai người cứ như thế mà biến mất ở bên cạnh cánh rừng già yên ắng kia.

“Vũ khí của cậu còn ở lại bên trong cổ trạch, cậu không có ý định gì sao?"

Vừa quay về đến hiện thực, Diệp Chân đột nhiên nhớ đến gì đó, sau đó nhắc nhở. “Không cần vẽ vời thêm chuyện ở giai đoạn quan trọng này, vũ khí linh dị của tôi chỉ bị để lại ở bên trong cổ trạch chứ cũng không phải mất luôn, sợ cái gì, hơn nữa bên trong cổ trạch còn có Trương Động canh chừng giúp tôi, tôi cũng không sợ sẽ bị thứ gì đó cướp mất vũ khí, chờ chuyện thuyền U Linh kết thúc rồi lại tìm cơ hội lấy nó về là được.

Dương Gian nói.

Tuy rằng hắn nói rất nhẹ nhàng, nhưng hiện tại hắn thật sự không có can đảm bước vào trong cổ trạch để lấy cây trường thương kia về.

Nói không chừng hắn đặt chân vào cổ trạch rồi sẽ không thể đi ra được nữa.

Sau khi quay trở về hiện thực.

Quỷ nhãn của Dương Gian lập tức hoạt động lại được, thăm dò quan sát khắp bốn phương tám hướng.

Nhưng tình cảnh ở hiện thực lại có chút nằm ngoài dự đoán của hắn.

Số lượng lệ quỷ khổng lồ bên trên quỷ hồ lúc trước bây giờ lại trở nên thưa thớt, xung quanh chỉ có mười mấy con lệ quỷ du đãng.

“Mấy lệ quỷ kia đi đâu rồi?"

Dương Gian cho rằng lệ quỷ trên quỷ hồ đã rời khỏi khu vực này, nhưng đợi đến khi hắn bắt đầu điều tra toàn bộ thành phố Đại Châu thì cũng không tìm thấy được dấu vết của lệ quỷ.

Hơn nữa...

Dường như những lệ quỷ còn đang du đãng trên quỷ hồ đều đi về một hướng.

Đó là...Hướng của thuyền U Linh.

“Dương Gian, cuối cùng các cậu cũng quay về rồi, tình hình có chút thay đổi.

Lúc này người giấy Liễu Tam cũng thấy Dương Gian và Diệp Chân đột nhiên xuất hiện, hắn vội vàng chạy đến.

Dương Gian lập tức hỏi:

“Liễu Tam, chuyện gì thế này? Thuyền U Linh không chỉ không mất khống chế, ngược lại những lệ quỷ kia dường như đều đã bị lôi kéo lại một lần nữa quay trở về trên thuyền U Linh.

Liễu Tam lập tức nói:

“Tất cả đều do Tần lão làm, lúc trước các cậu biến mất một đoạn thời gian, lệ quỷ mất khống chế khuếch tán, thuyền U Linh cũng di chuyển lên lần nữa, tôi bất đắc dĩ chỉ có thể mở bức tượng của Tần lão ra...Khá là may mắn, không ngờ Tần lão vẫn còn sống, ngay lúc nãy Tần lão đã đi vào trong thuyền U Linh, sau đó đã xảy ra một chuyện vô cùng ly kỳ, lệ quỷ ở bên trên quỷ hồ vốn đang chuẩn bị khuếch tán tiến vào bên trong thành phố Đại đột nhiên đều đi về phía thuyền U Linh, hiện tại phần lớn lệ quỷ đã lên thuyền, chỉ còn có một bộ phận Châu lại nhỏ quỷ.

“Chờ xử lý xong bộ phận nhỏ quỷ này, Tần lão định địch thân điều khiển thuyền U Linh rời khỏi nơi này"

“Như vậy sao?"

Dương Gian nghe xong cũng đã hiểu được đại khái tình hình, hắn lập tức nhìn về phía thuyền U Linh.

Chẳng trách thuyền U Linh không hề mất khống chế, thì ra Tần lão đã trở thành Thuyền Trưởng đời kế tiếp.

Hiện tại ông ta là người đang điều khiển thuyền U Linh.

Nhưng...dựa theo trạng thái hiện tại của Tần lão, chỉ sợ cũng không thể điều khiển được quá lâu.“Tôi đi lên thuyền U Linh xem sao"

Dương Gian lập tức làm ra quyết định.

“Cái này không phải là một ý kiến hay, trạng thái hiện tại của Tần lão rất không ổn.

Người giấy Liễu Tam lắc đầu, hi vọng Dương Gian có thể từ bỏ ý định này.

Dương Gian nói:

“Đây là thời khắc tồn tại cuối cùng của Tần lão, tôi phải đi xem xem ông ấy có cái gì muốn nói hay không, tuy rằng tùy ý đi lên thuyền có chút nguy hiểm, nhưng đây cũng không phải lần đầu tiên tôi bước lên thuyền U Linh, vẫn có thể bảo đảm được sẽ an toàn rời khỏi nơi đó.

Hiện tại hắn còn đang khống chế lệ quỷ của xe buýt linh dị, vẫn có chút tự tin có thể tự bảo vệ bản thân.

“Vậy cậu phải hành động nhanh lên?

Người giấy Liễu Tam nói.

“Bây giờ đã hành động rồi"

Dương Gian còn chưa nói xong thì hắn cũng đã biến mất không thấy.

Hắn lợi dụng quỷ vực cố gắng tiếp cận thuyền U Linh gần nhất có thể, nếu muốn lên thuyền thì cũng chỉ có thể dựa vào bản thân, bởi vì sau khi bị linh dị quấy nhiễu, quỷ vực không thể nào bao phủ qua bên đó được. Nhưng Dương Gian đã rất quen thuộc với việc leo lên thuyền U Linh.

1080 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận