Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3607: Chết Là Cái Chắc “Cái người được gọi là đội trưởng Dương kia còn rất trẻ, hơn nữa trên người cũng không có hiện tượng bị linh dị ăn mòn, tôi cảm thấy có lẽ hắn chỉ vừa mới trở thành ngự quỷ nhân không được bao lâu, nói không chừng ngày nào đó tôi trở thành ngự quỷ nhân rồi có thể vượt qua hắn một cách dễ dàng"

“Nói cũng có lý.

Người ngồi bên cạnh phụ họa nói.

Dương Gian không bị bưu cục quỷ ảnh hưởng, hắn mở cửa chính ra, bước ra ngoài. Nhưng mà ở ngay lúc này, không biết từ lúc nào bên ngoài bưu cục quỷ đã có thêm một ít con đường nhỏ khúc chiết, con đường nhỏ kia vẫn luôn kéo dài đến nơi xa, giống như đã vượt qua giới hạn giữa hiện thực và linh dị.

"Hừm?"

Giờ phút này, Dương Gian đang chuẩn bị quay trở về thành phố Đại Hán cảm nhận được gì đó, lập tức dừng chân lại.

Trên con đường nhỏ kia, hắn nhìn thấy có một người đàn ông lộ ra vẻ mặt hoảng sợ cắm đầu chạy thẳng về phía bưu cục quỷ, hơn nữa dường như hắn ta đã bị thương, vừa chạy vừa đổ máu, hơn nữa cơ thể còn liên tục lảo đảo, thậm chí có rất nhiều lần suýt vấp ngã vì chạy quá nhanh.

“Nhìn xem, là Lưu Thắng Nghĩa, hắn về rồi, đúng là không thể tưởng tượng được mà, không ngờ hắn vẫn còn sống, hình như đây đã là nhiệm vụ sinh tồn lần thứ năm của hắn rồi đúng không, còn là nhiệm vụ đơn lẻ, tất cả mọi người đều đoán lần này hắn chết là cái chắc, dù sao một khi kích phát quy luật giết người của lệ quỷ mà lại không có đồng đội ở bên cạnh thì chỉ có một con đường chết, không thể phát sinh bất cứ sai lầm nào”

“Con đường ở bên ngoài chính là con đường linh dị được sử dụng để đưa Lưu Thắng Nghĩa quay về nơi này sau khi hắn đã làm xong nhiệm vụ sinh tồn nhưng mà con đường nhỏ linh dị này rất an toàn, hắn chạy nhanh như thế làm gì? Lỡ như xuất hiện một chút sai lầm, ngã ra khỏi con đường, có trời mới biết sẽ xảy ra chuyện gì?

“Không, không đúng, Lưu Thắng Nghĩa liều mạng chạy nhanh như thế, hình như là bởi vì ở phía sau có thứ gì đó đang truy đuổi hắn.

Có không ít người ở bên trong đại sảnh lầu một nhận ra người đàn ông đang chạy trên đường nhỏ kia.

Người đàn ông kia tên là Lưu Thắng Nghĩa này cũng là người thường bị Tôn Thụy kéo vào bưu cục quỷ giống như bọn họ, sau đó lại liên tục đưa bọn họ vào trong các nhiệm vụ sinh tồn mài giũa, làm bọn họ có thể trở thành một ngự quỷ nhân đủ tư cách.

“Là lệ quỷ, trời đất ơi, có một con lệ quỷ đang đuổi theo phía sau Lưu Thắng Nghĩa.

Lưu Thắng Nghĩa càng đến gần bưu cục quỷ hơn, lúc này cũng đã có người phát hiện ra ở đằng sau lưng hắn còn có thêm một bóng dáng quỷ dị.

Tuy rằng vẫn còn chưa thể thấy rõ, nhìn sau khi nhìn thoáng qua, chỉ dựa vào cảm giác cũng đã có thể xác định bóng dáng kia không thể nào là của người sống được.

“Đùa cái gì vậy, một lệ quỷ đi theo Lưu Thắng Nghĩa bước lên con đường linh dị kia? Sao lại có thể xảy ra chuyện này được?"

Có người hoảng sợ, không dám tin tưởng những gì xuất hiện ở trước mắt.

“Không xong, Lưu Thắng Nghĩa muốn chạy trốn về chung cư, định dựa vào tính chất đặc biệt của nơi này để ngăn cản sự đuổi giết của lệ quỷ ngoài kia, nhưng mà hắn làm như thế, có khi nào sẽ dẫn lệ quỷ vào trong đây luôn không?"

Lời này vừa ra khỏi miệng, sắc mặt của không ít người lập tức trở nên trắng bệch.

Nếu thật sự dẫn một con lệ quỷ đi vào nơi này, vậy thì tất cả mọi người ở đây đều sẽ chết hết, bởi vì bọn họ không có bất cứ thủ đoạn và năng lực nào để đối kháng với lệ quỷ.

Giờ phút này Lưu Thắng Nghĩa đã thở hổn hển, mồ hôi lạnh túa ra khắp người, thể lực của hắn đã cạn kiệt, mỗi khi bước ra một bước chân đều vô cùng vất vả, nhưng mà dục vọng cầu sinh mãnh liệt và uy hiếp tử vong kích thích hắn, làm hắn điên cuồng ép bức mỗi một chút tiềm lực trong cơ thể, cho dù hiện tại đã đổ máu bị thương cũng không thèm để ý.

Sắp sửa tới rồi, mình, mình nhất định phải sống sót quay trở về chung cư, chỉ có như thế mình mới có thể trốn thoát không bị lệ quỷ này giết chết.

Hai mắt hắn càng lúc càng sáng, ánh đèn nê ông sáng lên ở đằng trước chính là hi vọng sống sót của hắn.

Nhưng mà lệ quỷ ở đằng sau vẫn cứ đuổi theo sát sao.

Hiển nhiên Lưu Thắng Nghĩa đã kích phát đến quy luật giết người của lệ quỷ, chỉ là bởi vì tính chất đặc biệt của con đường nhỏ linh dị này, làm cho lệ quỷ vẫn luôn chậm hơn một chút, không có cách nào dễ dàng đuổi theo Lưu Thắng Nghĩa được.

Nhưng mà loại tình hình này cũng sẽ chỉ diễn ra trên con đường nhỏ linh dị này mà thôi.

Một khi Lưu Thắng Nghĩa chạy đến trước cổng lớn của bưu cục quỷ, như vậy hắn sẽ lập tức không còn được con đường linh dị này bảo vệ nữa, đến lúc đó nếu hắn không thể nhanh chóng chui vào trong bưu cục quỷ kịp lúc, nhất định sẽ bị lệ quỷ giết chết.

Nhưng mà bóng dáng lạnh lẽo phía sau vẫn cứ theo đuổi sát sao.

Cho dù Lưu Thắng Nghĩa có chạy thục mạng như thế nào thì vẫn không có cách kéo dãn khoảng cách quá xa với lệ quỷ.

960 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận