Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3573: Dương Gian Còn Sống

Câu nói này lọt vào trong tai của Hà Nguyệt Liên lại làm cô sởn tóc gáy, giống như có lệ quỷ chuẩn bị đến lấy mạng cô vậy.

“Hà Nguyệt Liên, thật xin lỗi, lần này thì đến cả tôi cũng không muốn tha cho cô.

Đồng Thiến cũng nói.

Giờ phút này Hà Nguyệt Liên cắn chặt răng, vắt kiệt toàn bộ sức lực trong cơ thể, liều mạng chạy về phía trước, nhất định phải cắt đuôi được hai người này, tranh thủ cơ hội bỏ trốn.

Chỉ cần cô rời khỏi nơi này, ý thức quay trở về hiện thực, vậy thì người nắm giữ quyền chủ đạo vẫn sẽ là cô. Nhưng mà ngay lúc Hà Nguyệt Liên đang liều mạng chạy lướt qua một ngõ hẻm, con ngươi của cô không khỏi đột nhiên co rụt lại, khung cảnh xuất hiện trước mặt làm cô không còn đủ can đảm để tiếp tục bỏ chạy nữa, cơ thể lập tức sững sờ đứng yên tại chỗ.

Trước mặt cô là một ngôi nhà hai tầng, mà trên khoảng đất trống trước ngôi nhà đó, một người đang ngồi trên ghế, vừa uống trà vừa đọc báo, nhàn nhã giống như một ông lão đã về hưu.

Mặc dù tờ báo cũ kỹ kia đã che khuất gương mặt của người ngồi trên ghế, nhưng Hà Nguyệt Liên chỉ cần nhìn luót qua là có thể nhận ra, người này... là Dương Gian.

“Dương, Dương Gian? Cậu không chết?"

Giọng nói của Hà Nguyệt Liên mang theo một chút run rẩy, vẻ mặt vô cùng sợ hãi.

Đồng Thiến và Lý Dương đang đuổi theo ở phía sau cũng lập tức dừng chân lại, bọn họ nhìn thấy người ở đối diện, vô cùng khiếp sợ.

“Đội trưởng"

“Dương Gian"

Hai người khiếp sợ giật mình trong chốc lát, đồng thanh lên tiếng.

Giờ phút này Dương Gian mới từ từ buông báo xuống, hắn dùng đôi mắt bình tĩnh nhìn lướt qua ba người, cuối cùng ánh mắt dừng lại trên người Hà Nguyệt Liên:

“Dường như cô rất kinh ngạc khi nhìn thấy tôi?"

Giọng nói quen thuộc vang lên, làm cho người ta xác định người ngồi ở nơi đây thật sự là Dương Gian, chứ không phải là một con lệ quỷ có gương mặt giống hệt Dương Gian.

Hà Nguyệt Liên lập tức nhịn không được run rẩy, lòng kính sợ và sợ hãi mà cô dành cho Dương Gian dường như đã khắc sâu vào trong xương cốt, chỉ là ở trong hiện thực cô bị linh dị ảnh hưởng, tình cảm nhạt đi rất nhiều cho nên mới không biểu lộ quá rõ ràng mà thội, hiện tại cô đang ở trong thế giới của quỷ mộng, có được cảm xúc của người bình thường, cho nên cô mới thể hiện cảm xúc một cách rõ rệt như thế.

“Đội trưởng, trong lúc cậu đang khống chế quỷ huyết, Hà Nguyệt Liên đã từ chức vị đội trưởng của tổng bộ.” Lý Dương lập tức nói, nhưng hắn chỉ mới nói được một nửa đã bị Dương Gian giơ tay lên ngắt lời.

“Tuy rằng ý thức của tôi ở trong thế giới quỷ mộng, nhưng tôi cũng biết được đại khái tình hình bên ngoài, tôi cũng biết rõ mục đích lần này Hà Nguyệt Liên đến đây là gì?

Dương Gian nói.

Lý Dương nói:

“Đội trưởng, nếu cô ta đã không chịu yên phận thì không bằng giết chết cô ta ở đây luôn đi, nếu không cứ để mặc cô ta như thế mãi, sớm muộn gì cũng sẽ tạo ra tai họa lớn.

“Đề nghị hay đó, Hà Nguyệt Liên, cô cảm thấy thế nào?"

Dương Gian hỏi.

“Tôi, tôi chỉ đến đây để điều tra tình huống, cũng không muốn làm cái gì?"

Hà Nguyệt Liên muốn giải thích, nhưng mà chờ đến khi lời nói vọt đến cửa miệng rồi mới cảm thấy lý do của bản thân có chút giả dối, hiển nhiên Dương Gian không phải loại người dễ bị lừa như thế.

Giờ phút này, cô cảm thấy vô cùng tuyệt vọng.

Cô cứ tưởng rằng đã ba tháng trôi qua, khả năng cao là Dương Gian đã chết rồi, sao có thể ngờ được hắn vẫn còn sống, lại còn có thể sử dụng được quỷ mộng. Cô đã quá sơ suất rồi.

Nhưng mà hiện tại hối hận cũng không có tác dụng gì, nếu như cô quyết định dừng tay rời đi trước khi xuất hiện xung đột với Lý Dương thì có lẽ mọi chuyện sẽ không diễn biến đến nông nỗi này.

Chỉ có điều ngay lúc Hà Nguyệt Liên đang tự hỏi, Dương Gian đột nhiên nói ra một câu làm cô cảm thấy vô cùng kinh ngạc:

“Yên tâm, tôi sẽ không giết chết cô, ít nhất hiện tại sẽ không làm thế Dương Gian mở miệng nói.

“Cái gì?"

Hắn vừa nói xong, ba người còn lại đều vô cùng khiếp sợ.

Hành động này hoàn toàn không giống với phong cách làm việc của Dương Gian.

Hắn có nguyên nhân gì đó nên không thể ra tay sao?

Không, không đúng.

Hiện tại Hà Nguyệt Liên đang ở bên trong thế giới của quỷ mộng, có thể giết chết một cách dễ dàng, không cần phải lo lắng bất cứ chuyện gì nữa.

Dương Gian tiếp tục nói:

“Hà Nguyệt Liên, hiện tại có lẽ cô đang vô cùng khó hiểu, vì sao tôi lại không có ý định giết chết cô đúng không, thật ra cũng rất đơn giản, một khi tôi giết cô, linh dị quỷ họa ở bên ngoài sẽ bị mất khống chế, nhưng nếu như chỉ gần như thế thì tôi nghĩ tôi vẫn có thể gánh vác được cái giá phải trả này, thứ duy nhất khiến tôi phải để ý chính là sự tồn tại của một người khác.

1075 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận