Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3663: Manh Mối

Đây là một tin tức cực lớn, nếu có thể đăng tải ra ngoài, chỉ sợ là sẽ gật ra sóng to gió lớn.

Thì ra trên thế giới này còn cất giấu một chuyện mà không ai biết.

“Dương Gian? Để em điều tra"

Chu Mai lập tức lấy máy tính của cô ra, bắt đầu điều tra.

Hai người chui vào internet bắt đầu tìm kiếm đủ loại tin tức.

Chừng nửa tiếng sau.

“Tìm được rồi, tìm được một ít manh mối"

Chu Mai đột nhiên hô to.

Hạ Phong lập tức nhích lại gần.

Chu Mai chỉ vào máy tính nói:

“Cái tên Dương Gian này từng xuất hiện trong một quyển sách của một tác giả người nước ngoài, quyển sách này kể về một câu chuyện rất ly kỳ cổ quái, nội dung đại khái chính là một thành phố đột nhiên biến mất khỏi thế giới này, rơi vào trong địa ngục, sau đó người trong thành phố này lần lượt bị ác linh giết chết, cuối cùng những người may mắn còn sống sót đã được một người thần bí cứu vớt thành công"

“Thành phố bị biến mất? Ác Linh? Kẻ thần bí tên Dương Gian đã từng cứu vớt bọn họ cũng không khác gì mấy với người mà ông cụ Trương Chí Đông kia đã kể.

Hai mắt Hạ Phong sáng rực lên.

“Anh xem, ở cuối quyển sách này còn có một bức tranh minh họa do chính tay tác giả vẽ lại.

Chu Mai lại nói.

Hạ Phong nhìn bức tranh minh họa kia, tuy rằng có chút lộn xộn, nhưng cũng rất thật.

Trong thành phố tĩnh mịch, đường phố không có một bóng người, một số bóng dáng quái dị đang du đãng ở những khu vực tối tăm.

“Bức tranh này cũng nằm trong quyển sách đó sao?"

Hạ Phong đột nhiên chỉ vào một bức tranh màu ở cuối cùng.

Bức tranh màu kia là một bức tranh sơn dầu, bối cảnh trong tranh sơn dầu là một thành phố tối tăm, mà ở vị trí trung tâm của bức tranh minh họa này lại là một cô gái, cô gái này mặc quần áo màu đỏ, gương mặt mơ hồ không nhìn thấy rõ, nhưng mà bàn tay để lộ ra bên ngoài lại cực kỳ tráng.

Phong cách của bức tranh sơn dầu này có chút quái dị, phong cách có chút giống như kết hợp giữa trung và tây, trông chẳng ra cái gì cả.

Nhưng mà nếu nhìn kỹ thì cô gái trong bức tranh lại có vẻ cực kỳ quỷ dị, cứ như đang nhìn chằm chằm vào bọn họ vậy.

“Không phải, tác giả người nước ngoài này đã chết khi ngoài bốn mươi, nguyên nhân cái chết là tự sát"

“Tự sát?"

Hạ Phong cực kỳ tiếc nuối:

“Xem ra manh mối của vị tác giả này đã bị cắt đứt, tiếp tục tìm xem, anh tin chắc rằng vẫn còn tin tức khác"

Chu Mai gật đầu.

Hai người tiếp tục tìm kiếm manh mối.

Cái tên Dương Gian này cũng không quá thường thấy, cho nên có thể lọc bớt đi rất nhiều tin tức tạp nham.

Nhưng mà chuyện hai người muốn tìm đã quá xa xưa, trên mạng không còn lưu giữ lại những tin tức trước kia nữa, cho nên cực kỳ khó khăn.

Mãi đến trên internet.

Cuối cùng Chu Mai lại tìm được một manh mối khác:

“Chồng, anh mau lại đây xem, em tìm được tin tức quan trọng"

“Tới liền"

Hạ Phong bưng đồ ăn vừa mới nấu xong vội vàng bước ra.

Chu Mai cầm chén cơm, lập tức bắt đầu ăn, sau đó chỉ vào màn hình nói:

“Đây là một chương trình talk show"

“Người được phỏng vấn là một vị giáo sư nổi tiếng, khi còn trẻ, vị giáo sư này còn là một tài nữ, anh nghe cho cẩn thận vài"

Bên trong video, MC đang phỏng vấn một vị nữ giáo sư họ Mầm, giáo sư Mầm này trông đã hơn bảy mươi tuổi, tuy rằng tuổi đã cao, nhưng khí chất ưu nhã, người lại hiền lành, cho người ta cảm giác vô cùng ấm áp. “Mọi người đều biết, trong suốt cuộc đời của giáo sư Mầm, bà đã từng viết rất nhiều sách, sáng tác rất nhiều thơ văn hay, không biết giáo sư Mầm thích tác phẩm nào của mình nhất? Có thể nói cho chúng tôi biết sao?” MC phỏng vấn.

Giáo sư Mầm cười khẽ, sau đó bắt đầu có chút hồi ức:

“Tôi thích nhất quyển sách đầu tay của tôi, nếu mọi người có hứng thú thì có thể đi đọc thử, tôi tin rằng cuốn sách kia sẽ mang đến rất nhiều lợi ích cho mọi người. Lúc này MC trong video hơi ra hiệu, sau đó trên màn hình xuất hiện một bức ảnh chụp. Đó là một bức ảnh của một cô gái trẻ tuổi, cô gái này có gương mặt xinh đẹp ngọt ngào, trông vừa dịu dàng lại trong sáng, thật sự giống như một người đẹp.

“Như vậy, chuyện mà chúng tôi muốn biết chính là giáo sư Mầm ưu tú như thế, khi còn trẻ nhất định sẽ có rất nhiều người theo đuổi, vì sao lại vẫn luôn độc thân thế, không lẽ khi giáo sư Mầm còn trẻ chưa từng thích người nào sao?"

MC hỏi.

Giáo sư Mầm hơi khựng lại, sau đó cười nói:

“Khi tôi còn trẻ cũng rất bình thường, không tính là người xinh đẹp gì cả, cũng không có bao nhiêu người theo đuổi tôi, cũng giống như bao cô gái trẻ tuổi khác, lúc đó tôi cũng từng thích một người, người kia là bạn học thời cấp hai của tôi, sau đó chúng tôi còn cùng học chung trường cấp ba, cũng coi như là thanh mai trúc mã, chỉ là tiếp sau đó trong thời gian chờ thi đại học, người bạn kia của tôi gặp phải một sự kiện, dẫn đến hắn phải bỏ học, từ đó về sau chúng tôi rất hiếm khi gặp lại nhau.

“Hắn là một người rất tốt bụng, vì cứu người mà không chút ngại ngần đặt bản thân vào nguy hiểm, hắn cũng là một người rất mạnh, có thể làm được chuyện mà người thường không thể nào làm được, đồng thời hắn còn là một người rất hào phóng, thật sự coi tiền tài như rác rưởi, căn nhà tôi đang ở cũng là do hắn tặng cho tôi. “Thật là một người rất ưu tú, chẳng trách giáo sư Mầm không thể quên được, có thể chia sẻ tên của người đó sao?"

MC lại hỏi.1059 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận