Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3281: Đến

“Vì không có nguy hại đến sinh mệnh, cho nên nguyền rủa bán mạng của mình mới không có hiệu quả sao?” Lúc này Tào Dương đã hiểu ra vì sao hắn sẽ bị kéo vào trong này.

Nhưng mà không đợi hắn nghĩ nhiều, bên trong hình ảnh trắng đen, trong tay người đàn ông người nước ngoài kia xách theo một cái cưa điện, nhào về phía Tào Dương chém. Bên trong hình ảnh, Tào Dương lui ra sau né tránh, nhưng mà ngay sau đó, bên trong hình ảnh lại xuất hiện mấy bóng người mơ hồ vặn vẹo, giống như có lệ quỷ xuất hiện ở bên trong hình ảnh, mấy bóng người vặn vẹo này túm được Tào Dương, làm hắn không thể nào né tránh, bị trói chặt ở tại chỗ.

Cưa điện chém xuống, hình ảnh bên trong hình chiếu dưới mặt đất bắn ra rất nhiều điểm mực đen, giống như... một vũng máu đen.

"A!"

Tiếng kêu thảm thiết xuyên thấu qua hình ảnh trắng đen truyền ra ngoài, đó là giọng của Tào Dương.

Tào Dương.

Lâm Bắc vừa sợ vừa giận, hắn vứt bỏ bà già mặc váy theo phong cách tây dương vừa mới khống chế được kia, muốn đi cứu viện Tào Dương.

Nhưng mà hắn lại bị hai người cản đường.

Một người là một ông già quái dị không mặc áo trên, cơ thể khô gầy, giơ một cái tay cao quá đầu, một người khác lại có cơ thể đen nhanh, dính đầy mực dầu.

Tuy rằng tạo hình quái dị cơ mà Lâm Bắc cũng hiểu được hai người kia chính là hai tên quốc vương chính hiệu. Đặc biệt là người đàn ông bôi đầy mực dầu đen lên trên người kia, gần như chỉ mới nhìn thoáng qua, trong đầu Lâm Bắc đã hiện ra bóng người của hắn, hơn nữa bóng người này còn đang nhanh chóng trở nên rõ ràng, sau đó trong đầu giống như bị mực dầu nhuộm đen, không ngờ ý thức lại bắt đầu bị bóng đêm ăn mòn, hình như cơ thể đều muốn rơi vào bên trong bóng đêm.

“Đây là đòn tấn công ý thức sao?"

Cơ thể Lâm Bắc run lên, tinh thần có chút hoảng hốt, trước mắt hình như đều tối đen đi, mí mắt cực kỳ nặng nề.

Hình như ngay giây tiếp theo hắn sẽ lập tức rơi vào trong bóng tối viễn viễn, không có cách nào tỉnh táo lại. Tiếng kêu thảm thiết của Tào Dương vẫn còn đang quanh quẩn trong bến tàu, bên trong hình ảnh trắng đen dưới đất, quỷ ảnh vặn vẹo quấn quanh cơ thể hắn, làm hắn không có cách nào tránh thoát, cưa điện vẫn còn đang khởi động, cơ thể đang bị sống sờ sờ tách rời ra.

Nếu cứ tiếp tục như thế, hắn rất khó có thể chịu đựng tiếp nổi.

Lúc này Lý Nhạc Bình cũng muốn đi chi viện, hắn tiêu diệt sạch sẽ toàn bộ hai tiểu đội quốc vương, một tiểu đội cuối cùng còn chưa kịp giết, bị ép từ bỏ kế hoạch, nhưng mà hắn cũng bị cản lại.

Người cản hắn không phải là ai khác, chính là người truyền giáo lúc trước.

“Chúng tôi thắng rồi, chờ Tào Dương chết xong, người kế tiếp chính là tên đội trưởng đầu hói kia, sau đó chính là Lý Nhạc Bình anh. Người truyền giáo vô cùng thong dong, vì mọi chuyện đều đang nằm trong kế hoạch.

Lý Nhạc Bình im lặng không nói tiếng nào, vì hình như người truyền này có được thủ đoạn nào đó có thể tránh được linh dị của quỷ quên lãng, nhớ rõ được chính hắn.

Do đó, hắn không có cách nào ngó lơ sự cản trở của người truyền giáo.

Mà vào đúng lúc này, sau lưng người truyền giáo còn có hai tên quốc vương khác, lúc này đằng sau họ lại vang lên tiếng nước chảy róc rách, đồng thời, một cảm giác nguy hiểm cùng cực ập vào trong lòng mỗi người.

Âm thanh khác thường này xuất hiện, làm cho cơ thể mọi người đều run lên.

“Không thể nào, chi viện của đối phương đến nhanh như thế sao?"

Một phỏng đoán đáng sợ xuất hiện trong đầu mọi người.

Lúc này, người truyền giáo quay phắt đầu lại.

Hiện tại, một bóng người quen thuộc đang từ từ trồi lên từ bên trong một vũng nước vô cùng bình thường ở bến tàu, gần như chỉ mới xuất hiện, mọi thứ ở xung quanh giống như đều bị đốt cháy, quỷ hỏa màu xanh nhạt đang cháy lên, hơn nữa càng lúc càng mạnh, lúc này, đến cả mặt biển ở xung quanh cũng đã nhuộm thành màu của quỷ hỏa.

“Quỷ nhãn, Dương Gian?"

Sắc mặt người truyền giáo trở nên vô cùng nghiêm túc.

Một người không nên xuất hiện ở đây nhất.

Không ngờ còn có thể xâm lấn vào được bên trong thế giới trong tranh, quả nhiên, lúc trước khi ở trang viên Khủng Bố, giọt nước thẩm thấu ra ngoài bức tranh cũng là có nguyên nhân.

Người truyền giáo của tổ chức quốc vương vốn dĩ muốn tập họp năm tên quốc vương, ba tiểu đội, để giết chết ba người Tào Dương, Lý Nhạc Bình và Lâm Bắc trước khi chi viện của đối phương đến, cũng giống như lúc trước khi Dương Gian dẫn theo Hà Nguyệt Liên tấn công chủ nhân trang viên vậy, ai mà ngờ được, hiện tại ba tên đội trưởng còn chưa chết xong, chi viện của đối phương đã đến rồi.

Hơn nữa vẫn là người mà bọn họ không muốn nhìn thấy nhất. Dương Gian gần như chỉ mới lú đầu ra khỏi vũng nước, xung quanh đã bị quỷ hỏa đốt cháy, quỷ hỏa âm trầm chiếu rọi lên trên cơ thể mọi người, một cảm giác đau đớn đến cả ngự quỷ nhân cũng cảm nhận được truyền đến, hơn nữa cảm giác cực nóng này vẫn còn đang liên tục tăng lên, nếu còn ở lại chỗ này lâu hơn một chút nữa, bọn họ cảm thấy bản thân cũng có khả năng sẽ bị đốt cháy.

“Thì ra là thế, chẳng trách tôi đi dạo một vòng quanh thành phố Đại Đông cũng không tìm được một tên ngự quỷ nhân cấp quốc vương nào, thì ra đều ở chỗ này, thật sự làm người ta cảm thấy ngạc, vốn tưởng rằng chỉ là một lần giao dịch giả dối, người của tổ chức Quốc Vương mấy người lại từ giả thành thật, muốn xử lý một lượt ba vị đội trưởng của chúng tôi, tham lam thật, đáng tiếc không có đủ năng lực, kế hoạch không thành công"

1103 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận