Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3568: Bắt Đầu Điều Tra

Sau khi dặn dò xong, quỷ cậu đưa Giang Diễm và Trương Lệ Cầm ra khỏi thế giới của quỷ mộng.

Nhưng Dương Gian lại không có cách nào rời khỏi nơi này, chỉ có thể tiếp tục ở lại đây một mình, tuy rằng có hơi chán, nhưng ít nhất có thể tin tưởng bản thân vẫn còn sống, không chết vì bị lệ quỷ khôi phục, đây coi như đã là kết quả rất tốt rồi.

“Hiện tại sau khi quỷ cẩu khống chế tòa thành ác mộng xong là có thể kéo bất cứ ai vào ác mộng mà không cần để ý đến khoảng cách, tuy rằng hiện tại mình đang yên lặng bên trong quỷ huyết không thể nào tỉnh lại, nhưng ở thời khắc quan trọng vẫn còn có thể ra tay, có lẽ quỷ cẩu không đối phó được lệ quỷ, nhưng đối phó với ngự quỷ nhân thì lại không thành vấn đề, nếu ai đó trong thành phố Đại Xương thật sự xuất hiện vấn đề, mình cũng không ngại đi xử lý một hai tên.

Dương Gian yên lặng nghĩ thầm trong lòng.

Nhưng mà người ở thế giới bên ngoài lại không biết được tình hình thật sự, bọn họ chỉ đang nhốn nháo suy đoán xem có phải Dương Gian đã chết thật rồi hay không.

Để xác định tình hình, đã có không ít người bắt đầu điều tra.

Ngay tối ngày hôm đấy.

Vùng ngoại thành của thành phố Đại Xương, một bóng dáng quỷ dị đã xuất hiện ngay bên cạnh khu vực quỷ huyết khôi phục.

Giống như đột nhiên từ trong không khí xuất hiện vậy, không làm cho bất kỳ ai phát hiện ra.

Dưới sự hỗ trợ của bóng đêm, bóng dáng kia nhanh chóng tiếp cận về hướng của hồ máu.

Bóng dáng kia rất cẩn thận, nhưng khi hắn sắp sửa đến gần hồ máu thì lại lập tức dừng chân, bởi vì ngay dưới chân hắn có một vạch kẻ do người khác tạo ra, vạch kẻ này rất kỳ lạ, rõ ràng đã ba tháng trôi qua nhưng vẫn có thể nhìn thấy được rõ ràng, vẫn chưa từng bị nước mưa rửa sạch, cũng không bị bùn đất vùi lấp.

Dường như bóng dáng này đã nhận ra nguy hiểm, lập tức lui ra sau.

Nhưng đã quá trễ rồi.

Trong đêm đen, một thanh trường thương dùng tốc độ mà mắt thường không thể nào nhìn thấy được bay đến, trong nháy mắt đã xỏ xuyên qua cơ thể của bóng người kia.

Một người bị cắm chặt dưới mặt đất, lập tức không còn nhúc nhích nữa.

“Cho dù không có người điều khiển thì vũ khí linh dị của Dương Gian vẫn có thể tự tấn công người khác được sao? Nguy hiểm thật đó, may mà mình dùng người giấy đi dò đường trước, nếu không chỉ cần không cẩn thận một chút thôi thì mình có khả năng đã bị đóng đinh ở đó rồi.

Ngay sau đó, bóng dáng của Liễu Tam yên lặng hiện lên trên con đường cao tốc cách đó không xa.

Hắn nhìn về phía hồ máu, cảm giác được tất cả những gì người giấy vừa mới trải qua.

Quá rõ ràng, đường vạch kẻ kia chính là một lời cảnh cáo, bất cứ người nào dám đến gần đều sẽ gặp phải đòn tấn công linh dị không hề nương tay.

“Tình huống này xảy ra, hình như mình không có bất cứ lý do gì để nghi ngờ rằng Dương Gian đã chết cả. Liễu Tam trầm ngâm một chút, quyết định không ở lại đây nữa mà lập tức xoay người rời đi.

Hắn lo rằng nếu bản thân còn tiếp tục ở lại nơi này, Dương Gian sẽ có khả năng lao từ trong hồ máu ra xử lý hắn. Tuy rằng hắn và Dương Gian là đồng nghiệp, nhưng mà hôm nay hắn không chào hỏi tiếng nào đã lén lút chạy đến đây thử, hành vi này rất mất lịch sự, nói nghiêm trong một chút thì chẳng khác nào đang khiêu khích.

Liễu Tam đến nhanh, rời đi lại càng đột ngột hơn.

Chỉ có một người giấy rách nát còn để lại tại chỗ là có thể chứng minh hắn từng đến nơi này.

Nhưng mà tình huống này không phải chỉ diễn ra một lần.

Ngày hôm sau, Hà Ngân Nhi là đội trưởng cũng đang chạy đến thành phố Đại Xương.

Nhưng cô lại không chạy về phía hồ máu mà lại đi đến cao ốc Thượng Thông, trực tiếp tìm được người phụ trách ở thời điểm hiện tại, cũng chính là Lý Dương.

“Lý Dương, tôi đến đây không phải để tìm Dương Gian, càng không phải đến để thử xem hắn còn sống hay không, tôi chỉ đến để sưu tập di vật của đội trưởng, anh cũng biết linh dị của tôi là chiêu hồn mà, cần phải dùng những vật phẩm mà ngự quỷ nhân thường dùng lúc còn sống để làm môi giới, hi vọng anh có thể phối hợp với tôi, đưa cho tôi một ít vật phẩm Dương Gian thường dùng, không cần đồ quý giá gì cả, bình thường là được rồi. Hà Ngân Nhi nhìn chằm chằm vào Lý Dương, giọng điệu vô cùng lạnh nhạt lại cứng rắn, dường như cô sẽ không cho Lý Dương có cơ hội từ chối.

“Đội trưởng vẫn chưa chết, cô sẽ không sử dụng được chúng nó.

Lý Dương nhíu mày nói.

“Đề phòng trước vẫn hơn.

Hà Ngân Nhi nói:

“Không chỉ riêng vật phẩm của Dương Gian, tôi còn sẽ giữ lại vật phẩm của các đội trưởng và một số ngự quỷ nhân mạnh mẽ khác, đương nhiên, trong đó cũng bao gồm cả vật dụng mà anh thường hay sử dụng, dù sao hiện tại sự kiện linh dị diễn ra liên tục, tôi cần phải dự trữ nhiều một chút, cố gắng giữ lại sức mạnh của ngự quỷ nhân thuộc thời đại này càng tốt.

Lý Dương cẩn thận suy nghĩ.

1082 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận