Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3253: Đông Đủ

Dương Gian nghe xong nói:

“Không tệ, anh mạnh hơn Tào Duyên Hoa rất nhiều, Tào Duyên Hoa vẫn luôn coi đại cục là quan trọng nhất, tác phong làm việc của hắn nếu ở một năm trước thì không có vấn đề gì, nhưng mà hiện tại loại quan niệm của hắn đã bị đào thải từ lâu, lần này đánh nhau với tổ chức quốc vương chỉ có ngươi chết ta sống, không có bất cứ con đường hòa giải nào. Vương Quốc Cường, lần này anh cũng có thể ngồi bên cạnh lắng nghe cuộc họp đội trưởng. Vương Quốc Cường gật đầu.

Lâm Bắc nhìn thoáng qua khu vực bên cạnh bàn họp, nơi đó lập tức xuất hiện một hàng ghế dựa. Vương Quốc Cường thấy thế lập tức đi qua ngồi xuống, cùng lúc đó, A Hồng cũng rất tự giác đi sang bên đó tìm một vị trí ngồi nghe, cô không phải đội trưởng, không có tư cách tham dự cuộc họp lần này.

“Vậy là hiện tại tất cả mọi người đều đang chờ cái tên Chu Đăng kia sao?"

Vương Sát Linh lạnh nhạt mở miệng nói:

“Mặt mũi của người này còn lớn hơn cả Dương Gian cậu à, tôi thấy có lẽ hắn không đến đâu, hủy bỏ tư cách đội trưởng của hắn đi, hiện tại chúng ta có thể bắt đầu cuộc họp đội trưởng rồi, hành động sớm hơn một chút thì tỉ lệ thành công cũng cao hơn.

“Hiện tại vẫn chưa đến giời hẹn, không thể vì chuyện này mà từ chối không cho Chu Đăng tham dự cuộc họp lần này, tôi quy định thời gian là mười hai giờ trưa, chỉ cần đến trước giờ này thì không coi như là đến trễ.

Dương Gian nói.

Hà Ngân Nhi nói:

“Nhưng mà cứ chờ như vậy mãi cũng không được, ai biết chừng nào hắn đến chứ Dương Gian trầm ngâm một chút nói:

“Đợi thêm nửa tiếng, nếu hắn vẫn không đến thì bắt đầu cuộc họp trước.

Nói ra những lời này, người khác cũng không có ý kiến, chỉ cảm thấy tất cả mọi người hầu như đã đến đông đủ, chỉ thiếu một người cũng có hơi lãng phí thời gian.

Cũng may, Chu Đăng không làm mọi người chờ đợi quá lâu.

Không đến mười phút sau, Lâm Bắc đột nhiên mở miệng:

“Chu Đăng đến, hắn vào bên trong cao ốc rồi.

Sau đó, tiếng thang máy khởi động truyền đến.

Không đến một phút sau, thang máy đã lên đến tầng cao nhất.

Cửa thang máy mở ra, Chu Đăng vội vàng từ bên trong đi ra ngoài, nhưng mà khi hắn nhìn thấy những người ở đây lập tức sửng sốt, hình như cũng không ngờ được ngoại trừ chính hắn ra, những đội trưởng còn lại đều đã có mặt đông đủ.

“Chu Đăng, cuộc họp quan trọng như thế này, anh nên đến sớm hơn mới đúng, mọi người đều đang đợi anh.

Liễu Tam mở miệng nói.

Hà Ngân Nhi liếc nhìn:

“Có lẽ là lại đi ăn trộm đồ của người khác đúng không"

Chu Đăng lập tức đỏ mặt:

“Sao cô có thể vu oan cho tôi như thế được, rõ ràng là tôi gặp ăn trộm, bị trộm mất hành lý, sau đó tôi đuổi theo tên ăn trộm kia, tên trộm đó chạy rất nhanh cho nên mới chậm trễ một ít thời gian. Bắt trộm chính là làm việc nghĩa, không coi là ăn trộm “Đi ăn trộm thật à?

Tào Dương có chút kinh ngạc. Chu Đăng nghe được những lời này suýt chút nữa đã phun máu, thời buổi này nói thật cũng không có ai tin sao?

Trên thực tế cũng không phải những người khác không tin, mà là việc này thật sự quá khó tưởng tượng, một người bình thường lại có thể trộm đi hành lý của một vị đội trưởng, chuyện này nói ra ai mà tin được chứ, huống chi lúc trước Chu Đăng còn làm nghề này, hiện tại trong hồ sơ của tổng bộ còn có sự tích vinh quang của hắn. Dương Gian nghiêm túc nói:

“Được rồi, đừng nói nữa, Chu Đăng là một đồng đội đáng để tin tưởng, bây giờ cũng đừng lấy người khác ra làm trò đùa, Chu Đăng, anh vào chỗ ngồi đi."

“Được rồi, đội trưởng Dương"

Lúc này Chu Đăng suýt chút nữa đã rơi nước mắt, quả nhiên chỉ có Dương Gian là hiểu hắn.

Chu Đăng ngồi xuống xong, lúc này mười một vị đội trưởng đều đã tập hợp đầy đủ, nhưng mà lần này thiếu mất Vệ Cảnh.

Mười giờ hai mươi phút sáng, vì mọi người đã tập hợp đông đủ, cho nên cuộc họp đội trưởng cũng bắt đầu sớm hơn.

Lúc này Dương Gian mở miệng nói:

“Nội dung cuộc họp đội trưởng lần này rất đơn giản, cũng chỉ có một đề tài, đó chính làm cách nào để ngăn cản thuyền U Linh cập bế cùng với làm thế nào để xử lý tổ chức quốc vương, tôi tin trước khi các anh đến đây chắc là đều đã thông qua tổng bộ mà biết được một ít tin tức của tổ chức quốc vương, cùng với sự thay đổi tình hình trước mắt, bởi vậy hiện tại tôi cũng không nói nhiều nói lại những lời này.

Nhưng người khác đều nhìn Dương Gian, vẻ mặt khó hiểu.

Lý Quân trầm giọng nói:

“Đội trưởng chúng ta có thể hợp tác với nhau, tranh thủ trước khi thuyền U Linh cập bến tiêu diệt một lượt mười bốn tên quốc vương của tổ chức quốc vương kia, không còn thủ lĩnh, chỉ có lại một ít ngự quỷ nhân, tự nhiên sẽ không làm nên trò trống gì.

“Lý Quân, đừng lỗ mãng như thế được không? Không thể làm từng bước một sao, lỡ như chúng ta thua thì thế nào? Mười lăm vị quốc vương của đối phương đều là cao thủ cấp bậc đội trưởng, tuy rằng bị Dương Gian săn giết một tên còn lại mười bốn tên, nhưng mà muốn xử lý hết một lượt toàn bộ thì tôi nghĩ ít nhiều gì vẫn có khó khăn, càng miễn bàn đến việc bên kia còn có một ít át chủ bài"

Lâm Bắc sờ đầu trọc nói.

1292 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận