Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3505: Thời Khắc Người Khác Gọi Tên 3Chương 3505: Thời Khắc Người Khác Gọi Tên

Dương Gian nhanh chóng đi lên đến trên boong thuyền U Linh.

Hắn hơi ngẩng đầu nhìn về phía phòng điều khiển.

Cách lớp cửa kính đã ố vàng, phủ đầy vết bẩn, Dương Gian thấy có một ông cụ đứng ở bên trong, ông cụ kia vẫn không hề nhúc nhích, nắm chặt bánh lái, dường như đang điều khiển con thuyền cũ kỹ mà lại khủng bố này. Dường như sự xuất hiện của Dương Gian đã làm cho Tần lão ở bên trong phòng điều khiển chú ý đến. “Tôi không có quá nhiều thời gian, cậu không nên mạo hiểm đi đến nơi này, bản thân tôi tỉnh lại chính là vì thời khắc này, chuyện nên làm tôi cũng đã làm, chuyện còn lại phải dựa vào cậu"

Giọng nói già cả của Tần lão vang lên.

“Nghe nói ông có thể biết trước được chuyện tương lai rất xa, có phải ông cũng đã biết trước được chuyện này rồi hay không? Cho nên mới quyết định phong ấn bản thân lại, chừa lại hơi thở cuối cùng"

Dương Gian trực tiếp vào thẳng vấn đề.

Tần lão không hề phản bác, mà lại trả lời:

“Tôi chỉ có thể biết trước được tương lai thuộc về tôi mà thôi, tôi sẽ mang theo thuyền U Linh cùng nhau biến mất khỏi thế giới này, đây là sắp xếp tốt nhất, đây cũng là cống hiến cuối cùng tôi có thể làm được cho những lớp trẻ phía sau.

“Cho nên thuyền U Linh đến thành phố Đại Châu cũng không phải là chuyện ngoài ý muốn, ông biết được cổ trạch mai táng Trương Động ở chỗ này sao? Cho nên mới lợi dụng Trương Động sau khi chết đi để đối phó với Thuyền Trưởng, đây là kế hoạch đã được sắp xếp từ trước, tôi chỉ là người chấp hành kế hoạch mà thôi?” Dương Gian hỏi.

“Vị trí tọa lạc của cổ trạch có thể là bất cứ nơi nào ở khu linh dị, một khi đã như thế, vì sao còn không tọa lạc ở trong thành phố Đại Châu chứ? Như vậy có thể tiện tay giải quyết một chuyện phiền phức lớn cho con cháu đời sau. Đây là một lời đề nghị tôi đưa ra cho Trương Động, không có ý nghĩa đặc biệt gì, cậu không cần suy nghĩ nhiều"

Tần lão nói.

“Thì ra là thế, vài chục năm trước ông đã biết trước được thuyền U Linh sẽ xuất hiện ở thành phố Đại Châu, cho nên ông mới đề nghị Trương Động xây dựng cổ trạch ở nơi này, chính là vì ngày hôm nay.

Dương Gian hơi thay đổi sắc mặt.

Quả nhiên mấy lão già của thời dân quốc này, người nào người nấy đều vô cùng đáng sợ.

Biết trước được chuyện từ vài chục năm trước, vậy mà cũng có thể làm được.

“Nếu ông đã biết trước được sẽ xảy ra chuyện này, vậy sau này mọi chuyện sẽ diễn biến như thế nào, ông có thể nói cho tôi biết không?"

Dương Gian lại hỏi.

Giọng nói già nua của Tần lão truyền từ bên trong phòng điều khiển:

“Nếu nói chính xác hơn thì năng lực của tôi cũng không phải là biết trước, tôi chỉ có thể nói chuyện với chính mình trong tương lai mà thôi, mà hôm nay tôi sẽ chết đi, tương lai không còn có tôi nữa, cho nên tôi chỉ có thể tiên đoán được đến nơi này, đây là cực hạn của tôi, tương lai sẽ như thế nào, đến cả tôi cũng không biết.

Nói chuyện với bản thân mình trong tương lai?

Đây là năng lực tiên đoán của Tần lão sao?

Dương Gian thầm rùng mình, chẳng trách Tần lão có cảm giác như cái gì cũng biết.

“Cậu còn có mười phút để thả lệ quỷ bên trong quỷ hồ ra, tôi có thể giúp cậu mang tất cả lệ quỷ bên trong quỷ hồ lên thuyền U Linh cùng nhau biến mất, đây cũng coi như chút chăm sóc đặc biệt của tôi dành cho cậu.

Tần lão lại đột nhiên nói chuyện.

“Ông thật sự không thể biết trước được tương lai sao?"

Dương Gian vẫn không quá tin tưởng.

Giọng của Tần lão lại không hề vang lên nữa, không biết là không có cách nào để nói tiếp hay là lựa chọn từ chối không muốn trả lời.

Dương Gian thấy thái độ của ông quá cứng rắn, không muốn để lộ ra tin tức của tương lai, không còn cách nào khác chỉ có thể xoay người rời khỏi thuyền U Linh, sau đó tranh thủ khoảng thời gian cuối cùng này để thả toàn bộ lệ quỷ trong quỷ hồ ra, quét sạch toàn bộ linh dị bên trong quỷ hồ, nếu không từ nay về sau hắn sẽ không thể nào sử dụng quỷ hồ được nữa.

“Dương Gian!"

Ngay lúc hắn vừa mới rời khỏi thuyền U Linh, đột nhiên lại nghe được giọng của Tần lão vang lên, dường như đang gọi tên hắn, lại giống như không rất giống.

Dương Gian vừa mới quay đầu, loáng thoáng thấy phía sau lớp cửa kính ố vàng kia, gương mặt già cả hư thối của Tần lão lộ ra một nụ cười.

Nụ cười kia rất đáng sợ, nhưng lại mang theo một chút vui mừng.

“Thời khắc người đời kêu gọi tên của cậu, cũng có nghĩa thời đại linh dị sắp sửa kết thúc.

Giọng nói trầm thấp khe khẽ vang vọng bên trong phòng điều khiển, chỉ tiếc không có ai có thể nghe được câu nói cuối đời này của Tần lão.

Giờ phút này Dương Gian vẫn cứ đứng sừng sững trên quỷ hồ lạnh lẽo không nhúc nhích, hắn nhìn theo con thuyền U Linh cũ kỹ rách mướp cách đó không xa dần dần rời đi.

Tần lão dùng sinh mệnh cuối cùng để điều khiển con thuyền U Linh, không chỉ kết thúc sự kiện linh dị đáng sợ này, còn mang đi tất cả lệ quỷ bên trong quỷ hồ, giúp Dương Gian giảm bớt áp lực cực kỳ lớn, nói cách khác, lúc này bên trong quỷ hồ còn thỉnh thoảng sẽ có lệ quỷ xuất hiện nữa.

1150 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận