Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3408: Chết

“Cái gì?"

Nhân Viên Chiếu Phim kinh hãi.

Tốc độ rút lui của hắn đã rất nhanh, không ngờ quỷ vực của ông già kia lại càng nhanh hơn.

“Chôn ở chỗ này đi"

Chủ nhân bãi tha ma La Thiên không còn dáng vẻ như lúc trước nữa, sắc mặt ông lạnh như băng, hơn nữa không có chút biểu tình nào, bên trong cặp mắt không có đồng tử không mang theo chút tình cảm của người sống nào.

Trong nháy mắt, mộ phần lõm xuống, bùn đất đã biến thành màu đen vừa do vừa hôi bao phủ, muốn mai táng tên Nhân Viên Chiếu Phim này.

“Mình không tồn tại bên trong hiện thực, ông già này sẽ không làm gì được mình"

Nhân Viên Chiếu Phim nói, hắn là quốc vương đương nhiên cũng không phải dạng vừa, có được bản lĩnh độc nhất vô nhị riêng biệt.

Nhưng mà đáp lại hắn lại chính là đất trong ngôi mộ trút xuống.

Tuy rằng Nhân Viên Chiếu Phim rất tự tin nhưng lại cũng cảm giác được không ổn, hắn muốn rút lui khỏi nơi này, kết quả hiện tại hắn lại hoảng sợ phát hiện linh dị của hắn đã bị quấy nhiễu.

“Không thể chạm vào bùn lầy này sao?"

Hắn nhanh chóng nhận ra vấn đề.

Nhưng mà đã muộn rồi. Đất của ngôi mộ đã áp chế thành công, dù Nhân Viên Chiếu Phim không có tồn tại trong hiện thực thì vẫn bị quáy nhiễu, hai màu trắng đen trên người hắn nhanh chóng rút đi, dưới sự cọ rửa của bùn đất, cơ thể hắn lại dần dần quay về trong hiện thực.

“Chết tiệt"

Nhân Viên Chiếu Phim nhìn bãi tha ma mênh mông không có điểm cuối này là biết dùng thủ đoạn bình thường là sẽ không có cách nào chạy thoát khỏi nơi này, hắn lập tức lấy điện thoại di động ra, trên điện thoại di động đang chiếu một bộ phim điện ảnh trắng đen linh dị, cơ thể hắn nhanh chóng đi vào bên trong điện thoại, muốn thông qua thủ đoạn nào đó để thoát khỏi nơi này.

Nhưng mà hắn mới chạy trốn được một nữa đã lập tức hét thảm.

Di động lập tức tối đi, màn hình tắt, một bàn tay dính đầy bùn đất từ trong màn hình duỗi ra ngoài, vừa trảo đã túm được gương mặt của hắn, đồng thời thân thể của hắn cũng nhanh chóng chìm xuống.

Không bao lâu sau. Nhân Viên Chiếu Phim đã ngừng không giãy dụa nữa, hắn đã bị chôn sống, một ngôi mộ cũ xưa xuất hiện thay thế cho hắn, chỉ là ở bên trong bãi tha ma nhìn không thấy điểm cuối này, ngôi mộ do Nhân Viên Chiếu Phim tạo thành cũng không quá thu hút.

Chôn xong Nhân Viên Chiếu Phim rồi, La Thiên chuyển động con ngươi cứng đờ, lại nhìn về phía Chu Đăng “Không thể ra tay với hắn, hắn là đồng đội của tôi, bởi vì cứu tôi nên mới bị đối phương tấn công, ông mau nghĩ cách cứu hắn đi"

Hà Ngân Nhi vội nói, đồng thời hi vọng La Thiên có thể cứu Chu Đăng.

“Ai có sở trường của người đó, tôi chỉ biết chôn người, không biết cứu người, hơn nữa hắn đã chết, bên trong cái áo da người này đã không còn người sống, chỉ còn gửi lại một con lệ quỷ, cho nên tốt nhất là cũng đem chôn nó, nếu không mấy đứa hậu sinh các cô lại phải nhức đầu"

La Thiên nói ra một sự thật tàn khốc.

Chu Đăng đã chết.

Hà Ngân Nhi lập tức ngẩn ra một chút, cô nhìn Chu Đăng.

Lúc này cô mới phát hiện Chu Đăng đã không còn nhúc nhích, dưới chân hắn đã chảy ra rất nhiều máu, nhuộm đỏ một khu vực, mà trên vết máu còn lơ lửng một cái mặt nạ da người quỷ dị, một cái trống bỏi cũ xưa đã bị hỏng, một nửa cây nến đã cháy gần như sạch sẽ.

Hiển nhiên, vào thời khắc mà Hà Ngân Nhi chiêu hồn, Chu Đăng đã dùng hết sức lực, thậm chí cuối cùng đến cả thi thể cũng không giữ lại được.

Bên trong cái áo da người kia đã trống, không có cái gì cả, thậm chí cũng đã không còn máu tươi thẩm thấu ra bên ngoài.

La Thiên thấy Hà Ngân Nhi không trả lời ông, ông vẫn cứ ra tay, tiện tay vung lên, đất mồ mã lập tức phun trào, dần dần chôn cái áo da người vẫn còn giữ nguyên hình người kia xuống.

Cả cuộc đời ông đã gặp qua rất nhiều cảnh sinh ly tử biệt.

Nếu đã chết thì xuống mồ yên nghỉ, không cần làm lệ quỷ sống lại tai họa cho những người khác.

“Khởi động lại, khởi động lại có thể cứu được Chu Đăng"

Hà Ngân Nhi nhìn thấy Chu Đăng sắp sửa bị chôn vùi, cô có chút hoảng loạn, túm lấy tay La Thiên khẩn cầu nói.

“Tôi chỉ có thể mai táng hiện tại, không có cách nào nghịch chuyển quá khứ, đó không phải là thứ mà tôi am hiểu"

Lời La Thiên nói ra lại làm cô từ bỏ ý tưởng này.

Không phải mỗi một ngự quỷ nhân đứng đầu thời dân quốc đều biết khởi động lại, người có thể nghịch chuyển quá khứ, thay đổi tương lai là cực kỳ cực kỳ hiếm có.

Giờ phút này, Dương Gian đứng bên trên quỷ hồ bình tĩnh, cảm nhận được ý đồ ra tay của tổ chức Quốc Vương, hắn vốn định lập tức chạy đi chi viện, nhưng trước mặt lại xuất hiện một người cản đường đi của hắn, làm hắn không thể không tạm thời gác ý định đi chi viện sang một bên.

“Chỉ có một mình anh đến đối phó tôi?” Dương Gian nhìn chằm chằm vào người đứng trên mặt nước cách đó không xa.

Người này hắn rất quen thuộc, trước kia đã từng quen biết, chính là chủ nhân trang viên từng bị hắn săn giết lúc trước, bởi vì lần giao dịch lần trước, đầu của chủ nhân trang viên đã bị trả trở về, điều này dẫn đến tên ngự quỷ nhân có thực lực mạnh mẽ này lại sống lại lần nữa.

Hắn cũng không cảm thấy ngạc nhiên trước sự xuất hiện của chủ nhân trang viên.

1151 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận