Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3329: Khởi Động

Dương Gian nói:

“Nói không sai, nếu một lần hành động đối phương thiệt hại một hai tên quốc vương, dưới loại áp lực này thì nếu cứ tiếp tục kéo dài mãi càng ngày sẽ chỉ càng bất lợi đối với họ, cuối cùng có khả năng toàn bộ tổ chức Quốc Vương đều sẽ sụp đổ vì mâu thuẫn nội bộ, họ là thế lực được xây dựng từ ích lợi, cũng không phải cực kỳ đoàn kết, một khi không lấy được chỗ lợi thì mỗi người đều sẽ có ý đồ riêng"

“Nếu mấy người dẫn đầu tổ chức Quốc Vương kia coi tự biết suy nghĩ rõ ràng, như vậy nhất định phải làm thuyền U Linh cập bến, họ hy vọng lợi dụng sức mạnh lệ quỷ đánh tan chúng ta, sau đó nhẹ nhàng giành được phần thắng của trận chiến tranh này, để tránh cho nội bộ bùng nổ mâu thuẫn"

“Nói tới nói lui, tôi chỉ muốn hỏi một câu, kẻ địch nằm ở đâu, chừng nào đi đánh nhau? Phải biết rằng hiện tại giới linh dị đều đang nhìn chằm chằm vào chúng ta, đặc biệt là Diệp mỗ tôi, nếu tôi lại không có hành động gì nữa, người khác sẽ tưởng rằng Diệp mỗ tôi nổi tiếng là vì mướn acc clone tự lăng xê, có tiếng mà không có miếng, hiện tại tôi cực kỳ muốn dùng đầu của một tên quốc vương để chứng minh bản thân"

Lúc này Diệp Chân đều có chút không kiên nhẫn, hắn vô cùng hứng khởi đi đến nơi đây, không ngờ không làm được chuyện gì, cứ ở nơi này chờ.

“Diệp Chân, phải có chút kiên nhẫn, sẽ không phải chờ đợi quá lâu, đến lúc đó anh sẽ có rất nhiều cơ hội ra tay. Dương Gian nói.

“Hình như lúc trước cậu đã nói qua những lời này rồi.

Diệp Chân bĩu môi:

“Nếu không thì như vậy đi, dù sao hiện tại cũng đều rảnh rỗi không có việc gì, không bằng Dương Vô Địch cậu và tôi tiến hành một cuộc thi đấu hữu nghị, coi như là làm nóng người, khởi động trước, cậu thấy thế nào?"

“Không thế nào, ai lại nhàm chán rãnh rỗi đi đánh nhau chơi như thế chứ Dương Gian từ chối ngay lập tức.

Hơn nữa, hai ngự quỷ nhân đánh nhau thì làm gì còn có hữu nghị đơn thuần chứ, vừa ra tay là thường hay liều mạng, nhất là đánh nhau với loại người như Diệp Chân, chắc chắn sẽ đi quá đà.

“Haizz, thật là tiếc, tôi còn muốn cho cậu hiểu biết được một ít thủ đoạn mới tôi vừa mới nắm giữ được.

Diệp Chân thở dài nói.

Hiển nhiên, trong khoảng thời gian này hắn cũng trưởng thành, cũng không phải ngày nào cũng ở thành phố Đại Hải coi anime, uống sữa bò.

Trong lúc mọi người ngồi trong sảnh nói chuyện với nhau, Liễu Tam đã đi đến phòng họp.

Lần này người đi vào nơi này cũng không phải là người giấy, mà là Liễu Tam chân chính.

“Đông thật đó, còn có mấy gương mặt mới lạ"

Liễu Tam ngẩn ra, hắn nhìn thấy Diệp Chân, cũng nhìn thấy người không mặt bên cạnh Hà Ngân Nhi.

“Liễu Tam?"

Hà Ngân Nhi nhìn chằm chằm về phía hắn, sắc mặt không khỏi trở nên âm u.

Hiện tại lấy đại cục làm trọng, cô sẽ không đi kiếm chuyện với Liễu Tam, nhưng mà điều này cũng không ảnh hưởng đến việc cô căm thù Liễu Tam.

Liễu Tam không để ý đến ánh mắt muốn xử lý bản thân của Hà Ngân Nhi, mà nói thẳng:

“Dương Gian, tôi đã chỉnh lý sắp xếp hết toàn bộ hồ sơ liên quan đến tổ chức Quốc Vương, hơn nữa đã gửi cho bên phía Tào Duyên Hoa bên tổng bộ, không bao lâu nữa điện thoại của mọi người đều sẽ nhận được một phần tin tức bảo mật"

Còn chưa nói xong, điện thoại của mọi người đều đồng loạt vang lên, có tin nhắn gửi đến, một phần hồ sơ bí mật đã được gửi đến đây.

“Làm tốt lắm"

Dương Gian gật đầu, điện thoại của hắn cũng nhận được một phần hồ sơ.

Hắn mở ra nhìn lướt qua, vừa lúc là bản tóm tắt tên gọi, còn có thông tin sơ bộ của mười lăm vị quốc vương, nhưng mà trong đống tin tức này cũng có một số tin tức không có tác dụng, chẳng hạn như chủ nhân trang viên, còn có hai tên quốc vương đã bị xử lý lúc trước.

Liễu Tam tiếp tục nói:

“Nhưng mà hiện tại còn chưa phải lúc mọi người xem hồ sơ, tôi còn có một chuyện rất quan trọng muốn thông báo cho mọi người.

“Chuyện gì? Có chuyện gì cứ việc nói thẳng là được, không cần phải dông dông dài dài"

Lâm Bắc nhếch miệng cười nói.

Liễu Tam nghiêm túc nói:

“Lúc trước tôi cử tất cả người giấy đi ra ngoài, ẩn núp bên trong các thành phố, thôn trấn duyên hải, thậm chí là khu vực bờ biển. Nhưng mà ngay lúc nãy, một người giấy đứng ở bờ biển du đãng đã nhìn thấy một hiện tượng linh dị, tuy rằng rất ngăn, sau đó hiện tượng linh dị kia lập tức biến mất, nhưng mà không có gì để nghi ngờ nữa, hiện tượng linh dị có liên quan đến thuyền U Linh, tôi cảm thấy nhất định phải thông báo đến mọi người. Hắn vừa mới nói ra những lời này, tất cả mọi người trong sảnh lớn phòng họp lập tức ngẩn ra một chút. “Là hiện tượng linh dị gì, người dùng quỷ vực của ngươi bày ra cho ta xem thử"

Dương Gian nhíu mày lập tức nói.

“Được"

Liễu Tam gật đầu đồng ý ngay.

Tuy rằng quỷ vực của hắn không đủ mạnh, nhưng mà dùng quỷ vực tái hiện lại hình ảnh từng nhìn thấy lúc trước thì lại không phải là vấn đề gì.

Không bao lâu sau.

Xung quanh Liễu Tam tràn ngập khí tức lạnh lẽo, ánh sáng giữa không trung vặn vẹo dần dần phác hoa ra một bộ hình ảnh mờ nhạt, sau đó hình ảnh hư ảo này bắt đầu dần dần biến thành hiện thực, lúc này tất cả mọi người đều nhìn thấy dưới bầu trời đêm, trên mặt biển tối tăm xa xăm xuất hiện một đám sương mù mờ nhạt. Đó không phải là sương mù, mà là bởi vì linh dị quấy nhiễu hiện thực.

1143 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận