Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3464: Tiêu Đời

“Không thể nào, mặc kệ mọi thứ chỉ lo thả lệ quỷ thôi sao? Vì sao chứ.

Đồng Thiến cảm thấy có chút sợ hãi.

Dương Gian nói:

“Hiện tại thứ chủ đạo thuyền U Linh không phải người sống, mà là lệ quỷ, nếu lệ quỷ làm thế thì cũng không có gì lạ cả, dù sao ở trong mắt lệ quỷ, chúng ta chính là kẻ địch, mà một thời đại linh dị mất khống chế chính là cách hay nhất để đối phó với kẻ địch.

“Nếu cậu không yên tâm thì đi xem thử đi?"

Giọng của Hà Nguyệt Liên từ bên dưới khăn voan đỏ truyền ra, cô đưa ra lời đề nghị.

“Tôi cũng có ý định này.

Dương Gian nói xong lại nhìn thoáng qua người giấy Liễu Tam.

Người giấy Liễu Tam lập tức lấy lại tinh thần, bắt đầu thông qua bản đồ hàng hải cũ xưa tiến hành định vị vị trí chính xác.

Tiếng hét đầy tuyệt vọng quanh quẩn ở khắp nơi.

Người ở mọi nơi bỏ chạy tứ tán.

Có người hoảng sợ nói cho người khác biết ở xung quanh đang có lệ quỷ bồi hồi, không thể ở lại chỗ này, phải nhanh chóng chạy trốn, hơn nữa đã có không ít người bị quỷ giết chết.

Cho dù những người khác có tin hay không, nhưng mà sợ hãi sẽ lây lan.

Bạo động càng lúc càng lớn, thành phố Đại Hải vốn đã trở lại bình tĩnh lại một lần nữa trở nên hỗn loạn.

“Nó lại xuất hiện, nó đang ở gần đây, chúng ta chết chắc rồi..

Lúc này có người chưa kịp bỏ chạy, chỉ có thể trốn ở một góc nào đó run bần bật.

Nhưng mà tiếng động ở bên ngoài lại nói cho hắn, lệ quỷ đang bồi hồi ở xung quanh, hắn có khả năng sẽ bị phát hiện bất cứ lúc nào.

“Nếu cứ tiếp tục trốn ở nơi này mãi thì sớm muộn gì chúng ta sẽ bị phát hiện, đến lúc đó sẽ chết chắc, chúng ta phải lấy hết can đảm lao ra ngoài, như vậy có lẽ mới có cơ hội sống sót.

Có người cũng bị nhốt ở nơi này lại không muốn ngồi chờ chết.

Cảm giác chờ đợi tử vong và khủng bố ập xuống quá dày vò, một người bình thường không thể nào chịu đựng nổi.

Cho nên họ thà là chó cùng rứt giậu cũng không muốn tiếp tục chịu đựng loại giày vò này.

Cho nên đợi đến khi có người đưa ra lời đề nghị này xong, lập tức đều được những người khác đồng ý.

Không bao lâu sau.

Mấy người sống sót còn sót lại xông ra ngoài, liều mạng thoát khỏi khu vực nguy hiểm này.

Giờ phút này, trên đường lớn đã trống không, không có một người nào, tuy rằng họ đang ở khu vực nhộn nhịp nhất thành phố Đại Hải, nhưng mà hiện tại chỗ mấy người này đang đứng lại vô cùng yên ắng.

Càng là như thế thì mấy người này lại càng sợ hãi.

Lúc mới chạy thoát cũng khá thuận lợi, nguy hiểm vẫn chưa xuất hiện, họ cảm thấy sự lựa chọn của bản thân rất chính xách, quỷ không hề theo dõi họ, chỉ cần lại cố gắng một chút nữa là có thể thoát khỏi nơi này.

Tiếng bước chân dồn dập và tiếng thở dốc nặng nề quanh quẩn.

Mỗi người đều đang liều mạng chạy về phía trước, họ đang điên cuồng áp bức mỗi một chút sức lực của bản thân, sợ sẽ bị tụt lại ở phía sau.

Nhưng mà cho dù họ có cắm đầu chạy nhanh đến mức nào, đối với lệ quỷ mà nói, hoàn toàn không hề có thứ gọi là khu vực an toàn tồn tại.

Vì sau khi bị lệ quỷ theo dõi, bất cứ nơi nào đều sẽ biến thành khu vực nguy hiểm nhất.

Không bao lâu sau...

Dường như họ đã sử dụng hết tất cả vận may.

Ở giữa con đường phía trước, một bóng người xám xịt không biết xuất hiện từ lúc nào, sự tồn tại của nó rất không chân thật, giống như một con muỗi bay ngang qua tầm mắt, nếu như không cẩn thận ngắm nhìn thì thậm chí còn rất dễ dàng có thể bỏ qua.

Nhưng mà mấy người họ lại không dám bỏ qua.

Vì bóng người xám xịt kia càng ngày càng thêm chân thật, hơn nữa lúc này nó còn đang quay đầu nhìn về phía bên này.

Quỷ?

Ngay khoảnh khắc từ ngữ này xuất hiện trong đầu, cơ thể của mấy người sống sót lập tức cứng đờ, cũng không dám tiếp tục chạy về phía trước nữa, thậm chí có người chân cẳng mềm nhũn ngã quỵ xuống dưới đất.

Tiêu rồi.

Họ đều tiêu đời rồi.

Bây giờ phải làm sao đây? Lúc này những người sống sót đều đã tuyệt vọng, họ thậm chí còn không nghĩ đến việc đổi một hướng chạy trốn, ngược lại đều sững sờ ở tại chỗ, không biết làm sao, rõ ràng lệ quỷ còn chưa tấn công họ, nhưng sợ hãi cũng đã phá hủy nội tâm của mỗi người, làm cho họ trở nên vô cùng yếu ớt.

Giống như dê con đang đợi làm thịt vậy.

Lệ quỷ xuất hiện ở giữa đường đang vặn vẹo đầu, giống như đang theo dõi người nào đó, sau đó từ từ đi về phía bên này.

Nó gần như chỉ mới đến gần, tất cả mọi thứ xung quanh đều trở nên tối tăm.

Thành phố vốn vô cùng quen thuộc ở xung quanh thậm chí bắt đầu trở nên xa lạ, giống như có sức mạnh đáng sợ gì đó đang quấy nhiễu hiện thực.

Những người sống sót kia tuyệt vọng muốn gục ngã.

Nhưng mà ngay lúc này, một chuyện không thể tưởng tượng được đã xảy ra.

Ngay giây phút lệ quỷ sắp sửa giết người, một cây trường thương màu đỏ không biết từ nơi nào đột nhiên bay ra, sau đó trực tiếp rơi xuống, đùng, cắm thẳng xuống nền đất cứng rắn.

thân thể, cũng đừng sừng sững tại chỗ không hề cử động.

Mọi thứ lại một lần nữa rơi vào yên lặng.

Trường thương cắm nghiêng nghiêng trên mặt đất rồi không nhúc nhích gì nữa, lệ quỷ đã bị cắm xuyên qua 1169 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận